Ở trung tâm thảm đỏ, hai người dưới sự chúc phúc cùng hâm mộ của mọi người xung quanh trao nhẫn cưới cho nhau.
Không khí trong khoảng thời gian ngắn bị đẩy về phía **, không ít người nhao nhao đi lên chúc mừng.
Khi ba người phụ nữ nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ kéo cánh tay Hạ Minh Duệ xuất hiện trên thảm đỏ, ánh mắt hoài nghi của Lâm Na cùng Trần Hi đều hướng về phía Lâm Thiển Y.
Ở giữa thảm đỏ, trên mặt Ôn Hinh treo ý cười đẹp ngọt ngào, vô cùng thân thiết kéo cánh tay Hạ Minh Duệ.
Một bộ lễ phục màu vàng nhạt tôn lên dáng người nhỏ xinh của cô, đôi giày cao gót khảm màu vàng hợp tông, mái tóc búi cao cao, chiếc cổ mảnh nhỏ như ngọc.
Ôn Hinh đến lập tức thu hút suy đoán của nhiều người, thiếu nữ đáng yêu ngây thơ tinh xảo giống như con búp bê này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Không phải nói Hạ Minh Duệ đã có vị hôn thê rồi sao? Vì sao hôm nay đi bên cạnh anh lại là một người phụ nữ khéo léo đáng yêu lại hồn nhiên chứ?
Tầm mắt lạnh lùng sắc bén của Hạ Minh Duệ quét một vòng, đám người chung quanh bị ánh mắt lạnh lùng này của anh quét qua, nhao nhao câm như hến. Người đàn ông này hơi thở thật cường đại, khí phách lãnh liệt.
Hạ Minh Duệ thấy những người chung quanh đó không dám nói gì nữa, mới thu hồi ánh mắt thâm thuý sắc bén lại, khoé môi hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười tà.
"Chúc mừng anh hai, chị hai. Tôi kính hai người một ly!"
"Anh họ, chị họ, tân hôn vui vẻ!"
Hạ Minh Duệ tao nhã tôn quý giơ ly rượu trong tay lên, cùng lúc đó Ôn Hinh cũng giống anh giơ ly rượu trong tay lên, ngửa đầu uống cạn. Chỉ là thời điểm Hạ Minh Duệ uống xong ly rượu kia, trong mắt Ôn Hinh chợt loé lên sự ám muội.
"Cám ơn em trai, Ôn Hinh!"
Con ngươi thâm thuý của Hạ Trí Vũ nhìn thoáng qua Hoa Tiểu Mạn bên cạnh, cánh tay dài duỗi ra ôm người vào lòng, tao nhã cười.
Hạ Minh Duệ đặt ly rượu không lên mâm của người phục vụ, ánh mắt quét qua một vòng, thấy được cô gái nhỏ đứng ở bên mạn thuyền đón gió, khoé miệng thoáng hiện nụ cười yêu chiều.
Theo ánh mắt của Hạ Minh Duệ, con ngươi Ôn Hinh loé lên, tự nhiên cũng thấy được Lâm Thiển Y toàn thân trong trẻo mà lạnh lùng, khoé miệng lộ ra nụ cười trào phúng. Qua hôm nay anh Duệ hoàn toàn thuộc về cô rồi.
"Anh Duệ, Ôn Hinh thấy đầu hơi choáng váng, đỡ Ôn Hinh trở về nghỉ ngơi được không?"
Mắt thấy Hạ Minh Duệ muốn rời khỏi cô để qua tìm Lâm Thiển Y, gương mặt nhỏ nhắn trơn mướt của Ôn Hinh xẹt qua tia cay độc, thân thể lảo đảo, một tay nâng trán nhìn có vẻ sắp xỉu!
"Ôn Hinh?"
