Trời chiều như bị thiêu cháy dưới ánh hoàng hôn cam đỏ rực rỡ.
Thành phố ồn ào náo nhiệt bị đẩy ra sau lưng, những ngọn đèn của từng nhà đang dần được thắp lên, xung quanh tràn ngập yên hoả khí.
(Yên hoả khí: đại khái là sự ấm cúng của mái nhà có người ở á các ông, tui chưa tìm được từ thuần Việt nào ưng ý để thay cho từ này nên tui cứ để vậy đã)
Ở lúc không khí ấm áp như vậy, Diệp Đình mang theo nụ cười của năm đó, nói với cậu một câu: "Hoan nghênh về nhà"
Dương Gia Lập đứng ngẩn ra ở cửa một lúc.
Bốn chữ đơn giản như vậy, lại giống như là thật nhiều năm qua chưa có ai nói với cậu.
Mãi cho tới khi Diệp Đình cầm lấy hành lý trong tay cậu, cậu mới hồi phục lại tinh thần mà "ừ" một tiếng.
Đi theo Diệp Đình vào trong biệt thự.
Vừa mới đặt chân vào phòng khách, một bóng đen liền nhào tới.
Dương Gia Lập hoảng sợ lui lại vài bước mới thấy rõ, thì ra là một chú chó.
Thân mình không lớn không nhỏ, lông màu xám trắng, hồng hộc le lưỡi. Hai tròng mắt màu lam rất đẹp, cả người rắn chắc, lông xù xù, một con Husky thật xinh đẹp.
Dương Gia Lập chỉ vào con chó hình như là đang cười với cậu: "Anh nuôi chó?"
Diệp Đình cười cười, ngồi xổm xuống xoa xoa đầu con Husky, nhẹ giọng nói: "Nó tên Tiểu Hoàng"
(Có ai nhớ không Tiểu Hoàng là tên em chó bị mất của Dương Dương á)
Nụ cười của Dương Gia Lập đột nhiên cứng lại.
"Anh nuôi được một thời gian rồi, bây giờ nó rất nghe lời, sẽ nằm trước cửa chờ em đi làm về chơi với nó, khi chán cũng không phá đồ đạc, rất ngoan", Diệp Đình ngẩng đầu nhìn vẻ mặt đông cứng của Dương Gia Lập nói, ".......tặng cho em đó"
Dương Gia Lập cúi đầu: "Tôi đã có A Phúc"
"Chó mèo song toàn, nhân sinh mới hoàn mỹ"
Diệp Đình nâng hai chân trước của Tiểu Hoàng rồi bế nó lên, ánh mắt chân thành nhìn Dương Gia Lập, nói: "Với anh, chuyện dùng Lý đại Lý nhị ép em ra mặt là anh thực sự không còn cách nào khác, cho nên anh nuôi Tiểu Hoàng, coi như là quà nhận lỗi tặng cho em, thế nào?"
Diệp Đình vừa dứt lời, Tiểu Hoàng cũng gân cổ lên gâu gâu vài tiếng thật to.
Giống như là đang phụ hoạ lời Diệp Đình nói.
Dương Gia Lập có chút mềm lòng, cứng đờ quay đầu đi: "Tôi chỉ ở đây một tháng"
"Một tháng sau em mang nó đi đi", Diệp Đình bình tĩnh nói, "Vốn dĩ là tặng cho em"
Dương Gia Lập không mở miệng nữa, A Phúc vẫn đang trốn trong ba lô của Dương Gia Lập đột nhiên cạy được khoá, một cái đầu mèo xù xù chui ra từ trong lỗ nhỏ.
A Phúc liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiểu Hoàng, kêu vài tiếng meo meo rồi từ ba lô nhảy xuống đất một cách linh hoạt.
Cả hai nhìn nhau giằng co trong chốc lát. Tiểu Hoàng nhiệt tình cọ cọ tới, gâu gâu vài tiếng muốn gặm đầu A Phúc mang đi chơi, A Phúc cũng không nhường nhịn liền vươn móng vuốt cào tới, cả hai cứ thế mà gây lộn ầm ĩ.
