Dương Gia Lập tỉnh dậy.
Khi cậu tỉnh thì bên ngoài đã là chạng vạng 6 giờ rưỡi tối, sắc trời ảm đạm, đèn đường cũng dần dần sáng lên.
Dương Gia Lập vừa mới mở mắt, còn chưa kịp thích ứng với ánh sáng thì đã chợt nghe thấy có động tĩnh bên giường.
Diệp Đình vội vàng nhích đến gần, giọng nói trầm thấp run rẩy khẽ gọi: “Bé cưng, em tỉnh rồi.”
Dương Gia Lập nghiêng đầu qua, vừa nhắc mi mắt lên đã nhìn thấy gương mặt của Diệp Đình.
Hai mắt Diệp Đinh đầy vẻ mệt mỏi, trong tròng mắt trắng chi chít những tơ máu đỏ bừng đến dọa người.
Dương Gia Lập nhìn vẻ mệt mỏi trong mắt của Diệp Đình và ánh sáng, vừa định nói chuyện, còn chưa kịp mở miệng thì cái mũi đã chua xót, giống như chú cừu nhỏ bôn ba ở khắp nơi cuối cùng cũng tìm được về nhà, nước mắt liền cứ như vậy chảy ào ào, cái miệng không khống chế được móm lại, khóc huhu.
Diệp Đình thấy Dương Gia Lập rơi nước mắt, trái tim liền đau đớn.
Hắn vội vàng ôm người vào trong lòng, dùng tay áo lau mắt cho cậu, khó khăn cười một tiếng: “Thế này là sao hả, vừa tỉnh là khóc ngay rồi, không sao không sao, anh ở đây này, không sợ nữa.”
Dương Gia Lập là người phải chống cự trong hoàn cảnh tối tăm rất lâu, cuối cùng đã gặp được người mình có thể dựa dẫm, tinh thần căng chặt liền thả lỏng, cảm xúc một khi tăng mạnh lên thì có chút khó có thể khống chế, vừa khóc một cái là không ngừng lại được.
Cậu níu lấy áo sơ mi của Diệp Đình, quẹt nước mắt như một đứa nhóc: “Tại sao giờ anh mới đến.”
Diệp Đình cẩn thận hôn lên mắt cậu, kề trán mình lên trán cậu, dỗ dành: “Xin lỗi em, là do anh đến chậm, để em chịu oan ức lâu như vậy là lỗi của anh…..Ngoan, lau nước mắt trước đã, sáng nay còn mạnh mẽ như vậy cơ mà, cõng Vương Dương đi không biết bao nhiêu km đường núi, tại sao bây giờ em lại khóc như một đứa trẻ vậy chứ?”
Dương Gia Lập trút hết những nỗi buồn mãnh liệt trong lòng đi, cơ thể cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Cậu dụi nhẹ đôi mắt đỏ lên của mình, ngước nhìn xung quanh rồi đột nhiên kéo lấy cánh tay của Diệp Đình, hỏi: “Vương Dương đâu?”
Diệp Đình cầm tay cậu, trấn an: “Yên tâm, cậu ta ở cách vách.”
“Tình hình của cậu ta nghiêm trọng hơn em một chút, có thể có chấn động não nhỏ, đã băng bó lại rồi, bây giờ vẫn chưa tỉnh nhưng bác sĩ nói không có gì đáng ngại hết, em yên tâm đi,”
Trái tim của Dương Gia Lập lúc này mới nặng nề hạ xuồng.
Diệp Đình nhìn sắc mặt đói đến trắng bệch của Dương Gia Lập, vội vàng lấy bát cháo thịt nạc đang bốc khói nóng từ trong túi to bên cạnh ra, cầm thìa múc một muỗng cháo cẩn thận thổi nguội.
Dương Gia Lập nhìn thấy động tác của Diệp Đình, đột nhiên như nhớ tới cái gì đó, vẻ mặt trở nên khẩn trương: “Cái dự án đấu thầu kia em đã cố hết sức gợi ý cho anh rồi, chỉ thiếu chút nữa là vạch quần cho anh xem luôn đó, đừng nói với em là anh ngốc tới mức nghe không hiểu nha.”
Diệp Đình mỉm cười: “Yên tâm, anh nghe hiểu.”
