Bàn tay nhỏ bé cầm điện thoại của Lâm Thiển Y đã ướt sũng mồ hôi, đối với con người hay thay đổi thất thường như Hạ Minh Duệ, cô thật sự có chút lo lắng.
"Vậy em đi sớm về sớm!"
"Hả?"
Hạ Minh Duệ đồng ý khiến Lâm Thiển Y sửng sốt trong giây lát mới kịp phản ứng lại. Một lúc sau, giọng nói nho nhỏ khẽ trả lời.
"Ừm, nếu không có gì đặc biệt tôi sẽ về sớm!"
"Khi đi dùng xe tôi đưa em đó!"
"Hả? Nhưng mà, tôi..."
Lâm Thiển Y còn muốn nói kỹ thuật lái xe của cô không tốt, lỡ như trên đường làm hỏng xe thì phải làm sao? Thế nhưng không đợi cô kịp nói hết câu, Hạ Minh Duệ đã gác máy.
Bất mãn tắt điện thoại di động, Lâm Thiển Y trề môi, nhỏ giọng thì thầm một câu gì đó.
Lúc Lâm Thiển Y tới bệnh viện, phòng bệnh của mẹ Hứa Hạo Trạch trống không, hỏi y tá mới biết được bà đang làm kiểm tra chức năng thận. Cô đem nước trái cây cùng một vài món mua được để lên bàn, lúc này liền nhìn thấy người cô không mong muốn gặp nhất.
Hoa Tiểu Mạn kéo cánh tay Hứa Hạo Trạch đi vào, cô thoạt nhìn trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, còn gương mặt Hứa Hạo Trạch thể hiện rõ sự cưng chìu cùng ôn hoà.
Có đôi lúc cô thường nghĩ, ban đầu cô vì sao lại thích Hứa Hạo Trạch?
Hứa Hạo Trạch rất đẹp trai, khí khái sạch sẽ như ánh mặt trời, có bề ngoài khá thu hút phụ nữ, điều này là không thể phủ nhận. Có lẽ ban đầu cô chính là bị vẻ ngoài của anh lừa gạt, cũng như Hoa Tiểu Mạn lúc này?
"Ồ, tôi tưởng là ai, thật đúng là âm hồn không tan, đừng tưởng rằng có bác gái làm chỗ dựa thì nghĩ mình ngon lắm! Tôi cho cô biết, Lâm Thiển Y, cho dù cô có cố gắng thế nào, Trạch Trạch anh ấy cũng sẽ không yêu cô, ít nhất sau này sẽ không!"
Hoa Tiểu Mạn nhìn thấy trong phòng bệnh đột nhiên có người, buông cánh tay đang ôm tay Hứa Hạo Trạch ra, đứng ở trước mặt Lâm Thiển Y, cằm ngẩng thật cao, một bộ dáng kiêu ngạo.
Có điều những lời này Lâm Thiển Y cũng không để tâm, bởi vì cô đột nhiên phát hiện Hứa Hạo Trạch căn bản cũng không đáng cho cô yêu. Cái cảm giác đau lòng như kim châm đốt đã không còn mãnh liệt như khi vừa mới chia tay nữa. Cô cũng chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Mạn một cái, không nói tiếng nào liền thong thả đi ra khỏi phòng bệnh. Cả quá trình đều không nhìn Hứa Hạo Trạch một lần.
"Cô đi đâu?"
Khi Lâm Thiển Y bước ngang trước mặt Hứa Hạo Trạch, bị anh kéo tay lại.
"Buông tay!"
Lâm Thiển Y dừng bước, đối diện Hứa Hạo Trạch.
"Mẹ tôi nói rất nhớ cô!"
Hứa Hạo Trạch kìm nén hồi lâu, hít sâu một hơi, sau đó nói ra một câu như vậy.
"Vì thế tôi mới ở đây!"
Lâm Thiển Y hất tay Hứa Hạo Trạch ra, cũng không đi đâu xa, chẳng qua là đứng ở hành lang đợi. Chẳng bao lâu, bà Hứa được đẩy trở lại phòng, có điều vẻ mặt bác sĩ có chút ngưng trọng.
Dường như là cùng lúc, Lâm Thiển Y cùng Hứa Hạo Trạch đi tới trước mặt vị bác sĩ, gấp gáp hỏi thăm.
"Bác sĩ, kết quả thế nào?"
"Bác sĩ, kết quả thế nào?"
Hai người dường như đồng thanh hỏi, Hoa Tiểu Mạn chỉ có thể đứng nhìn ở phía sau mà nghiến răng nghiến lợi, chẳng phải chỉ là không được bác gái coi trọng sao? Hứa Hạo Trạch là của cô, Lâm Thiển Y đừng hòng mơ tưởng!
Y tá đẩy bà vào phòng bệnh, Lâm Thiển Y ba người bọn họ đứng ở trước cửa. Bác sĩ thở dài một hơi, giảm thấp âm lượng.
"Kết quả không quá lạc quan, thận đa nang của bà Hứa có tỷ lệ di truyền rất cao, có điều bây giờ cũng quá sớm để nói, cần phải kiểm tra anh Hứa xong mới biết được!"
"Tỷ lệ di truyền là bao nhiêu?"
Lần này đến lượt Lâm Thiển Y cùng Hoa Tiểu Mạn đồng thanh hỏi, sau đó hai người trừng mắt liếc nhau.
