Vô số nỗi sợ hãi ập đến với Đông Anh Duy, người anh ta đã bị ngã bầm dập.
Dưới núi Rác toàn là mảnh thuỷ tinh, định, bê tông.
Hết lần này đến lần khác, cứa vào người của Đông Anh Duy.
Cơn đau khiển Đông Anh Duy phát điện, hai mắt đỏ ngầu, toàn là tơ máu.
Không biết qua bao lâu thì Đông Anh Duy mới tỉnh lại.
Điều đầu tiên anh ta thấy là Trần Hạo Hiện đang bôi thuốc cho mình.
“Anh tỉnh rồi à? Đúng lúc lắm!”
Trần Hạo Hiên thu lại chai thuốc đỏ trong tay, anh là Trần Thái Cực, bác sĩ số một thế giới, có khả năng đi ngược lại với trời.
Anh không muốn anh ta chết.
Anh muốn anh ta phải tận hưởng tất cả đau khổ của thế giới này!
Trần Hạo Hiên lôi Đông Anh Duy tới cần trục trên núi rác lần nữa.
Âm!
Lại một tiếng vang lớn, cả người Đông Anh Duy sắp ngã quỵ.
Ý thức của anh ta dần tan rã.
Tiếp theo lại bôi thuốc.
Thuốc phát huy hiệu quả cực nhanh, Đông Anh Duy không kịp tuyệt vọng.
Sau vô số lần, thần kinh của Đông Anh Duy đã ở bên bờ vực sụp đổ.
Cuối cùng, anh ta nhân lúc còn chút ý thức, van xin Trần Hạo Hiên: “Trần gia, tha, tha cho tôi đi...!Xin anh, chỉ cần anh tha cho tôi, chuyện gì tôi cũng đồng ý với anh”
Gương mặt Trần Hạo Hiên không thay đổi, ma quỷ mà cũng muốn bàn điều kiện với mình ư?
Anh chỉ lạnh lùng hỏi: “Anh từng tha cho con gái tôi chưa? Nếu tôi không quay lại, anh có nghĩ tới chuyện tha cho Phương Hy Văn không?”
Đông Anh Duy dùng chút sức lực cuối cùng nói: “Nếu anh không muốn tha cho tôi, vậy xin anh giết tôi để có được không? Xin anh, tôi thật sự không chịu nổi sự giày vò này đầu, như vậy còn khó chịu hơn cả chết nữa!”
Muốn chết?
Đâu có dễ vậy!
Trần Hạo Hiên lấy điện thoại gọi cho Hồng Thanh Vũ.
“Hồng Thanh Vũ, bây giờ tới núi Rác, tôi có một nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu!”
Hồng Thanh Vũ nghe tin thì vội chạy đến, nhìn thấy một vũng máu trên núi Rác, Hồng Thanh Vũ vô cùng sửng sốt.
“Kéo anh ta lên rồi đẩy xuống đó cho tôi!”
“Không được dừng, đẩy liên tục!”
Liên tục, liên tục ...
Nỗi đau vô tận này chắc chắn không thể ngừng được.
Mãi tới khi dưới đất tạo thành hình cái hổ.
Anh muốn để tên xấu xa này biết cái gì mới gọi là tuyệt vọng thật sự.
Hồng Thanh Vũ cắn răng, anh ta chưa từng thấy vua của Thiên Đạo lại phẫn nộ như vậy!
Cả thành phố Ninh Hạ nhất định phải hứng chịu một trận tai ương rồi.
Nhưng chuyện mà anh ta không ngờ tới lại xảy ra rồi!
Trần Hạo Hiên giận dữ nói, chấn động trời đất.
Hồng Thanh Vũ, lập tức gửi tin về, nói cho mọi người biết tôi muốn huy bỏ tiệc ăn mừng, đổi thành tổ chức ở thành phố Ninh Hạ! Nói với họ, con gái tôi bị đẩy từ trên cao xuống, xém chút là ngã chết!”
Hồng Thanh Vũ run lẩy bẩy.
Tiệc mừng công của Thiên Đạo có ý nghĩa gì?
Trần Hạo Hiên là người đầu tiên có bia đá ở Bắc Giới.
Vô số người vì muốn gặp mặt anh mà có thể bất chấp mọi hậu quả.
Thiên thần nổi giận, Bát Hoang gặp nạn.
Tin này được gửi đi, không chỉ làm cho toàn thành phố Ninh Hạ chấn động mà còn làm rung chuyển toàn bộ Bắc Giới và thế giới.
Anh ở ngoài Bắc Giới, không màng sống chết, rong ruổi sa trường, chiến sĩ Long Hoa có nạn, anh lại ở xa, bảy ngày không ăn không uống đi tới đó.
Anh vì bảo vệ đất nước này, trải qua biết bao lần sống chết nhưng lại chưa bao giờ oán thán.
nửa lời.
Mà lúc này, con gái anh lại bị tên này ngược đãi.