Hạ Minh Duệ vừa định bước đi thì dừng lại, ngược lại tay mắt lanh lẹ đỡ được thân thể lảo đảo muốn ngã xuống của Ôn Hinh. Một sự ám muội đánh úp lại. Ánh mắt Hạ Minh Duệ loé lên, cũng không biết tại sao lại thế này, từ ở sâu trong cơ thể dâng lên một cỗ khô nóng, anh không khỏi nới lỏng cà vạt.
"Anh Duệ, em hơi chóng mặt!"
Ôn Hinh dựa vào trong lòng Hạ Minh Duệ, mắt to lòe nhòe, thân thể nhỏ xinh nhiệt tình dán sát vào Hạ Minh Duệ, bộ dáng lảo đảo sắp ngã.
"Anh đỡ em về nghỉ ngơi!"
Cánh tay Hạ Minh Duệ duỗi ra ôm lấy vòng eo mảnh khảnh mềm mại của Ôn Hinh, nhấc bổng chân lên, sải bước dài rời khỏi tầm mắt mọi người, hướng về phía phòng khách trong khoang thuyền, cũng không quản sau lưng vang lên âm thanh hít khí.
Người tới nơi này đều biết cậu ba nhà họ Hạ, bản thân Hạ Minh Duệ là một người ăn chơi trác táng, hiện giờ lại nhìn thấy anh trước mặt mọi người ôm lấy một người phụ nữ rời đi, cũng không có gì ngạc nhiên. Ngược lại ở nơi xa, Lâm Thiển Y nhìn thấy một màn này khuôn mặt sớm đã trắng bệch.
"Tiểu Thiển, chuyện gì xảy ra vậy? Người phụ nữ kia là ai?"
Lâm Na đương nhiên là thấy hết, xoay người hỏi Lâm Thiển Y, trong mắt chợt loé lên nghi hoặc cùng phẫn nộ. Đã là người có vị hôn thê lại còn ở trước mặt mọi người dây dưa với người phụ nữ khác, cho dù người phụ nữ kia ngây thơ giống con thỏ trắng nhỏ cực kỳ dễ dàng khiến người khác có ý muốn bảo hộ, nhưng đây không có nghĩa là anh có thể bỏ lại vị hôn thê không quan tâm.
“Đúng vậy đó! Sao có thể như vậy? Trước kia vẫn cảm thấy bộ dáng anh ta tuấn tú, nhân phẩm cũng không đến nỗi nào!”
Trần Hi cũng nhìn về hướng Hạ Minh Duệ rời đi, vẻ mặt tức giận bất bình.
"Đừng nói nữa!"
Lâm Thiển Y xoay người, mặt hướng về biển lớn, trên mặt thản nhiên, nhìn không ra cảm xúc giờ phút này của cô.
Lâm Thiển Y nhìn những con sóng biển trong vắt xanh thẳm ở phía xa, ngay cả tâm tình cũng theo đó trở nên trống trải, nhưng mà vì sao lòng của cô lại khó chịu như vậy chứ?
"Tiểu Thiển, có chuyện gì không nên giấu trong lòng. Đừng quên, cậu còn có bọn tớ!"
Lâm Na vỗ bả vai Lâm Thiển Y, khó có khi nói được lời thành khẩn.
"Đúng vậy đó, nếu như người đàn ông kia không tốt với cậu, tớ sẽ tìm anh ta tính sổ!"
Trần Hi vỗ ngực, vẻ mặt lòng đầy căm phẫn.
"Người phụ nữ kia là ai?"
Đôi mắt nâu của Lâm Na lóe sáng trước biển lớn, giọng nói của cô mang theo sự dịu dàng khác hẳn ngày thường, rất trấn an lòng người.
"Cô ấy là Ôn Hinh, là người phụ nữ Hạ Minh Duệ yêu!"
Lâm Thiển Y hít sâu một hơi, có một số việc giấu ở trong lòng thật sự sẽ khiến người ta ngột ngạt tới chết.
