Edit: Cơm Chiên Trứng
Ngoại truyện 18: Tỉnh mộng 18
Lý Đại bị nghẹn tới sắp hỏng rồi.
Hắn hao tâm tổn trí muốn tiếp cận Vương Dương, kết quả, Vương Dương bảo hắn đi thích người khác đi.
Tuy biết rằng Vương Dương mặc cảm và có bóng ma tâm lý nhưng Lý Đại vẫn cảm thấy vô cùng thất vọng như trước.
Sau khi về nhà, Lý Nhị khuyên hắn: “Anh đừng có nóng vội quá, Vương Dương còn chưa kịp bình tĩnh lại anh đã vội vàng thổ lộ, cái này gọi là cái gì tới thì tới, nóng lòng thì ăn không hết đậu hũ nóng, tính tình nôn nóng thì không cưới được vợ đẹp đấy.”
Lý Đại lạnh lùng liếc Lý Nhị một cái, sắc mặt nghiêm trọng vô cùng.
Hơn nửa ngày sau, Lý Đại mới thở ra, nhíu mày nói: “Vậy em xem xem, bây giờ nên làm sao đây?”
Lý Nhị nhún vai: “Trong lòng cậu ấy có nút thắt, anh tìm cách hóa giải cái nút thắt đó, để cho cậu ấy nhìn nhận anh.”
Lý Đại truy hỏi: “Làm sao để hóa giải, làm sao để em ấy nhìn nhận anh hả?”
Lý Nhị giả mù sa mưa cười cười, vỗ bả vai Lý Đại nói: “Nếu em biết cách hóa giải khúc mắc của cậu ấy, để cậu ấy nhìn nhận anh vậy thì nói không chừng người có thể theo đuổi cậu ấy tới tay là em chứ không phải anh đâu. Tự động não nghĩ lại đi, đừng chỉ phát triển cơ bắp mà không phát triển đầu óc, anh trai tốt của em ơi.”
Lý Đại tức giận đánh Lý Nhị một cái.
Lý Nhị xoa xoa cái đầu đau nhức vì bị Lý Đại đánh, đau đớn rít lên vài tiếng, còn nói: “Nhưng mà, có một số chuyện anh phải hiểu. Nếu bây giờ đã đi tới bước này rồi, anh, ngàn vạn lần anh phải giữ kiên định một chút đó.”
“Có ý gì?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Lý Nhị thở dài: “Tâm bệnh của Vương Dương cần phải vượt qua được, anh phải kiên định vào. Nếu anh còn do dự chuyện này do dự chuyện kia, vậy thì phiền lắm, bệnh lâu thì phải dùng thuốc mạnh. Nói tóm lại một câu thôi, người càng tiện, tất vô địch.”
Lý Đại vừa nghe thấy lời này, đang định xách tay đấm Lý Nhị một cái nhưng sau khi nghĩ lại một chút thì cảm thấy rất có đạo lý.
Lý Đại lẩm nhẩm nhớ kỹ lời Lý Nhị nói, ôm men say trở về phòng.
Ngày hôm sau, Lý Đại lại đi tới nhà Vương Dương, hắn muốn đưa Vương Dương ra ngoài dạo đêm như thường lệ nhưng Vương Dương từ chối.
Vương Dương đứng cách một tấm cửa nói với Lý Đại: “Anh đừng đến nữa.”
Lý Đại nghe thấy bên trong cửa có tiếng Vương Tầm sốt ruột hét to nhưng thái độ của Vương Dương vẫn rất kiên quyết.
Lý Đại cũng không làm gì cửa, lắc lư ở cửa vài vòng rồi rời đi.
Lý Đại buồn bực ở nhà vài ngày, thấy sắp sửa tới cuối năm, mấy ngày nữa là đến Giáng sinh.
Hắn nhìn ngày trên lịch, ánh mắt dần trở nên thâm sâu. Khi mặt trời sắp lặn xuống núi, phía chân trời phủ một màu nắng hoàng hôn đỏ cam, Lý Đại hít sâu một hơi, cầm áo khoác đi ra cửa.
Hắn đi tới dưới lầu nhà Vương Dương, tìm một nơi bí mật ngồi xuống.
Tận đến khi Vương Dương rời nhà đi về phía chợ, Lý Đại mới đứng lên bước nhanh lên lầu.
Hắn đi đến cửa nhà Vương Dương, gõ gõ cửa.
Trong phòng rất nhanh vang lên tiếng động, Lý Đại thử gọi một tiếng: “Vương Tầm?”
Tiếng bước chân bịch bịch bịch truyền đến, Lý Đại nghe thấy giọng nói hưng phấn của Vương Tầm vang lên sau cánh cửa: “Chú!”
Lý Đại khẽ thở ra: “Đúng, là chú này, chú đến chơi. Vương Tầm ngoan, có thể mở cửa cho chú không?”
Trong phòng lại vang lên một hồi tiếng động, Lý Đại nghe thấy tiếng cửa vang lên cạch một tiếng, hắn thử đẩy vào trong, cửa mở.
Hắn vừa vào cửa, Vương Tầm như chú cún nhỏ hưng phấn bổ nhào vào lòng ngực hắn.
Lý Đại ôm nó, vỗ về lưng nó, nhỏ giọng an ủi vài câu.
Thời gian cấp bách, Lý Đại không kịp nói thêm gì, ánh mắt hắn đảo một vòng trong nhà, nhìn thấy một chuỗi chìa khóa dự phòng Vương Dương đặt trên ngăn tủ trong phòng khách.
Hắn lấy chiếc chìa khóa cửa lớn trong đó rồi vội vàng chạy xuống lầu.
Đối diện dưới lầu nhà Vương Dương có một tiệm làm chìa khóa, Lý Đại đưa chìa khóa cho chủ tiệm nhờ ông đút khuôn lại, vừa vội vàng trở lại trong nhà Vương Dương, bỏ chìa khóa về lại chỗ cũ.
Vương Tầm nghiêng đầu nhìn Lý Đại, hỏi: “Chú, chú muốn làm gì?”
Lý Đại nửa quỳ xuống, sờ đầu Vương Tầm, thở dài một tiếng: “Chú làm cho ba con một bất ngờ.”
Hai mắt Vương Tầm sáng rực lên: “Bất ngờ gì thế?”
Lý Đại mỉm cười lắc đầu: “Không nói cho con nghe đâu, mai mốt con sẽ biết. Nhưng mà Vương Tầm, con phải đồng ý với chú, hôm nay con xem như chưa thấy gì hết, cái gì cũng không biết, từ nãy đến giờ chú chưa từng đi vào nhà, có biết không?”
Vương Tầm mở to mắt nhìn, cái hiểu cái không gật đầu.
Lý Đại hôn lên trán nó một cái rồi rời khỏi nhà.
Hắn vừa mới đóng cửa lại thì chợt nghe thấy hành lang vang lên tiếng bước chân đang đi lên lầu.
Lý Đại quay đầu nhìn, Vương Dương xoay người vòng lên cầu thang, cầm theo mấy túi nhựa đi tới. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Vương Dương nhìn thấy Lý Đại, bước chân khựng lại một chút, có chút mất tự nhiên xoay đầu qua: “……Sao anh lại tới nữa?”
Lại Bị Bạn Trai Cũ Nhắm Đến Rồi
Chương 205
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương tiếp
Loading...