Hôm nay, chẳng những có thể khiến Trần Hạo Hiên nhục nhã, mà còn có thể một trận thành danh.
“Ông Lỗ, hôm nay nhóm bác sĩ tập đoàn Vạn Nam chúng tôi tập hợp ở đây là để chữa khỏi bệnh cho ông.
Chúng tôi áp dụng châm cứu cổ truyền, sẽ không gây tổn thương quá lớn đến sức khỏe của ông.
Ông yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ dốc hết sức mình.”
Lỗ Kiến Công gật đầu, nói: “Tôi rất tin tưởng đội ngũ bác sĩ của tập đoàn Vạn Nam.
Các anh yên tâm làm đi, dù sao với sức khỏe này của tôi, các bệnh viện lớn ở thành phố Ninh Hạ đều đã báo tin tuyệt mệnh cho tôi.
Thay vì ở trên giường bệnh chờ chết, chi bằng để các anh thử xem.
Đến đây đi, đừng có bất kỳ áp lực tâm lý gì.”
Trong giấy thông báo tình trạng bệnh của Lỗ Kiến Công viết, tình hình bây giờ của Lỗ Kiến Công rất không lạc quan.
Có thể sống được một tháng đã là kỳ hạn lớn nhất của ông ấy hiện giờ.
Thân là một chiến sĩ xuất ngũ, Lỗ Kiến Công không sợ chết.
Điều ông ấy sợ là, không thể chết có ý nghĩa.
Sau khi Lỗ Kiến Công vào phòng bệnh được xây dựng tạm thời bên ngoài tập đoàn Vạn Nam, đội ngũ bác sĩ của tập đoàn Vạn Nam đã bắt đầu quá trình xác định phương án.
Mà lúc này.
Phía trên tập đoàn Vạn Nam, Hạ Cơ Uyển đang chăm chú nhìn nhất cử nhất động ở hiện trường.
Đột nhiên, cửa phía sau mở ra.
Một người đi thẳng vào phòng làm việc của Hạ Cơ Uyển.
Là chú hai của Hạ Cơ Uyển, Hạ Nhạc Khánh.
“Cơ Uyển, nghe nói cháu để đội ngũ bác sĩ của tập đoàn Vạn Nam khám bệnh cho Lỗ Kiến Công?”
Hạ Cơ Uyển quay lại, gật đầu nói: “Chú hai, cháu biết tình hình của Lỗ Kiến Công có phần tương tự với chú.
Lần này không chỉ muốn chữa khỏi cho ông ta, mà còn phải giúp chú hai.
Cháu không muốn ngay cả ngày hôn lễ của cháu, chú cũng không thể đến được.”
Hạ Nhạc Khánh cau mày nghiền ngẫm, nói: “Cơ Uyển, không phải chú lo lắng cho tình trạng của mình, mà là đang lo “Thiên Huyền Châm Pháp” thực sự có công hiệu này sao?”
Trong mắt Hạ Cơ Uyển tràn đầy tự tin.
“Chú hai, chú quên rồi sao? Hồi đó Trần Hạo Hiên để lại “Tục Mệnh Phương” đã có thể khiến chúng ta gây sức ép đến toàn bộ bệnh viện Đông y của thành phố Ninh Hạ.”
“Mà “Thiên Huyền Châm Pháp” này là do mẹ của Trần Hạo Hiên đề lại, chỉ có thể mạnh hơn “Tục Mệnh Phương”, không thể nào yếu hơn.”
“Chúng ta mất khoảng thời gian năm năm, nhờ vả các giáo sư nổi tiếng khắp thiên hạ, mới cân nhắc chuẩn chỉnh mỗi một huyệt vị.
Bây giờ, tập đoàn Vạn Nam không làm thì thôi, đã làm thì phải khiến mọi người kinh ngạc!”
Hạ Nhạc Khánh nghe nói như thế, trong lòng vô cùng kích động.
Thứ nhất, bệnh tình của ông ta cũng có thể được chữa khỏi.
Thứ hai, nếu “Thiên Huyền Châm Pháp” thật sự có thể thành công, người kinh ngạc không chỉ là thành phố Ninh Hạ, mà là cả giới y học trên toàn thế giới.
Dưới tầng.
Lý Trạch Dương đứng đầu, đã bắt đầu châm kim cho Lỗ Kiến Công.
Mỗi một kim đều tập trung tinh thần.
Dường như số phận toàn thế giới đều giao phó trên chiếc kim này.
Cuối cùng, tất cả kim bạc đều đã được châm xong.
Lý Trạch Dương rất hài lòng gật đầu, nói với Lỗ Kiến Công: “Ông Lỗ, dựa theo ghi chép trong sách y, chắc hẳn là bây giờ ông có thể cảm thấy cả người thư thái hơn rất nhiều.
Ông yên tâm, đây chỉ là đợt trị liệu đầu tiên, sau này cần phải tiếp tục tiến hành trị liệu kết hợp với “Tục Mệnh Phương”.
Người dưới khán đài nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều khen không dứt lời.
Dù sao, tinh thần của Lỗ Kiến Công đã phục hồi hơn nhiều với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Thậm chí, ông ấy còn muốn tự mình đứng dậy.
Nhưng, Lỗ Kiến Công vừa đứng lên, thì lập tức phun ra một ngụm máu đen.
Trong chớp mắt, tinh thần sụt giảm nặng nề.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Đây… đây không phải là chữa khỏi! Mà là Lỗ Kiến Công đang hồi quang phản chiếu!”
“Tập đoàn Vạn Nam không cứu được người, bọn họ… bọn họ đang giết người.”
Toàn bộ mọi người kinh hoàng.
Giờ đây, đội ngũ bác sĩ của tập đoàn Vạn Nam đang cuống cuồng.
Họ chưa từng nhìn thấy bệnh nhân ói máu đen như vậy, nhưng họ hiểu rất rõ, đây chính là hồi quang phản chiếu.
Không tới năm phút đồng hồ nữa, Lỗ Kiến Công ắt hẳn sẽ chết, không thể nghi ngờ.
Muốn cứu ông ấy còn khó hơn lên trời.
Tất cả bác sĩ chỉ đành bất lực.
Ngay cả Hạ Cơ Uyển đứng trên tầng cao nhất của tập đoàn Vạn Nam cũng hốt hoảng hỏi: “Tại sao có thể như vậy… Xong rồi, phải làm thế nào đây?”
Lúc này.
Đột nhiên Trần Hạo Hiên đứng lên.
Anh lạnh lùng ngạo nghễ đứng trước mặt tất cả các bác sĩ, lạnh nhạt nói: “Tôi nói rồi, bàn về y thuật, tôi là tổ tông của các ông.”
“Hôm nay bản vương ra tay, không phải vì để thắng các ông, chỉ là vì tấm lòng thầy thuốc, chữa bệnh chỉ vì cứu người, không cầu mưu lợi.”
“Bây giờ, tất cả mở to mắt nhìn kỹ cho tôi, người các ông không cứu được, tổ tông này… đến cứu.”
Thần Ý Sát Thủ
Chương 99
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...