Khoé miệng Dương Gia Lập giật giật, cuối cùng vẫn không nói gì, buông ba lô đi vào phòng khách.
Từ lúc Dương Gia Lập bước vào nhà, nụ cười nhàn nhạt trên mặt Diệp Đình vẫn chưa hề thay đổi.
Hai người cùng ăn bữa tối mà thư ký của Diệp Đình chuẩn bị, rồi thu dọn hành lý của Dương Gia Lập.
Diệp Đình dẫn Dương Gia Lập vào phòng ngủ.
Căn phòng đã được trang hoàng hoàn toàn khác.
Lần trước khi ở trong căn phòng này, Dương Gia Lập chỉ cảm thấy chỗ này thật lạnh lẽo, mọi thứ đều theo phong cách lạnh lùng, luôn có một cảm giác xa lạ của việc ở nhà người khác.
Nhưng lần này, màu sắc của phòng ngủ thay đổi, cách trang hoàng cũng thay đổi, trên mặt đất trải đầy cừu bông, vô cùng ấm áp.
Dương Gia Lập nhìn toàn bộ căn phòng, trợn tròn mắt.
Diệp Đình ôm lấy cậu từ sau lưng, thân mật hôn hôn cổ cậu, nhỏ giọng nói: "Thích không?"
Giọng Dương Gia Lập khàn khàn: "..........Anh không cần như vậy, tôi chỉ là làm theo thoả thuận, cuối cùng....."
Diệp Đình cau mày, dùng sức ngăn chặn miệng Dương Gia Lập, hơn nửa ngày mới buông ra, giọng nói có chút hờn giận: "Anh đã nói rồi, một tháng này anh muốn em thật tận tâm. Không được nghĩ tới việc rời đi, không được có bất cứ tạp niệm gì, giống như lúc ở đại học, cùng anh ở bên nhau, cho dù là diễn, cũng phải diễn tới mức không có kẽ hở, biết không?"
Dương Gia Lập nhìn đôi mắt mong chờ của Diệp Đình, cuối cùng nhận mệnh gật đầu.
Diệp Đình lúc này mới cười.
Tắm rửa xong đã là 11 giờ đêm, Dương Gia Lập do dự bước vào phòng ngủ, thấy Diệp Đình đang ngồi chờ cậu ở mép giường.
Dương Gia Lập quyết tâm gạt mọi cảm xúc dư thừa sang một bên, cố gắng điều chỉnh lại trạng thái.
Cậu từng chút từng chút một nhập tâm, giống như lúc học đại học, đi tới chỗ Diệp Đình ghé vào bên hắn nghiêng người qua.
Diệp Đình ngẩn ra vào giây, lạnh lẽo luôn bao trùm nơi đáy mắt bị ấm áp hoà tan.
Hắn ôm lấy Dương Gia Lập, ra sức hít vào hơi thở trên người cậu, thoả mãn nói: "Thật tốt, Dương Dương của anh trở về rồi"
Hắn nhắm mắt hưởng thụ một lát, lại mở mắt, cười nói: "Đến đây, anh mang em tới chỗ này"
Nắm tay Dương Gia Lập đi lên tầng cao nhất của biệt thự.
Dương Gia Lập từng ở căn biệt thự này, nhưng khi đó cậu cực kỳ ghét nơi này, luôn cảm thấy nơi này cho dù có xa hoa đến đâu đi chăng nữa thì cũng chỉ là một cái lồng giam lạnh lạnh lẽo lẽo, chưa bao giờ cậu chủ động đi tham quan xung quanh.
Diệp Đình đưa cậu đến trước cửa của căn phòng trên tầng cao nhất.
Cánh cửa gỗ thô dày đóng chặt, giống như là đang cất giấu bí mật đã được giấu kín bao lâu nay.
