Ôn Hinh xem xong bản kế hoạch, oán hận trừng mắt nhìn Lâm Thiển Y một cái, ánh mắt lúc nhìn về phía Hạ Minh Duệ lại xinh đẹp đáng yêu.
"Anh Duệ, hôm nay Ôn Hinh thấy không thoải mái, có thể xin phép nghỉ được không?"
"Ôn Hinh em bị sao vậy? Có chỗ nào thấy không thoải mái ư?"
Hạ Minh Duệ buông bàn tay đang ôm vai Lâm Thiển Y ra, ngược lại đi tới bên người Ôn Hinh, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá lại một lần, không phát hiện điều gì bất thường, mới quan tâm mở miệng.
"Không có chuyện gì lớn, chỉ là hơi mệt chút thôi, muốn về nhà nghỉ ngơi một chút!"
Ôn Hinh đắm đuối đưa tình nhìn Hạ Minh Duệ, hoàn toàn xem nhẹ Lâm Thiển Y đang đứng ở một bên.
"Được rồi, để anh đưa em về!"
"Cảm ơn anh Duệ!"
Lâm Thiển Y không chú ý tới ánh mắt âm ngoan khi Ôn Hinh kéo Hạ Minh Duệ ra ngoài.
Lâm Thiển Y, chờ xem, tôi sẽ không để cho cô dễ chịu!
Đảo mắt đã qua vài ngày, Hạ Trí Vũ cùng Hoa Tiểu Mạn trở về sau tuần trăng mật.
Điều này cũng đại biểu cho việc Hạ Minh Duệ không tiếp tục giữ vị trí Tổng giám đốc nữa, có điều chính bản thân Hạ Minh Duệ thấy không sao cả, vốn anh cũng chẳng thèm.
Trái lại vừa về đến, Hoa Tiểu Mạn liền ngạo mạn tìm tới Lâm Thiển Y.
Trong phòng vệ sinh, Hoa Tiểu Mạn cản đường Lâm Thiển Y, trên mặt tràn đầy xuân phong đắc ý.
Lâm Thiển Y đứng lại, xoay người, trong veo mà lạnh lùng nhìn Hoa Tiểu Mạn, khoé miệng nhếch lên, có chút lạnh lùng chế giễu.
"Thế nào? Có việc gì? Vợ ngài Tổng giám đốc?"
Lâm Thiển Y cắn răng nhấn mạnh năm chữ ‘Vợ ngài Tổng giám đốc".
Hoa Tiểu Mạn đắc ý nâng cằm, hai tay ôm ngực, nghiễm nhiên là bộ dạng một bà chủ vênh váo.
"Lâm Thiển Y, tôi khuyên cô nên thức thời, mau chóng rời đi. Nếu không tôi sẽ để cho cô biết cái gì gọi là hối hận!"
Hoa Tiểu Mạn cắn răng, sâu trầm uy hiếp, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp chợt loé lên sự âm ngoan.
"Ồ? Khiến tôi hối hận như thế nào vậy? Chỉ bằng việc cô phá thai trước khi kết hôn sao?"
Lâm Thiển Y khinh thường nhếch môi, người phụ nữ này bị ngốc sao?
"Cô nói cái gì?"
Hoa Tiểu Mạn trừng lớn mắt, vẻ mặt không thể tin, oán độc nhìn chằm chằm Lâm Thiển Y, giơ tay lên liền muốn cho Lâm Thiển Y một bạt tay nhưng lại bị Lâm Thiển Y tay mắt lanh lẹ bắt được.
"Còn muốn dùng chiêu này? Đã dùng nhiều lần rồi có biết không?”
Tay Lâm Thiển Y siết chặt tay Hoa Tiểu Mạn, cô thành công thấy vẻ mặt Hoa Tiểu Mạn vặn vẹo vì đau.
Chợt Lâm Thiển Y kề sát má Hoa Tiểu Mạn, hơi thở như lan, như cười như không.