"Ôn Hinh? Hạ Minh Duệ yêu cô ta? Vậy còn cậu? Anh ta không phải chính miệng thừa nhận cậu là vị hôn thê sao?"
Không riêng gì Lâm Na khó hiểu, ngay cả Trần Hi cũng đã trừng lớn đôi mắt nhỏ kia, gắt gao nhìn chằm chằm một bên mặt Lâm Thiển Y, dường như muốn nhìn ra gì đó từ vẻ ngoài đạm mạc của cô.
"Vị hôn thê? Sợ rằng chỉ là trong lúc nhất thời hứng trí mà thôi. Hai cậu cũng biết đó, người có tiền như anh ấy làm sao có thể thật tình với tớ chứ?"
Khoé miệng Lâm Thiển Y khẽ nhếch, ánh mắt thoáng hiện nỗi thê lương và tự giễu chính mình.
"Huống chi trong quan hệ của bọn tớ bất quá tớ là tình nhân bao nuôi của anh ấy, chỉ cần anh ấy chán ghét, tớ sẽ lập tức bị đá đi!"
Lâm Thiển Y nhàn nhạt tự giễu nói, khiến cho Lâm Na cùng Trần Hi trở nên trầm mặc.
"Tiểu Thiển, không phải chứ? Sao cậu có thể trở thành tình nhân của anh ta? Chuyện này không có khả năng đâu!"
Trần Hi chớp chớp đôi mắt tò mò, bình tĩnh nhìn cô. Lấy hiểu biết của cô về Lâm Thiển Y, cô ấy không phải loại người vì tiền mà bán đứng tôn nghiêm của bản thân.
"Các cậu hẳn còn nhớ rõ bạn trai trước của tớ Hứa Hạo Trạch chứ?"
Ánh mắt Lâm Thiển Y rơi vào trong đại dương xa xôi, tựa hồ như nối liền một đường với chân trời phía xa xa, lại rộng lớn bao la đến như vậy! Làm người ta cảm thấy thiên nhiên thật vĩ đại.
"Chuyện này với anh ta có quan hệ gì?"
Lâm Na nhíu mi, đợi Lâm Thiển Y nói tiếp.
"Các cậu cũng biết mẹ Hứa Hạo Trạch đối xử với tớ như mẹ ruột vậy, nhưng mà bà lại bị bệnh thận đa nang, lại còn là bệnh di truyền, cần thay thận, mà số tiền lớn như vậy Hứa Hạo Trạch căn bản không có được..."
Giọng nói Lâm Thiển Y đạm nhạt, dường như là đang kể lại chuyện của người ta.
"Sau đó, bọn họ đến cầu xin cậu ư? Mà cậu vì tiền mới ở cùng với Hạ Minh Duệ?"
Lời còn lại Lâm Na thay Lâm Thiển Y nói ra.
"Sao cậu lại ngu như vậy? Là tên Hứa Hạo Trạch đó có lỗi với cậu trước, cho dù hắn ta bị bệnh thì có quan hệ gì với cậu đâu chứ? Cậu quan tâm hắn ta sống chết làm gì? Nếu là tớ, cho dù hắn ta chết trước mặt tớ tớ cũng không thèm quan tâm, người đàn ông như vậy chết vẫn chưa hết tội!"
Lâm Na oán hận nói xong, đồng thời cũng vì Lâm Thiển Y mà thấy tiếc hận, càng thêm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Lâm Na răn dạy một trận khiến cho Lâm Thiển Y hơi nhếch môi, cô hiển nhiên có thể mặc kệ Hứa Hạo Trạch, nhưng mà bác Hứa thì, bà đã từng đối xử với cô rất tốt, để cho cô cảm thấy sự ấm áp của người mẹ. Cô thật sự không cách nào trơ mắt nhìn bà chết đi, cho nên cô giúp đỡ, cũng bán đứng thân thể cùng tôn nghiêm của chính mình.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 191
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...