Diệp Đình thả chìa khoá vào lòng bàn tay Dương Gia Lập, ánh mắt có hơi chờ mong nói: "Đi xem đi"
Tuy rằng Dương Gia Lập còn cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng vẫn xoay người đến trước cửa, tra chìa khoá vào ổ, rồi ấn vào tay cầm mở cửa ra.
Không gia trong phòng không lớn, cho dù mở đèn nhưng ánh sáng vẫn rất mờ ảo.
Trong phòng không bày biện nhiều đồ đạc, chỉ có vài chiếc tủ thật lớn, mỗi ngăn đều chất đầy những hộp lớn nhỏ không giống nhau, chỉ có ngăn cuối cùng là trống rỗng.
Dương Gia Lập tuỳ ý đi tới bên cạnh một ngăn tủ, lấy một chiếc hộp ra.
Chiếc hộp không quá nặng, nhưng rõ ràng là bên trong có thứ gì đó.
Cậu lật nó lại, nhìn thấy một dòng chữ nhỏ ở dưới đáy hộp: Sinh nhật bé con 22 tuổi, lưu lại.
Dương Gia Lập đột nhiên cau mày.
Cậu và Diệp Đình chia tay vào cuối năm tư, sinh nhật 22 tuổi của cậu, Diệp Đình đã đi Mỹ rồi.
Cậu đặt lại chiếc hộp lên ngăn tủ, lấy ra một chiếc hộp khác, lật xem: Lễ tình nhân thứ sáu, mua giày thể thao kỷ niệm cho bé con, lưu lại.
Dương Gia Lập như nhận ra điều gì, động tác của cậu bỗng nhiên nhanh hơn, lật xem thêm vài chiếc hộp khác.
Kỷ niệm 2000 ngày bên nhau, quà cho em ấy, lưu lại.
Quà năm mới, bộ sưu tập cừu làm bằng tay giới hạn số lượng, em ấy sẽ thích, lưu lại.
Giáng sinh năm thứ sáu, một món đồ chơi rất thú vị, lưu lại.
Sinh nhật bé con 23 tuổi, tốn rất nhiều công sức mới chọn được, lưu lại.
Kỷ niệm ngày tốt nghiệp, thật tiếc em ấy không ở cạnh, lưu lại.
Sinh nhật bé con 24 tuổi, rất nhớ em ấy, lưu lại......
Dương Gia Lập cả người cứng đờ giống như bị đóng đinh tại chỗ.
Cậu nhẹ nhàng xoay cổ nhìn xung quanh.
Cả một căn phòng tràn ngập hộp quà.
Diệp Đình đứng ở cửa nhìn vẻ mặt của cậu, cười khẽ: "Lưu lại 5 năm, tốn chút công sức chuyển từ Mỹ về"
"Mỗi một dịp lễ, mỗi một ngày kỷ niệm, mỗi một sinh nhật, đều có, chậm rãi xem"
Dương Gia Lập từ từ siết chặt các ngón tay của mình, ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình cười cười, dư quang nhìn thoáng qua ngăn tủ trống phía dưới cùng, nhướng mày: "À, đúng rồi, còn thiếu một phần nữa là đầy rồi"
Hắn xoay người xuống lầu, không bao lâu lại đi lên, đặt vào lòng bàn tay Dương Gia Lập một chiếc hộp nhỏ.
Hôn khẽ bên tai Dương Gia Lập, thì thầm nói: "Bé con, sinh nhật năm ngoái vui vẻ"
Ngón tay Dương Gia Lập hơi run rẩy, cậu nhìn hộp nhỏ trong lòng bàn tay, thật lâu sau mới nín thở mở ra.
Trong hộp là một chiếc đồng hồ.
Mặt đồng hồ ánh kim, dây đeo màu đen sáng, được gia công cực kỳ tinh tế.
Đây là đồ lúc trước do chính cậu chọn, cho rằng hắn muốn tặng cho Tiểu Hạ.
Diệp Đình lặng lẽ ôm eo ngang eo Dương Gia Lập: ".............Ngay từ đầu, đã định tặng cho em"
Lại Bị Bạn Trai Cũ Nhắm Đến Rồi
Chương 99
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Loading...