"Nếu như là do người mẹ như hiện tai thì tỉ lệ là 100%, trong trường hợp người cha hoàn toàn khoẻ mạnh, chức năng thận hoạt động tốt thì là 50%! Về phần kết quả chính xác như thế nào, chúng tôi cần phải làm kiểm tra xong mới biết rõ!"
Thời gian kiểm tra kéo dài chừng hơn 1 tiếng đồng hồ, trong lúc Hứa Hạo Trạch làm kiểm tra, Lâm Thiển Y vẫn ngồi ở trước giường bầu bạn với bà Hứa.
Hoa Tiểu Mạn một mình khoanh tay đứng trước cửa sổ, về phần cô đang nghĩ gì, cũng chỉ có cô biết.
Kết quả kiểm tra của Hứa Hạo Trạch không lâu sau thì có, lúc anh đi ra sắc mặt rất kém, trong lòng Lâm Thiển Y liền có dự cảm xấu.
Sau khi nghe bác sĩ xác thực xong, kết quả hoàn toàn chính xác như cô phán đoán. Hứa Hạo Trạch cũng mắc chứng thận đa nang, chỉ bất quá đang ở thời kỳ đầu, triệu chứng so với bà Hứa thì ít hơn, có điều chẳng bao lâu cũng sẽ giống như bà Hứa.
Sau khi biết kết quả không ai dám nói cho bà Hứa biết, Lâm Thiển Y nhìn Hứa Hạo Trạch một cái, không lên tiếng mà là xoay người đi vào phòng bệnh, nhường không gian lại cho Hoa Tiểu Mạn cùng Hứa Hạo Trạch.
"Bác sỹ, bệnh của Hạo Trạch có thể chữa khỏi không?"
Hoa Tiểu Mạn lúc này không còn phách lối như trước, khoé mắt đọng lại vài giọt nước, có chút điềm đạm đáng yêu.
"Xin lỗi, loại bệnh này tương đối đặc thù, một loại trị liệu căn bản không có hiệu quả!"
"Nói cách khác anh ấy giống bác Hứa, đều phải làm phẫu thuật thay thận?"
"Đúng vậy!"
Một giây đó Hoa Tiểu Mạn chỉ cảm thấy bầu trời của mình sụp đổ, sau khi bác sỹ rời đi, cô mới lau nước mắt nơi khoé mắt.
"Trạch? Em phải làm sao bây giờ? Chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Tiểu Mạn, em phải giúp anh!"
Lúc mới bắt đầu còn hốt hoảng, Hứa Hạo Trạch sau đó liền khôi phục lại bình tĩnh. Việc anh phải làm trước mắt chỉ có sống chết nắm chặt được Hoa Tiểu Mạn, không để cho cô rời đi.
"Em phải giúp anh như thế nào?"
Hoa Tiểu Mạn khóc, cô thật sự không biết phải làm thế nào mới tốt.
"Anh cần tiền để phẫu thuật, Tiểu Mạn lần này em nhất định phải giúp anh!"
Đôi mắt Hứa Hạo Trạch có chút hồng, anh khẩn trương dùng sức nắm chặt bả vai Hoa Tiểu Mạn.
"Trạch! Anh biết không, em đã mang thai rồi, cũng hơn một tháng. Em vốn muốn cho anh một bất ngờ nhưng bây giờ thì sao?"
"Đứa bé này, đứa bé này, em không thể có!"
Sắc mặt Hoa Tiểu Mạn có chút tái nhợt, cô đưa ngón tay mảnh khảnh lên lẳng lặng vuốt ve khuôn mặt Hứa Hạo Trạch, trong mắt có yêu say đắm.
"Không, Tiểu Mạn, đây là con chúng ta, em không thể bỏ nó!"
Nếu như không phải biết mình có bệnh thận, nói gì đi nữa anh cũng sẽ không lưu lại đứa bé này, nhưng mà bây giờ thì khác rồi, anh phải lưu lại đứa bé này, bởi vì đây có lẽ là ràng buộc duy nhất giữ lại Hoa Tiểu Mạn.
Anh cần tiền để phẫu thuật, cho nên Hoa Tiểu Mạn không thể bỏ anh!
"Giữ lại? Lỡ như đứa bé này cũng giống anh mắc bệnh thận thì sao? Đây chẳng phải là đang hại nó ư!"
"Sẽ không, bác sĩ không phải nói có 50% tỷ lệ sẽ không bị bệnh sao? Tiểu Mạn, xin em, giữ lại đứa bé đi!"
"Không, em sẽ không đem con làm trò đùa, đứa bé này không giữ lại được. Hơn nữa người nhà em sẽ không đồng ý tiếp nhận một người đàn ông có tiền sử mắc bệnh thận, vì thế, Hứa Hạo Trạch chúng ta chia tay đi!"
Lời nói của Hoa Tiểu Mạn khiến cho Hứa Hạo Trạch có chút suy sụp, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng. Khi anh hoàn hồn, Hoa Tiểu Mạn đã xoay người rời đi.
"Tiểu Mạn, đừng đi! Anh yêu em mà!"
Hứa Hạo Trạch hoảng loạn lau gò má của mình, không biết từ lúc nào trên mặt anh đã đầy nước mắt, vì vậy vội vàng đuổi theo.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 60
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...