Tất cả những nhân vật nổi tiếng của tỉnh Hà Bảo lúc này đều đổ dồn về núi Rác.
Hạ Cơ Uyển nhìn Trần Hạo Hiên với ánh mắt cô độc lạnh lẽo, chất vấn: "Trần Hạo Hiên, rốt cuộc anh là ai?"
Trần Hạo Hiên không muốn đổ máu vào ngày tân hôn của mình.
Bây giờ cần đưa Phương Hy Văn đi ngay.
Anh cảm thấy chuyện đó không xứng đáng.
Trần Hạo Hiên quay đầu nhìn Hạ Cơ Uyển, nói: "Đừng vội, cô sẽ nhanh chóng biết được thôi."
Nhưng Hạ Cơ Uyển không thể chờ đợi được nữa.
Cô ta tuyệt đối không thể chịu nổi sự sỉ nhục đến mức này.
Hạ Cơ Uyển lấy điện thoại ra, gọi cho Ngô Vinh: "Ngô Vinh, chuyện này là sao? Khách mời của nhà họ Ngô, chẳng có ai tới cả."
Ngô Vinh nghe vậy cũng trợn tròn mắt ngạc nhiên: "Sao có thể như vậy được?"
Hạ Cơ Uyển cắn răng: "Chẳng lẽ tôi lại lừa anh sao?"
"Còn nữa, chẳng phải mười tám con phố ở phía Đông là anh mua cho tôi sao?"
Ngô Vinh líu lưỡi nói: "Là anh mua mà.
Lúc đó, em nói em muốn cử hành hôn lễ ở mười tám con phố ở phía Đông, nên anh đã lập tức sai người mua một tòa giáo đường ở con phố đó."
"Hôm nay chúng ta tổ chức hôn lễ ngay trước tòa giáo đường cổ này."
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Cơ Uyển lập tức đen kịt.
Cô ta nhìn về phía giáo đường xa xa.
Ở Hoa Viên Thiên Trang rực rỡ kia đúng là có một tòa giáo đường, nhưng so với việc mua lại toàn bộ mười tám con phố ở phía Đông mà nói, tòa giáo đường đó hiển nhiên không là cái gì cả, giống như một hạt bụi giữa một biển sao mênh mông.
Thì ra Ngô Vinh chỉ mua cho cô ta có một tòa giáo đường thôi, còn Trần Hạo Hiên lại mua tặng cho Phương Hy Văn cả mười tám con phố ở phía Đông.
Hôm nay nếu Phương Hy Văn đi qua mười tám con phố ở phía Đông, vậy thì tất cả mọi người ở thành phố Ninh Hạ đều sẽ khắc ghi một sự kiện lớn như vậy trong đầu.
Lúc trước, Hạ Cơ Uyển rắn rết này đã cho người bắt Phương Hy Văn đến Hoa Viên Thiên Trang, bỏ vào lồng heo.
Nhưng Phương Hy Văn đã giãy dụa lên được bờ, tái sinh từ đống tro tàn.
Phương Hy Văn của hiện tại đã đứng đầu thành phố Ninh Hạ.
"Ngô Vinh, anh…"
"Anh có biết là.
khách của nhà họ Ngô không có ai đến cả."
"Không chỉ có vậy, Trần Hạo Hiên đã mua luôn toàn bộ mười tám con phố ở phía Đông rồi."
Ngô Vinh nghe vậy, cũng chấn động.
Trần Hạo Hiên có nhiều tiền như vậy sao?
Nhưng ở trong tỉnh Hà Bảo này có tiền cũng vô ích.
Nhà họ Ngô đã đứng ở đỉnh cao của quyền lực, đủ để cao ngạo xưng hùng xưng bá.
Ngô Vinh cười lạnh một tiếng, nói: "Quả thật chuyện này đã làm anh cảm thấy rất bất ngờ, nhưng cũng chỉ là bất ngờ mà thôi."
"Hạ Cơ Uyển, bây giờ anh sẽ lập tức đến."
"Nếu em đã muốn mười tám con phố ở phía Đông này, anh chỉ cần khiến anh ta cút đi là được."
Hạ Cơ Uyển hỏi ngược lại: "Anh ta sẽ như vậy sao?”
Ngô Vinh cực kỳ kiêu ngạo, nói: "Tất nhiên rồi, anh ta sẽ phải làm vậy, bởi vì nếu không cút đi, anh ta sẽ chết."
Dứt lời trên bầu trời, âm thanh tia sét truyền tới.
Chiếc siêu xe của Ngô Vinh đã đến.
Một chiếc xe Lamborghini đột nhiên đỗ lại trước cửa.
Ngô Vinh xuống xe, đi thẳng đến chỗ Trần Hạo Hiên, khí chất mạnh mẽ.
Đi bên cạnh anh ta, chính là tất cả người nhà họ Ngô.
Ngô Vinh đi đến trước mặt Trần Hạo Hiên, ngẩng cao mặt thích thú.
Anh ta châm một điếu xì gà, nói: "Anh chính là Trần Hạo Hiên đúng không? Rất tốt, không tồi.
Tôi nghe nói, anh là người từ Thiên Đao trở về."
"Người trở về từ Thiên Đao, tất nhiên sẽ có một địa vị nhất định ở thành phố Ninh Hạ này."
"Hôm nay, anh khiến chúng tôi trở tay không kịp.
Nhưng tôi muốn nói với anh một điều, anh lập tức cút khỏi đây ngay bây giờ cho tôi."
Trần Hạo Hiên nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Nếu như tôi không cút thì sao?"
Ngô Vinh cắn răng, độc ác nói: "Không cút? Ha ha ha.
Trần Hạo Hiên, không phải anh thực sự cho rằng Thiên Đao có thể chống đỡ tất cả cho anh đấy chứ?"
"Nói thật cho anh biết, tất cả khách mời hôm nay của nhà họ Ngô có thể không đến."
"Nhưng chỉ cần có một người đến, thì đám người đó đều sẽ phải đến quỳ dưới chân nhà họ Ngô."
Trần Hạo Hiên hỏi lần nữa: "Ai?"
Ngô Vinh điên cuồng đến cực điểm.
Hôn lễ của anh ta, bất kỳ một kẻ nào cũng không thể quấy rối.
Anh ta trực tiếp lấy ra một cái hộp từ trên xe.
Hôm nay là ngày tân hôn, nhưng trong hộp đó không phải ảnh cưới của họ.
Mà là một thiệp mời có chữ ký.
Chữ ký trên thiệp, bất ngờ lại chính là: "Thái Cực Hoàng Bào."
Thần Ý Sát Thủ
Chương 163
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...