“Sau khi biết em đã nói cho anh giá thầu thấp nhất của Diệp Phàm, anh lập tức liên hệ cho tư bản Hồng Nghiệp. Giám đốc của Hồng Nghiệp tên Thiệu Cẩm Hoằng, là bạn thân lâu năm của Triệu Hướng Hải, anh đã hợp tác riêng với anh ta, anh ta dùng giá cả áp đảo giá thầu thấp nhất của Diệp Phàm, chỗ thiếu hụt anh sẽ thêm vào, dự án này anh và anh ta sẽ chia nhau làm, coi như là thắng trở lại, không để Diệp Phàm đắc thủ.
Dương Gia Lập nghe thế mới xem như là hoàn toàn yên tâm.
Diệp Đình kéo Dương Gia Lập, trong mắt sáng rực lên: “Bé cưng, là em đã giúp anh, cảm ơn sự bảo vệ của em.”
Dương Gia Lập sụt sịt mũi, cái mũi lại bắt đầu cay cay. Cậu không thèm quan tâm cái gì, chỉ nhào thẳng vào lòng ngực Diệp Đình, ánh mắt đỏ bừng đảo vòng quanh, ồn ào nói: “Diệp Đình, tên ngốc như anh, nếu không có em thì anh phải làm sao đây — —”
Ánh mắt Diệp Đình cũng đỏ, khẽ nói: “Đúng vậy, không có em thì anh phải làm sao bây giờ.”
Chờ Dương Gia Lập phát tiết xong rồi, Diệp Đình cẩn thận đê cậu tựa vào đâu giường, múc một muỗng cháo đưa đến bên môi cho Dương Gia Lập.
Dương Gia Lập ăn một ngụm như động vật nhỏ liém nước.
Còn chưa kịp nước vào đã đột nhiên nôn toàn bộ cháo vừa nãy ra ngoài.
Diệp Đình hoảng sợ, vội vàng vỗ vỗ lưng cậu: “Sao vậy, sao ăn rồi lại nôn ra thế.”
Dương Gia Lập nôn đến đỏ mặt tía tai, trông qua rất doạ người.
Diệp Đình lật đật đứng lên vội vàng muốn đi gọi bác sĩ, Dương Gia Lập kéo tay hắn lại, lắc lắc đầu, có chen vào những trận ho dồn dập nói một câu: “Đừng nghiêm trọng đâu, chỉ là nửa tháng nay chỉ ăn toàn bánh mì, dạ dày có chút nóng khó chịu.
Diệp Đình trừng mắt: “Hơn nửa tháng em chỉ ăn bánh mì?”
Dương Gia Lập giống như muốn nói đến nơi đến chốn, ào ào trút hết những tủi thân của mình ra: “Diệp Phàm căn bản không phải người. Hắn ta không cho em ăn cơm, chỉ cho em uống nước máy với ăn bánh mì thôi, còn bắt em tuyệt thực nữa! Hắn còn cho người đánh em, anh xem nè.”
Dương Gia Lập kéo áo mình lên, nửa kéo quần xuống, để cho Diệp Đình xem vết thương vẫn chưa tan đi trên người mình.
Diệp Đình vừa thấy mấy dấu vết xanh tím này, sắc mặt liền thay đổi, ánh mắt thoáng chốc toát ra sát khí lạnh lẽo.
Hắn vuốt ve chỗ bị thương của Dương Gia Lập, đau lòng đến mức giọng nói cũng thay đổi: “…..Sao lại không nói anh biết, tình hình của em xấu như vậy, mỗi ngày gọi điện thoại sao lại không nói cho anh.”
“Nói với anh có tác dụng cái rắm gì đâu, ngoại trừ làm anh đau lòng, không thể yên tâm ứng phó cục diện thì có lợi gì chứ. Nếu lúc đó tinh thần anh sụp đổ, mưu tính loạn cào cào lên thì em càng không thể cứu được.”
“Vậy sao bây giờ em lại không tiếc nói cho anh biết để khiến anh đau lòng?”
Dương Gia Lập khịt khịt mũi: “Bây giờ, bây giờ em ước gì anh đau lòng chết luôn.”
Diệp Đình ôm chặt Dương Gia Lập vào lòng mình.
Nhiều ngày như vậy, thật ra Diệp Đình cũng chưa có ngủ ngon được giấc nào. Hắn vuốt ve mái tóc của Dương Gia Lập, hít lấy hơi thở có thể làm hắn yên tâm trên người Dương Gia Lập, vành mắt đỏ hoe, trịnh trọng nói: “Anh sẽ không bao giờ để em chịu khổ như vậy nữa, cũng sẽ không để em rời xa anh nữa, anh thề.”
Lại Bị Bạn Trai Cũ Nhắm Đến Rồi
Chương 140
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Loading...