"Có điều tôi ngược lại rất tò mò, tuy nói phụ nữ thời nay đều cực kỳ cởi mở, có phải là lần đầu tiên hay không cũng không quan trọng gì mấy, nhưng chẳng lẽ lạnh lùng ổn trọng như Hạ Trí Vũ cũng không thèm để ý? Hay nên nói là..."
Lâm Thiển Y kéo dài âm cuối, nâng cao ngữ điệu. Hoa Tiểu Mạn hổn hển thở phì phì, chỉ có thể oán hận nhìn cô chằm chằm.
"A, a, mắt trừng lớn như vậy làm gì? Tôi cũng không phải là đàn ông, sẽ không biết thương xót đâu!"
Lâm Thiển Y lập tức buông lỏng tay Hoa Tiểu Mạn ra, hừ một tiếng.
"Về sau còn trêu chọc tôi, vậy thì đừng trách miệng tôi lỡ lời, nói ra chuyện gì đó không nên nói, tới lúc đó..."
Câu nói kế tiếp Lâm Thiển Y cũng không hoàn toàn nói hết, nhưng mà nghĩ đến Hoa Tiểu Mạn có thể hiểu rõ ý tứ của cô.
Sau khi Lâm Thiển Y nghênh ngang rời đi, đôi mắt Hoa Tiểu Mạn che kín tơ máu, gắt gao cắn môi. Cô nhất định phải đuổi người phụ nữ kia đi, nếu không thì cuộc sống sau này của cô sẽ khó khăn đây! Thậm chí đi ngủ cũng không ngủ được.
Trong mắt Hạ Trí Vũ, Hoa Tiểu Mạn cô là một người phụ nữ hoàn mỹ không tỳ vết, cô không cho phép bất luận kẻ nào tới phá hoại tình cảm của chính mình, người nào cũng không được.
Lâm Thiển Y từ trong phòng vệ sinh đi ra, đi thẳng tới văn phòng Hạ Trí Vũ. Một thời gian không gặp, Hạ Trí Vũ tựa hồ càng thêm thành thục nội liễm, nguyên nhân là vì Hoa Tiểu Mạn sao?
Lâm Thiển Y tự giễu cười, khẽ cúi đầu hỏi.
"Sếp Hạ, có chuyện gì cần phân phó không?"
"Ồ, tạm thời không có việc gì, nếu có tôi sẽ gọi cô!"
Hạ Trí Vũ đưa ánh mắt cổ quái quét Lâm Thiển Y một cái, khoé môi nhếch lên nụ cười tà. Dường như nhìn ra Lâm Thiển Y tận lực duy trì khoảng cách với anh, không khỏi rời khỏi ghế của mình, bước đi thong thả đến trước mặt Lâm Thiển Y.
"Nghe nói bản kế hoạch kia là kiệt tác của cô? Thật không nghĩ tới thư ký Lâm còn có chút tài cán này, tôi thấy để cô làm thư ký có phải có chút không biết trọng nhân tài không?"
Hơi thở ấm áp của người đàn ông phun trên mặt Lâm Thiển Y. Lâm Thiển Y không khỏi yên lặng lui về sau một bước, không trả lời Hạ Trí Vũ, chỉ nhàn nhạt lên tiếng nhắc nhở.
"Vừa rồi tôi đi rửa tay có gặp Hoa Tiểu Mạn, có lẽ cô ấy rất nhanh sẽ tới!"
"Ha ha..."
Hạ Trí Vũ nhẹ nhàng cười, thích thú nhìn Lâm Thiển Y chăm chú, sau đó lui về chỗ ngồi của mình, ánh mắt sâu xa gợn sóng.
Nói thật ra, anh không quá tin tưởng bản kế hoạch kia do Lâm Thiển Y làm ra.
Chẳng lẽ cái đứa em trai kia của anh vài năm nay đều giả ngây giả dại? Thật ra không hề ngu ngốc?
