Diệp Đình lái xe suốt một đêm đến vùng ngoại ô của tỉnh lân cận.
Mấy người được phái đi nghỉ dưỡng để thăm dò tin tức kia đã biết trước Diệp tổng muốn đích thân tới. Bọn họ sắp xếp điểm dừng cho Diệp Đình ở khách sạn gần đó rồi đứng ở cửa khách sạn đợi từ sớm.
Thời điểm Diệp Đình lái xe tới, trời đã hửng sáng. Hắn xuống xe, vẻ mặt có chút mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn sắc bén, chỉ cần liếc một cái đã khiến người ta không nhịn được phát run. Hắn mặc một bộ tây trang tối màu, trên mặt không có chút biểu cảm gì, mang lại cảm giác áp bức của người ngồi trên cao.
Đám nhân viên vội vàng mời Diệp Đình đi vào.
Hắn đặt hành lý xuống, sau khi thu dọn đơn giản liền cùng đám cấp dưới ngồi ghế lô ăn cơm nói chuyện.
Một người dẫn đầu báo cáo với Diệp Đình những gì bọn họ quan sát được trong mấy hôm nay: "Sau khi chúng tôi tới khu nghỉ dưỡng, lúc nào cũng để ý tình huống của nơi này, sau khi xác nhận cậu Dương trốn ở đây liền lập tức gửi tin cho anh. Căn cứ vào quan sát của chúng tôi, cậu Dương ở trong biệt thự rất ít khi ra ngoài, nhưng mỗi khi ra ngoài nhất định sẽ có ông chủ của biệt thự này đi theo"
Ánh mắt Diệp Đình trở nên lạnh lùng, ngón tay cầm đũa đột nhiên siết chặt lại. Hắn quét mắt qua phía tên cấp dưới kia, nặng nề nói: "Nói tiếp"
"Thoạt nhìn, quan hệ của bọn họ còn.........còn........."
Cấp dưới nuốt nước miếng ực một cái, dưới ánh mắt làm cho người ta phát run của Diệp Đình, vẫn đem lời nói ra: "Quan hệ còn khá tốt"
Diệp Đình cong cong khoé môi, ý cười không chạm mắt: "Thật sao? Tốt, tới mức nào rồi?"
Một vòng người run cầm cập ngồi quanh Diệp Đình.
Rõ ràng đang là đầu xuân, nhưng nghe mấy câu này của Diệp Đình, trong lòng đột nhiên có chút ớn lạnh.
Người dẫn đầu kia bị Diệp Đình một mực truy hỏi, hỏi tới toát mồ hôi lạnh.
Gã đưa tay lên lau lau trán, cố hết sức nở một nụ cười lấy lòng, uyển chuyển nói: "Ông chủ Lưu sẽ kề vai sát cánh cùng cậu Dương, bọn họ cùng ăn cơm, cùng ngâm suối nước nóng. Đúng rồi, cậu Dương và ông chủ Lưu, hầu như ngày nào cũng vậy, cứ chạng vạng sau khi ăn cơm xong sẽ đi dạo nói chuyện phiếm bên bờ hồ phía sau khu nghỉ dưỡng"
Gã càng nói, sắc mặt Diệp Đình càng lạnh.
Đến cuối cùng, giọng nói gã càng ngày càng nhỏ, báo cáo của cấp dưới dần biến thành vo ve như tiếng muỗi kêu.
Một bữa cơm vừa xấu hổ vừa im lặng kết thúc, Diệp Đình trở về phòng mình.
Hắn đứng trước cửa sổ nhìn ánh đèn sáng như sao trong biệt thự phía xa, châm một điếu thuốc.
Dương Dương bảo bối của hắn đang trốn ở đó.
Diệp Đình cầm điện thoại, Dương Gia Lập trên màn hình cười tới đôi mắt cong cong lộ ra hai chiếc răng nanh. Hắn hôn nhẹ màn hình một cái, nói: "Bé con, anh hiện tại đang ở rất gần em, em có cảm nhận được không?"
"Anh nhớ em, em có biết không?"
____________________________
Hai ngày sau, Diệp Đình đi tới bờ hồ phía sau biệt thự như cấp dưới báo cáo.
Hắn ngồi ở hành lang đối diện bờ hồ, tìm một chỗ nấp ở nối ngoặt, ngồi nguyên một buổi trưa.
Chạng vạng ngày hôm sau, Dương Gia Lập mới cùng Lưu Huân xuất hiện ở bờ hồ chậm rãi đi dạo.
Diệp Đình vốn đã chờ tới mất kiên nhẫn, buồn chán vò mấy phiến lá trong tay chơi, chợt thấy bóng dáng Dương Gia Lập xuất hiện xa xa trong tầm mắt, ngực hắn đột nhiên co lại, vội vàng đội mũ lưỡi trai màu đen lên rồi kéo khẩu trang che mặt, chỉ để lộ một đôi mắt sắc lạnh giống như sói, gắt gao nhìn chằm chằm bên kia.
Dương Gia Lập không phát hiện ra người đang tránh ở chỗ tối, như thường ngày cùng Lưu Huân tuỳ ý tán gẫu.
Diệp Đình nhìn Dương Gia Lập cười với Lưu Huân, nụ cười kia như là phát ra từ trong tâm, mắt cũng toả ra ánh sáng.