Thế giới này, không công bằng!
Thế giới này, cần phải chịu cơn thịnh nộ của anh.
Hồng Thanh Vũ gật đầu, gửi tin này đi.
Tin được gửi đi khắp Bắc Giới.
Cả trong và ngoài thành phố đều nhận được tin.
Bắc Giới Thiên Đạo là người kinh ngạc đầu tiên: “Thái Cực Hoàng Bào Trần Thái Cực, triệu tập chúng ta chuẩn bị tiệc mừng công tại thành phố Ninh Hạ”.
Trần Thái Cực là tên của Trần Hạo Hiên ở Bắc Giới.
Anh khoác bộ Thái Cực Hoàng Bào lên
người, dù là diêm vương thấy anh cũng phải nhường đường.
Diêm vương muốn người chết canh ba, anh dám giữ người tới canh năm.
Dược Vương Điện cũng nhận được tin, nhiều bác sĩ từ từ xuống núi: “Trần Thái Cực không huỷ bỏ tiệc mừng công mà là chuyển sang tổ chức ở thành phố Ninh Hạ”
Tổ chức sát thủ nước ngoài - sát thủ Đồ Long, cũng nhận được tin ngay lập tức: “Trần Thái Cực rời khỏi Bắc Giới, đến thành phố Ninh Hạ!”
Nhiều tổ chức lính đánh thuế và thế giới ngầm, cũng như đại lão các giới từ từ lên đường.
“Đã tìm thấy hình của Hạt Tiêu, là một đứa trẻ đáng yêu, đám người xấu xa kia lại có thể làm ra chuyện này”.
“Mau tới thành phố Ninh Hạ, đây có lẽ là thời cơ tốt nhất xin Trần Thái Cực khám bệnh”
“Ông cụ nhà chúng ta được cứu rồi, Trần Thái Cực xuất hiện tại thành phố Ninh Hạ”
“Lần này người tới thành phố Ninh Hạ chắc sẽ đông như mưa phùn.
Trần Thái Cực đã huỷ tiệc mừng công.
Hôm nay lại tổ chức ở thành phố Ninh Hạ, chắc chắn có nguyên nhân khác.
Mọi người nhanh chóng điều tra rõ, Trần Thái Cực rốt cuộc có kẻ thù nào, đã xảy ra chuyện gì.
Một khi Trần Thái Cực cần thì chúng ta cần phải lập tức ra tay”
“Hạt Tiêu đừng sợ, chú Lý Chiến Vương, chú Định, chú Chư Cát đang chạy tới thành phố Ninh Hạ”
“Hạt Tiêu đừng sợ, dì Giang nhà giàu nhất, dì Hoa Hồng là sát thủ quốc tế đang tới thành phố Ninh Hạ”
“Hạt Tiêu, con phải kiên trì nha!”
Nhiều người đều biết rõ, Trần Thái Cực là người trong tình cảm đến mức nào.
Có thể nhận được cơ hội chữa bệnh của Trần Thái Cực thì cũng tương đương với việc tăng thêm tuổi thọ vậy.
Đáng tiếc là mãi cho tới giờ, Trần Thái Cực chỉ ở Bắc Giới, trước giờ không ra khỏi núi.
Đồng thời, ngay cả nội bộ Tỉnh Tâm Hợp cùng kinh ngạc.
“Trần Thái Cực sao đột nhiên lại về thành phố Ninh Hạ?”
Sở Thần Nhạc là Tây Vương lại đập bàn tại hội trường ở Tỉnh Tâm Hợp.
“Không biết, anh ta huỷ tiệc mừng công ở Bắc Giới, đột nhiên tổ chức tại thành phố Ninh Hạ.”
Nam Vương cũng trách móc: “Càn quấy, bây giờ nhiều người đổ về thành phố Ninh Hạ, số lượng vẫn đang tăng lên, vé máy bay đến thành phố Ninh Hạ lại càng khó tìm, giao thông ở thành phố lân cận cũng bắt đầu tắc nghẽn!”
“Mau chóng điều tra, rốt cuộc Trần Thái Cực đang làm gì?
Tin tức nhanh chóng được truyền đến.
“Đã tra ra rồi.
Lúc Trần Thái Cực ở thành phố Ninh Hạ có tên là Trần Hạo Hiên.
Vì một lần ngoài ý muốn, anh ta và một người phụ nữ tên là Phương Hy Văn đã sinh một đứa trẻ.
Năm năm nay, anh ta luôn không biết người phụ nữ mình làm hại ban đầu là Phương Hy Văn.
Hôm nay là lần đầu tiên Trần Thái Cực gặp con gái yêu dấu của mình.”
“Nhưng con gái của anh ta bị người ta đẩy xuống, xém chút là chết”
Toàn bộ phòng họp im lặng một lúc, yên lặng đến đáng sợ ...
Thần Ý Sát Thủ
Chương 5
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...