Có điều cho dù nó đúng thật là vậy, nó có thể đoạt lại vị trí Tổng giám đốc của anh ư? Dù sao nó đã bỏ đi ba năm, ba năm này đủ để anh khống chế chặt chẽ một số cổ đông trong công ty. Nhưng mà anh căn bản không nghĩ tới, chỉ là một tập đoàn Hạ thị, Hạ Minh Duệ thật ra không để vào mắt.
Anh muốn cho tới bây giờ không chỉ đơn thuần là tập đoàn Hạ thị, có chút nợ nần sớm hay muộn đều phải trả. Bây giờ anh trở về là muốn cho người một chút ngạc nhiên.
Quả nhiên không bao lâu, Hoa Tiểu Mạn mang đôi giày cao gót 10 phân thướt tha uyển chuyển đi đến. Lúc đi ngang qua người Lâm Thiển Y, hung hăng quét mắt nhìn cô một cái.
"Anh yêu, người ta nhớ anh muốn chết!"
Hoa Tiểu Mạn lập tức đi tới bên người Hạ Trí Vũ, ôm cổ anh, lười biếng làm nũng.
"Ha ha, mới xa nhau một chút thôi mà!"
Hạ Trí Vũ cười hề hề nhìn cô, một đôi tay không khách khí di chuyển tới chỗ nào đó trên người Hoa Tiểu Mạn nhéo nhéo, rước lấy tiếng hờn dỗi của Hoa Tiểu Mạn.
Lâm Thiển Y cực kỳ tự giác dời tầm mắt, khoé môi nhếch lên ý cười trào phúng. Cô đây một người còn đang sống sờ sờ trước mắt, có cần không coi ai ra gì vậy không chứ?
Có điều Lâm Thiển Y cực kỳ thức thời đi ra ngoài, không đi quấy nhiễu nồng tình mật ý của hai người bọn họ.
Mấy ngày nay, Ôn Hinh luôn cảm thấy thân thể không quá thoải mái, cực kỳ dễ dàng mệt mỏi, thường xuyên buồn ngủ, có đôi khi sẽ có cảm giác buồn nôn. Điều này khiến cho cô có chút lo lắng.
Nhưng mà tình huống này cô không có nói cho Hạ Minh Duệ biết, nếu là trước đây cho dù bị một chút bệnh vặt cô đã sớm tìm Hạ Minh Duệ làm nũng rồi.
Sáng sớm Ôn Hinh liền xin Hạ Minh Duệ nghỉ phép, một mình lái xe tới bệnh viện.
Thời điểm kiểm tra xong trở ra, sắc mặt Ôn Hinh trắng bệch. Mang thai, cô thế mà đã có thai một tháng rồi.
Ôn Hinh che miệng, kinh ngạc nói không ra lời, trong bụng lại là một chuyện động trời.
Đứa bé này tuyệt đối không có khả năng là của Hạ Minh Duệ. Tính tính thời gian, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh của Ôn Hinh có chút trắng bệch.
Cô lớn như vậy, đều vẫn giữ mình trong sạch, duy nhất một lần trượt chân chính là ngày đó khi Hạ Minh Tứ chết, cô cùng một người đàn ông xa lạ đã xảy ra quan hệ.
Mà trong ba năm ở nước ngoài, cô cùng người đàn ông này trong lúc đó cũng có quan hệ không rõ.
Nhưng mà bây giờ? Cô phải làm sao bây giờ?
Ôn Hinh từ trong bệnh viện đi ra, một bàn tay chống lên cây đại thụ ở một bên, vẻ mặt biến đổi không ngừng
"Ôn Hinh?"
Giọng nói ôn hoà quen thuộc từ phía sau truyền đến, Ôn Hinh giật mình, không khỏi chầm chậm xoay người lại, trên mặt vẫn là thần sắc trắng xanh. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn vốn dĩ trong suốt, giữa trán lại là một vẻ ưu thương không che giấu được.
"Ôn Hinh? Làm sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 208
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...