Lưu Huân cũng cười với Dương Gia Lập, móng heo đặt trên bả vai Dương Gia Lập, ôm lấy vai cậu, bóng hai người bị hoàng hôn kéo thành một khối thật dài, dính lấy nhau không một khe hở.
Diệp ĐÌnh nheo mắt lại, bàn tay đang cầm phiến lá chậm rãi siết chặt, xương ngón tay vang lên răng rắc.
Đã lâu lắm rồi Dương Gia Lập không cười vui vẻ như vậy với hắn, thời điểm ở bên hắn, bị hắn ôm, cũng là sự chết lặng vì không thể phản kháng, mà không phải là cam tâm tình nguyện vui mừng đón nhận.
Nước trong hồ lăn tăn chạy, chiếc hồ như vạch ra một ranh giới. Bên kia hồ là cuộc sống sinh hoạt nhàn nhã được ánh hoàng hôn nhẹ nhàng bao phủ lấy, Diệp Đình ngồi ở chỗ tối, toàn thân tràn đầy lạnh lẽo hắc ám và áp chế.
Diệp Đình nhìn hai người đang đi bộ đằng xa, suy nghĩ trong đầu càng trở nên tàn bạo.
Hắn muốn đấm một quyền vào hốc mắt Lưu Huân, để y không thể nhìn thấy nụ cười của Dương Gia Lập, để y không thể chạm vào Dương Gia Lập bằng bàn tay xấu xa đó.
Hắn còn muốn mang Dương Gia Lập về, ấn cậu trong bồn tắm tắm rửa sạch sẽ, rồi gắt gao ôm chặt người trong lồng ngực.
Diệp Đình cứng đờ nhìn hai người ở phía xa cho tới khi bọn họ rẽ vào một hướng khác, bóng dáng càng ngày càng nhỏ, rồi cuối cùng biến mất trong tầm nhìn.
Diệp Đình lấy lại tinh thần, chậm rãi thả lỏng tay, lúc này mới phát hiện phiến lá tươi mới vừa rồi ở trong lòng bàn tay, không biết từ khi nào đã bị hắn siết tới nát nhừ, một chất dịch xanh sền sền dính đầy bàn tay.
_____________________
Ngày thứ ba, Diệp Đình lái xe rời khỏi khu nghỉ dưỡng trở về nhà.
Hôm đó vừa vặn là thứ sáu, Diệp Đình về đến nhà đã là tám giờ rưỡi tối, tắm rửa xong vừa lúc nhận được điện thoại như thường lệ của Dương Gia Lập.
Diệp Đình giống như không có chuyện gì mà cùng Dương Gia Lập hàn huyên một lát.
Đang lúc bầu không khí dần trở nên vui vẻ, Diệp Đình đột nhiên trầm mặc vài giây, hỏi: "Bé con, em còn thích anh không?"
Ngữ khí mới vừa thả lỏng của Dương Gia Lập lập tức trở nên nghiêm trọng: "Vấn đề này anh đã hỏi rất nhiều lần"
"Nhưng em chưa lần nào trả lời trực tiếp"
Diệp Đình hít sâu một hơi, cười khổ: "Cho anh đáp án đi, bé con, xin em đấy, nói một câu, được không?"
Dương Gia Lập im lặng thật lâu, rốt cuộc thở dài, nhẹ giọng nói: "Đời này của tôi, hạnh phúc nhất chính là mấy năm cùng anh ở bên nhau. Cho dù hiện tại thay đổi, tôi cũng vĩnh viễn không quên được dáng vẻ khi đó của anh"
Diệp Đình mơ hồ như thể bắt được gì đó.
Hô hấp hắn cứng lại, cổ họng trở nên khàn khàn, truy hỏi: "Vậy.............hiện tại em nguyện ý trở về sao?"
Không chờ Dương Gia Lập mở miệng, Diệp Đình liền vội vàng bổ sung: "Em đừng sợ, cũng đừng vội phủ định. Chỉ cần em trở về, anh sẽ đối xử với em thật tốt thật tốt, anh sẽ cho em tự do, anh sẽ đối xử với em như lúc còn ở đại học, anh sẽ...."
Dương Gia Lập nghe một hồi lâu, sau một lúc chỉ thấp giọng đáp: "Nói sau đi"
Diệp Đình ngẩn ra.
Dừng lại vài giây, hắn đứng lên nhìn bóng đêm lạnh lẽo bên ngoài cửa sổ, giọng nói giống như sương lạnh ngoài kia: "Vì sao?"
Dương Gia Lập trầm ngâm, chưa kịp trả lời, ngữ khí của Diệp Đình mang theo chút áp lực, hỏi: "Em nói thật cho anh, em là đơn thuần vì sợ hãi anh, hay là vì người đàn ông đang ở bên cạnh em nên mới không muốn trở về?"
Dương Gia Lập sửng sốt, cảm thấy hôm nay thái độ của Diệp Đình không đúng lắm.
Hô hấp Diệp Đình nặng nề, vô thức nắm chặt bàn tay, thanh âm càng lúc càng trầm xuống: "Bé con, nói chuyện"
Lại Bị Bạn Trai Cũ Nhắm Đến Rồi
Chương 89
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Loading...