Khi Thẩm Mộng Thần bị lời nói của Trần Hạo Hiên làm cho sôi trào nhiệt huyết.
Nhưng mà cô ta cũng chỉ nhiệt huyết được trong chốc lát mà thôi.
Thẩm Mộng Thần đang định nói gì đó thì Trần Hạo Hiên đã rời đi rồi rồi.
“Giúp tôi chăm sóc cho Phương Hy Văn nhé.
Trong hai ngày này đừng để cho bất cứ kẻ nào đến làm tổn thương tới cô ấy và Hạt Tiêu.
Còn vết thương của em trai cô, cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ đích thân chữa trị thật tốt.”
Một lời hứa của Trần Hạo Hiên đáng giá ngàn vàng ở Bắc Giới này.
Có người cho dù phải buông bỏ tiền đồ, buông bỏ thành tích để lấy được một lời cam kết từ Trần Hạo Hiên thì cũng cam lòng.
“Trần Hạo Hiên, anh định làm gì vậy?” Phương Hy Văn ngăn Trần Hạo Hiên lại.
Trần Hạo Hiên đương nhiên là không trả lời Phương Hy Văn, cứ vậy đi thẳng.
Anh đang rất tức giận.
Vô cùng tức giận.
Nhà họ Nhan có thể một tay che trời ở thành phố Giang Châu được sao? Xem ra, khối tài sản và sự giàu có của toàn bộ thành phố Giang Châu còn không là gì so với nhà họ Nhan.
Khi Trần Hạo Hiên đã đi biệt tăm rồi, Phương Hy Văn lo lắng hỏi Thẩm Mộng Thần: “Thẩm Mộng Thần, tôi phải làm sao bây giờ?”
Đôi mắt xinh đẹp của Thẩm Mộng Thần nhìn chằm chằm vào bóng lưng Trần Hạo Hiên, đáy mắt cô ta đầy sự kinh hãi.
Cô ta không ngờ người đàn ông của Phương Hy Văn lại dám đứng lên chống lại nhà họ Nhan.
“Phương Hy Văn, tại sao tôi lại có dự cảm thế này nhỉ.” Thẩm Mộng Thần quay đầu lại, kích động nói: “Bầu trời thành phố Giang Châu này hình như sắp sụp đổ rồi.”
Phương Hy Văn không hiểu cho lắm.
Thẩm Mộng Thần kích động kéo tay Phương Hy Văn, nói: “Phương Hy Văn, nếu không thì tôi sẽ nói chuyện này… với bố tôi nhé.
Nhà họ Nhan thực sự quá đáng lắm rồi.
Hôm nay bọn họ còn đánh gẫy xương em tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho lũ người khốn nạn đấy đâu.”
Phương Hy Văn vẫn còn một tia lý trí: “Thẩm Mộng Thần, nhà họ Thẩm nhà cô không phải là đối thủ của nhà họ Nhan đâu.”
Thẩm Mộng Thần biết rõ điều này, nhưng cô ta không thể chịu đựng được nữa.
Chính Trần Hạo Hiên đã thực sự khiến cô ta thay đổi quyết định.
Cô ta nhìn thấy trong mắt Trần Hạo Hiên tràn đầy tự tin.
Sau khi do dự một hồi, Thẩm Mộng Thần lấy điện thoại ra và gọi cho Thẩm Trường Giang.
“Bố, em trai đã bị người của Nhan Viễn Lương đánh gãy xương sườn.
Nhan Viễn Lương còn suýt gi3t chết cả bé Hạt Tiêu nữa, khiến con bé phải đi châm cứu.
Bố, chúng ta có thể giúp Phương Hy Văn được không ạ?”
Nếu Thẩm Trường Giang có thể dốc sức cả nhà họ Thẩm để giúp đỡ Phương Hy Văn thì có lẽ kết cục đã thay đổi.
Thẩm Trường Giang nghe xong liền nói: “Thẩm Mộng Thần, cùng lắm thì bố chỉ có thể bảo vệ hai mẹ con nhà họ thôi, còn chuyện chống lại nhà họ Nhan, chúng ta không đủ tư cách con à...!Nhà họ Nhan bọn họ không chỉ đứng đầu thành phố Hà Bắc mà còn chẳng khác nào chúa tể ở thành phố Giang Châu này nữa.
Lúc con còn nhỏ, chẳng phải bố đã kể cho con biết rồi sao? Chỉ có thể nói rằng người phụ nữ Hạ Cơ Uyển này bày mưu tính kế quá thâm độc, cô ta còn được Nhan Viễn Lương yêu thích thì Phương Hy Văn chẳng còn đường mà thoát nữa đâu.”
Thẩm Mộng Thần tuy biết vậy nhưng cô ta vẫn không hề cam tâm chút nào: “Bố, ngộ nhỡ...!Ý con là ngộ nhỡ có một người nào đó có thể thay đổi tình thế được, bố có xem xét giúp đỡ cho người đó được không?”
Thẩm Trường Giang cau mày: “Ai vậy, thật sao? Con chắc chắn chứ?”
Thẩm Mộng Thần nói: “Con cũng không chắc nữa, nhưng con đã tìm thấy hy vọng trên người anh ấy rồi.
Bố, trên người bố cũng có dấu hiệu của Thiên Đao Bắc Giới phải không ạ?”
Sau khi Thẩm Trường Giang do dự một hồi, ông ấy lập tức nói: “Thẩm Mộng Thần, con dẫn Phương Hy Văn và bé Hạt Tiêu đến nhà họ Thẩm chúng ta mau.
Chuyện còn lại, đợi con đến rồi thì chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng hơn.”
Trong nhà họ Thẩm, Thẩm Trường Giang đang ngồi một mình, sắc mặt ông ấy không tốt chút nào, thậm chí còn đang rất lo lắng.
Địa vị của nhà họ Nhan ở thành phố Giang Châu từ trước đến giờ không thể lung lay được, nhưng hôm nay bạn thân nhất của Thẩm Mộng Thần gặp phải chuyện không may, còn con của ông ta thì bị người ta đánh gãy xương sườn.
Nhan Viễn Lương đã quá hống hách rồi, nếu không có người ngăn cản anh ta lại e rằng sẽ có ngày anh ta phá nát cả thành phố này mất!
Một lúc sau, Thẩm Mộng Thần dẫn theo Phương Hy Văn và bé Hạt Tiêu đến nhà họ Thẩm.
Thần Ý Sát Thủ
Chương 199
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...