Tất cả người nhà họ La đều chấn động trước khí thế của Trần Hạo Hiên.
Ông La đã biết trước mình nhất định phải chết.
Trong thiên hạ này chẳng ai dám cứu ông ta.
Nhưng Trần Hạo Hiên lại dám!
Nghe vậy, ông La cũng chẳng thèm để ý tới lòng tự tôn của mình nữa.
Ông ta không ngừng cảm ơn: "Cảm ơn ngài đồng ý ra tay cứu tôi, sau này, nhà họ La nhất định sẽ hậu tạ.
"
"Cảm ơn ngài.
"
Khoảnh khắc đó, ông La mới thực sự cảm nhận bàn tay Diêm Vương đang túm lấy ông ta kéo xuống địa ngục.
Nhưng thật may là Trần Hạo Hiên đã cản lại!
Trần Hạo Hiên đã đồng ý cứu ông, nếu anh đã hứa thì chắc chắn anh sẽ làm được.
Anh quay đầu lại nói với Phương Hy Văn: "Em về Cửa hàng Bách Thảo trước đi, em cứ yên tâm, người nhà họ La chắc chắn sẽ không làm chuyện tổn hại đến danh tiếng của cửa hàng đâu.
Không chỉ vậy, bọn họ sẽ giải thích rõ mọi chuyện trước truyền thông.
"
"Nhưng! "
Phương Hy Văn chậm rãi lắc đầu, có phần lo lắng.
Cô lo lắng hung thủ đằng sau vụ Cửa hàng Bách Thảo vẫn chưa được tìm thấy.
Và điều cô càng lo hơn là Trần Hạo Hiên không thể cứu được ông La.
Chuyện này thực sự nghiêm trọng.
Trần Hạo Hiên nói rất nghiêm túc: "Có chuyện nào mà tôi hứa mà tôi không làm được chưa?"
Phương Hy Văn đổi ý, mặc dù không biết Trần Hạo Hiên lấy đâu ra tự tin như vậy.
Nhưng đúng như những gì anh nói, chưa bao giờ có chuyện mà anh đã hứa mà anh không làm được cả.
"Vậy thì anh cẩn thận một chút, tôi về trước để xử lý chuyện Cửa hàng Bách Thảo.
Xảy ra chuyện gì thì nhớ báo cho tôi biết… Đừng để con gái anh phải lo lắng.
"
Phương Hy Văn nói xong lập tức xoay người rời đi.
Trần Hạo Hiên cũng không quay đầu lại, lập tức đẩy ông La vào trong phòng bệnh.
Mọi người đứng ngoài nhìn vào phòng ICU không rời mắt.
"Này Trường Hải, người này thực sự có thể cứu bố cậu hả?"
"Này Trường Hải, dù gì thì bố cậu cũng là danh y, nếu ông ấy bị một tên thầy thuốc lang băm giết chết, danh tiếng của nhà họ La chúng ta cũng sẽ không còn gì đâu!"
"Này Trường Hải, hay là giờ cậu đi ngăn anh ta lại đi, giờ đi còn kịp đấy.
"
Trong lòng La Trường Hải cũng loạn cả lên, lòng bàn tay anh ta đổ đầy mồ hôi.
Tất cả họ hàng thân thích nhà họ La đều hồi hộp chờ đợi bên ngoài phòng bệnh.
Tất cả mọi người đều thấy Trần Hạo Hiên không hề cầm theo cái gì vào phòng bệnh.
Ngay khi La Trường Hải đang lo lắng không thôi thì Trần Hạo Hiên đột nhiên lấy ra một hộp kim châm.
Bên trong là kim châm cứu bằng bạc mà anh luôn mang theo bên mình.
Trong phút chốc, không khí trong phòng bệnh đột nhiên trở nên sôi nổi.
Ngay cả bản thân ông La cũng vô cùng phấn khích.
Ở ngoài cửa, La Trường Hải xúc động đến mức quỳ sụp xuống.
"Ông cụ được cứu rồi! Được cứu rồi!"
La Trường Hải đã bỏ học y để theo đuổi việc kinh doanh từ khi mới còn nhỏ, anh ta không biết nhiều về châm cứu.
Nhưng anh ta được nghe nhiều nên cũng biết bộ kim châm cứu này.
Từ khi anh ta còn nhỏ đến khi trưởng thành, ông cụ vẫn luôn nhắc đến nó đầy tự hào.
Thiên Huyền Châm pháp.
Ông cụ nhà mình vẫn luôn muốn được học, nhưng đã qua mười năm thực hành rồi mà ông vẫn chưa thành thạo.
Đến lúc hấp hối rồi mà ông cụ vẫn không ngừng than thở tiếc nuối.
Thiên Huyền Châm pháp cực kỳ khó hiểu, đến mức cả thiên hạ thì chỉ có người nhà họ Trần mới có thể thực sự lĩnh hội được!
Ngay khoảnh khắc La Trường Hải nhìn thấy Thuật châm cứu Thiên Huyền kia, anh ta lại thấy hối hận.
Vậy mà anh ta lại vừa xúc phạm một người nhà họ Trần.
Thần y đứng đầu đời này, Trần Thái Cực!
Ông cụ cũng chỉ là một vị thánh y mà thôi, trước mặt vị Thái Cực Hoàng Bào này thì cũng trở nên thật nhỏ bé.
Cũng may là Trần Thái Cực là một người cương trực không a dua nịnh bợ, nếu không hôm nay ông cụ đã mất mạng rồi.
Nửa tiếng sau, ông La phun ra một ngụm máu đen, bắn hết lên trên ga giường trắng tinh.
Trần Hạo Hiên đã châm cứu xong.
Anh rút kim ra rồi nói với ông La: "Tôi đã giúp ông ổn định bệnh tình rồi, nhưng muốn trị tận gốc thì phải qua vài đợt điều trị nữa.
Ông cứ yên tâm, sau này hằng tháng tôi sẽ dành thời gian ra để trị bệnh cho ông.
"
Ông La rất vui mừng.
Ông ta vừa định ngồi dậy thì Trần Hạo Hiên lại nói: "Được rồi, ông cứ nằm nghỉ đi.
Không cần phải ngồi dậy đâu!"
Ông La gật đầu, nói với La Trường Hải ngoài cửa: "Tiễn ngài ấy đi đi!"
Hôm nay La Trường Hải đã thực sự gặp được kỳ tích.
Tuy rằng ông cụ nôn ra máu đen, nhưng rõ ràng là trông tinh thần tốt hơn trước rất nhiều.
Quả là thần y!
Thái Cực Hoàng Bào Trần Thái Cực quả nhiên danh bất hư truyền!
Thần Ý Sát Thủ
Chương 92
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...