Hạ Nhạc Khánh tối sầm mặt lại.
Từ khi tập đoàn Vạn Nam thành lập cho đến nay, ông ta chưa từng cúi đầu trước mặt bất kỳ người nào cả chứ đừng nói là quỳ hẳn xuống như thế này.
Hôm nay ông ta quỳ xuống trước mặt Trần Hạo Hiên cũng là bất đắc dĩ lắm mới làm thế.
Mà Trần Hạo Hiên thì lại ngó lơ ông ta rồi rời đi luôn.
Đợi sau khi Trần Hạo Hiên rời đi, Hạ Nhạc Khánh mới từ từ đứng dậy.
Sát khí trong đôi mắt ông ta cuồn cuộn như sông lớn chảy ngược.
Rất nhanh Hạ Cơ Uyển cũng chạy từ trên tầng tập đoàn Vạn Nam xuống dưới.
Khi Hạ Cơ Uyển nhìn thấy Hạ Nhạc Khánh như thế thì cô ta nhanh chóng chạy lại đỡ ông ta dậy.
“Chú hai, đến cả mặt mũi chú cũng không cần nữa sao?”
“Cháu thừa nhận là cháu đã đánh giá quá thấp độ khó của thiên huyền châm pháp, trong năm năm qua nhóm của chúng ta cũng không tìm ra được cách, nhưng một kẻ chỉ dựa vào thứ phụ nữ để lại cho mình thì tinh tướng cái gì kia chứ.
”
“Cửa hàng Bách Thảo, Phương Hy Văn!.
cháu tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ sống đến ngày cưới của cháu đâu.
”
Hạ Nhạc Khánh đứng dậy, sự thấp kém ban nãy bây giờ đều hóa thành lửa giận.
Ông ta phủi bụi bặm dính trên người mình rồi lớn tiếng nói: “Cơ Uyển, cháu phải hành động nhanh lên mới được.
”
“Nhà họ Ngô đã mời người có máu mặt tới lễ cưới rồi.
”
“Cháu phải xử lý thật sạch sẽ chuyện này đấy, không thể để cho người có máu mặt kia biết được, cháu hiểu không?”
Hạ Cơ Uyển gật đầu, cô ta nhếch miệng lên rồi nói: “Chú hai, cháu hiểu rồi ạ.
”
Bên kia Phương Hy Văn và Trần Hạo Hiên đã trở lại cửa hàng Bách Thảo rồi.
Bây giờ cửa hàng Bách Thảo rất thịnh vượng, đột nhiên có rất nhiều người ghé đến.
Có rất nhiều người ra vào cửa hàng Bách Thảo nườm nượp, tiếng ồn ào ủng hổ vang lên không ngớt.
Đến cả Lưu Phương Lan cũng đứng ở trước cửa cửa hàng Bách Thảo chờ đợi.
Lưu Phương Lan vừa nhìn thấy Trần Hạo Hiên quay về thì vô cùng vui vẻ.
“Trần Hạo Hiên, cậu làm tốt lắm, lần này cậu có thể khiến cho mọi người mát mày mát mặt được rồi.
”
“Buổi tối cậu muốn ăn cái gì tôi sẽ về sớm một chút để chuẩn bị.
”
Nhớ tới hôm nay tập đoàn Vạn Nam hưng thịnh như thế lại bị đóng cửa ở ngay chỗ của Phương Hy Văn, Lưu Phương Lan lại cảm thấy cực kỳ vui vẻ ở trong lòng.
Trần Hạo Hiên không quan tâm đến chuyện thiệt hơn, những năm nay có chuyện lớn chuyện nhỏ gì mà anh chưa từng gặp phải đâu.
“Hôm nay chỉ là mới bắt đầu thôi.
”
Trần Hạo Hiên lạnh lùng nói.
Ánh mắt của Lưu Phương Lan nửa tin nửa ngờ.
Hạ Cơ Uyển gặp phải chuyện như thế mà chỉ là mới bắt đầu thôi sao?
“Cũng phải, Trần Hạo Hiên lần này tôi tin cậu.
”
Ngày hôm nay là ngày cửa hàng bách hóa của Phương Hy Văn nổi tiếng nhất.
Số lượng khách ngày hôm tăng lên gấp bội
Bận rộn tới tận đêm khuya, cuối cùng thì Phương Hy Văn mới có thời gian rảnh tay một chút.
Cả nhà trở về Đế Vương Cung, Phương Hy Văn nằm trên ghế sô pha.
“Sáng ngày mai em cứ để người khác đi xử lý chuyện ở cửa hàng đi, còn em thì nghỉ ngơi hai ngày trước cái đã.
” Trần Hạo Hiên thấy Phương Hy Văn quá lao lực nên nói với cô.
Phương Hy Văn lại nhanh chóng lắc đầu.
“Vậy thì không được đâu, hôm nay còn có rất nhiều khách hàng chưa khám xong, ngày mai tôi muốn tự mình khám.
”
“Tôi không thể lãng phí một cơ hội tốt như thế này được.
”
Trần Hạo Hiên yên lặng nhìn Phương Hy Văn.
Ánh mắt của cô rất trong sáng, nó trong sáng hơn bất kỳ ai.
Nhưng lại hiếu thắng muốn tranh giành hơn bất kỳ ai.
Cũng hết cách bởi vì suốt năm năm nay cô luôn bị Hạ Cơ Uyển đè đầu cưỡi cổ rồi mà.
Phương Hy Văn cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày cô có thể cùng con thoát khỏi nơi núi rác tăm tối kia, cô càng không ngờ rằng sẽ có một ngày địa vị của cô lại ngang hàng với Hạ Cơ Uyển.
Cô không thể dễ dàng bỏ qua cơ hội này được.
“Cũng được.
”
Trần Hạo Hiên cũng không nói thêm gì nữa.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Phương Hy Văn ngồi ngâm chân ở trong phòng khách.
Trần Hạo Hiên vừa mới tắm rửa xong, anh vừa bước ra ngoài thì lại nhìn thấy Hạt Tiêu bưng nước ngâm chân cho Phương Hy Văn.
Anh vừa đi vào thì nhìn thấy trên chân của Phương Hy Văn có rất nhiều vết thâm.
Có thể thấy rõ ràng được những vết thâm trên đó đã có từ rất nhiều năm trước rồi.
Nhất định là ngày hôm đó, Phương Hy Văn rơi xuống hồ, trong lúc giãy dụa đã tự làm mình bị thương.
Đến nay vẫn chưa khỏi.
Vết thâm này thậm chí sẽ ảnh hưởng tới Phương Hy Văn một thời gian dài, cô sẽ không đứng vững được.
Trần Hạo Hiên nắm lấy bàn chân xinh đẹp của Phương Hy Văn, anh lau sạch cho cô rồi khẽ nói: “Em yên tâm đi, cho dù trời có sập xuống thì sau này vẫn có tôi ở đây.
”
Phương Hy Văn khẽ mỉm cười, giống như gió xuân tháng ba đẹp không thể tả được.
Mấy ngày tiếp theo cửa hàng Bách Thảo buôn may bán đắt lắm.
Cửa hàng Bách Thảo ăn lên làm ra, có mấy nhà vui mừng, mấy nhà u sầu.
Thần Ý Sát Thủ
Chương 102
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...