Bây giờ, ông ta cau mày.
Nhà họ Hạ tan thành tro bụi.
Với năng lực như vậy, lúc đầu Hạ Cơ Uyển lại bỏ cậu ta.
Trần Hạo Hiên chỉ nhìn thời gian, không quan tâm Hạ Chỉnh.
Giờ lành đến rồi, bất ngờ mà anh muốn chuẩn bị cho Phương Hy Văn, sắp đến rồi.
“Tôi chỉ là con trai của Liêu Linh Lung, một bác sĩ.”
Nói xong, Trần Hạo Hiên đi lên tầng mười chín của Phượng lâu.
Bùm một tiếng.
Ngay khi Trần Hạo Hiên tiến vào Phượng lâu, một tiếng nổ vang lên trên bầu trời.
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn.
Trên bầu trời đang có một quả pháo hoa khổng lồ.
Bầu trời đêm ở thành phố Ninh Hạ sáng như ban ngày, vô số người ngẩng đầu lên nhìn.
Trần Hạo Hiên bước lên mỗi bậc thang, trên bầu trời lại nổ một quả pháo hoa khổng lồ.
Phóng lên nở ra.
Màu sắc tuyệt đẹp, cảnh tượng hoành tráng, vô cùng tráng lệ.
Sau khi bắn pháo hoa, hàng loạt máy bay bay qua bầu trời, nhào lộn trên không trùng, kéo theo một cái đuôi dài.
Là pháo hoa nhiều màu sắc.
Nhìn kỹ, không khó phát hiện có hàng trăm chiếc.
Mỗi một chiếc bay qua, đều là một hồi chấn động.
Trong chấn động, Trần Hạo Hiên đã lên đến tầng mười chín.
Mà Phương Hy Văn, theo tiếng pháo hoa, đã đi từ núi Rác lên đến mười tám con phố ở phía Đông.
Cuối cùng đến bên hồ.
Bờ hồ này đã từng vô cùng sỉ nhục cô, lúc này được xây dựng sơn trang Phượng Hỏa, vô cùng náo nhiệt.
Phương Hy Văn đi qua thảm đỏ, đi qua bàn khách, đến trước mặt Trần Hạo Hiên.
Trần Hạo Hiên đột nhiên quỳ một gối xuống đất.
Thứ trong tay anh cầm, không phải là nhẫn mà là một chiếc vương miện tinh xảo.
“Phương Hy Văn, gả cho anh.” Trần Hạo Hiên quỳ một gối, nghiêm túc đưa vương miện cho Phương Hy Văn.
Gương mặt xinh đẹp của Phương Hy Văn ngẩng ra.
Vừa rồi, là mình nhìn nhầm rồi sao?
Máy bay bay bên ngoài, trên không trung vậy mà trải ra mấy chữ “Phương Hy Văn, gả cho anh.”
Còn tráng lệ hơn so với mười tám con phố ở phía Đông lúc trước.
Cảnh tượng này, lập tức thoáng qua, nhưng Phương Hy Văn nhìn thấy rõ.
Giống như mơ vậy.
Vốn dĩ Phương Hy Văn không tin chuyện này là thật, cúi đầu nhìn xuống bục hôn lễ, có thể nhìn thấy mọi thứ.
Mà lúc này, hoa lá cỏ cây trong sơn trang Phượng Hỏa dường như sớm bị người khác di chuyển từ trước rồi vậy.
Hoa đỏ cỏ xanh giống như một bức tranh.
Hình ảnh trên biển hoa lọt vào tâm trí Phương Hy Văn, chính là cảnh tưởng một nhà ba người bọn họ, cô và Trần Hạo Hiên bế Hạt Tiêu.
Bức màn trên bức tượng được kéo ra, toàn bộ đều là tượng của Phương Hy Văn và Hạt Tiêu, mười nghìn cặp tình nhân nắm tay nhau đi đến sơn trang Phượng Hỏa.
Tất cả những thứ này, đều là chuẩn bị cho Phương Hy Văn.
Chuyện này quá nghịch thiên rồi.
“Anh trở về muộn rồi, nhưng nếu anh đã trở lại, không ai có thể bắt nạt hai mẹ con em nữa.” Trần Hạo Hiên kích động nói.
Đừng nói Phương Hy Văn, đến cả Lưu Phương Lan ở một bên cũng vô cùng chấn động.
Người của cả sơn trang Phượng Hỏa đều làm chứng cho tất cả chuyện này.
Trong đó bao gồm cả Hạ Cơ Uyển đang bị còng tay.
Hạ Cơ Uyển nhìn thấy rõ ràng, cô ta nhìn thấy rõ mọi thứ trên trời dưới đất.
Những thứ này vậy mà đều là Trần Hạo Hiên chuẩn bị cho Phương Hy Văn.
Cô ta có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến cảnh tượng cầu hôn như vậy, nhưng Phương Hy Văn lại có trong tay.
Ai là Phượng Hoàng của thành phố Ninh Hạ, ai là chim trĩ của sơn trang Phượng Hỏa lúc này đã rất rõ ràng.
Hạ Cơ Uyển rầm một tiếng quỳ trên đất, cơ thể giống như mất hết tất sức lực vậy.
“Bố, sao có thể như vậy chứ?”
Hạ Chỉnh cũng chảy đầy mồ hôi, không biết làm thế nào.
Người của Lục Thiên Huyền xông đến, bắt hết người nhà họ Hạ.
Thậm chí người đến tham gia hôn lễ của Hạ Cơ Uyển, cũng đều bắt lại.
Đối với người bình thường mà nói, đây có lẽ không là gì nưng đối với những tinh anh trong kinh doanh mà nói, đây là một đả kích không thể tiếp nhận được.
“Bắt tất cả người nhà họ Hạ đến nghĩa trang của Liêu Linh Lung, những người khác, giao cho chính quyền địa phương xử lý trước.”
Lục Thiên Huyền xử lý xong những chuyện này, mới rời khỏi thành phố Ninh Hạ.
“Đã làm phiền khi anh cầu hôn rồi.
Là Lục Thiên Huyền tôi có mặt không tròng, kết giao với bạn xấu.
Đợi khi anh kết hôn, Lục Thiên Huyền nhất định sẽ đích thân đến cửa xin lỗi.”
Lục Thiên Huyền dừng lại ở cửa sơn trang Phượng Hỏa, cúi sâu nói: “Cảm ơn anh không tính toán với tiểu nhân, tha cho Lục Thiên Huyền một lần.”
Tầng cao nhất, tầng mười chín của Phượng lâu, bên bờ hồ.
Trần Hạo Hiên cầm vương miệng trong tay, nói lớn hơn: “Phương Hy Văn, gả cho anh được không? Anh sẽ yêu em cả đời.
Anh sẽ bồi đắp món nợ năm năm trước.”
Thần Ý Sát Thủ
Chương 174
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...