Lúc buổi biểu diễn kết thúc, Mộc Nam từ trong phòng hoá trang đi ra, ngoài cửa Tề Khả đang đứng chờ anh. Chỉ là bọn họ vừa mới chuẩn bị rời đi liền gặp phải Hạ Tử Ngang từ trong phòng vệ sinh đi ra, ba người cứ như vậy mặt đối mặt.
Trên mặt Hạ Tử Ngang không che giấu được mất mác cùng tiều tuỵ, trái lại vẻ mặt Tề Khả lại toả sáng.
Ba người im lặng không nói gì, sau cùng vẫn là Mộc Nam mở miệng phá vỡ không khí nặng nề, khuôn mặt mang kính mát thoáng hiện ý cười bất cần đời.
"Khéo như vậy? Đây không phải chủ tịch tập đoàn Hạ thị sao?"
Giọng nói hơi trào phúng khiến cho mặt Hạ Tử Ngang cứng đờ, có điều rất nhanh liền khôi phục bình thường.
"Tiểu Khả..."
Hạ Tử Ngang mấp máy môi, sau cùng gọi ra cái tên nhiều năm về trước đã bị phủ bụi dưới đáy lòng. Hiện tại trong lòng ông cũng không rõ là tư vị gì.
Rõ ràng ông bối rối như vậy, nhưng mà ông lại kiên định cảm thấy Tề Khả nhất định không phải là người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Người phụ nữ trước mặt này xa lạ mà lại quen thuộc.
Quen thuộc đó là vì nhiều năm trước bọn họ từng có một đoạn tình duyên ngắn ngủi. Khi đó ông vẫn là một cậu ấm phong lưu, không biết tư vị của sầu khổ.
Nhiều năm về sau gặp lại, ông là một người bị vợ phản bội, trong lòng buồn bực, một người cha thất bại đến con trai ruột cũng không muốn gặp. Mà bà đã không còn là thiếu nữ cẩn trọng lấy lòng những cậu ấm ăn chơi như bọn ông trong quán bar nhiều năm trước nữa, bà bây giờ đã là một quý bà cao quý hoà nhã.
Đời người vốn biến đổi vô thường như vậy, một khi thân phận thay đổi bọn họ rốt cuộc cũng không còn là bọn họ lúc còn trẻ.
"Mấy năm nay bà sống tốt chứ?"
Hạ Tử Ngang bình tĩnh nhìn khuôn mặt được chăm sóc đến toả sáng kia, sau cùng mở miệng, trong mắt bà ông rõ ràng nhìn thấy sự chật vật của chính mình.
"Không tệ, còn ông?"
Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, loại cảm giác này lại như bạn bè già nhiều năm không gặp, đây đó hỏi han tình hình mấy năm nay, chỉ là tâm tình không giống nhau mà thôi.
"Tôi, cũng vậy!"
Hạ Tử Ngang có chút chần chờ, cuối cùng Tề Khả khẽ cười cười.
"Vậy là tốt rồi, chúng tôi còn có việc, đi trước!"
Tề Khả lịch sự nhưng cũng xa cách gật đầu với Hạ Tử Ngang, sau đó cùng Mộc Nam rời khỏi.
Hạ Tử Ngang ngơ ngẩn nhìn bóng lưng hai người, nhất thời trong khoảng thời gian ngắn trong lòng không biết là cảm xúc gì.
Hạ Tử Ngang lại chẳng có mục đích đi lại ở bên ngoài một hồi, lúc này mới thật sâu thở dài một hơi. Tổng công ty Hạ thị, nói ra thật lâu ông chưa đi tới, bởi vì đối với năng lực của Hạ Trí Vũ, ông cũng không chút do dự đem chuyện công ty giao cho anh. Chỉ là vật còn người mất.
Hiện tại tập đoàn Hạ thị gặp phải nguy cơ phá sản, trong công ty bóng người lác đác, lại cũng không còn thấy cảnh tượng nhân tài đông đúc như trước đây.
Hạ Tử Ngang hỏi một số nhân viên vẫn còn ở lại, nghe nói đã hai ngày Hạ Trí Vũ chưa tới công ty rồi.
Hạ Tử Ngang thở dài một hơi, lập tức đi tới văn phòng Hạ Minh Duệ. Hạ Tử Ngang đứng ở ngoài cửa thật lâu, tựa hồ lấy hết dũng khí mới bước vào. Chỉ là khiến ông thất vọng bởi vì Hạ Minh Duệ cũng không tới công ty.
Nói ra thì kể từ sau khi ông muốn Hạ Minh Duệ lấy Ôn Hinh, dưới cơn giận dữ Hạ Minh Duệ chuyển ra ngoài, cũng chưa từng trở về. Buồn cười là người làm cha như ông lại không biết con trai mình đang ở nơi nào.
Nhưng mà, kể từ ba năm trước, ông vẫn xem như đứa con trai này không tồn tại. Bây giờ nghĩ lại cũng là tự làm tự chịu, không biết nhìn người.
Hạ Minh Duệ tìm Lâm Thiển Y một ngày một đêm, rốt cuộc vào buổi tối ngày hôm sau nhận được một cái tin nhắn nặc danh.
Nội dung của tin nhắn là, nếu muốn Lâm Thiển Y còn sống thì giao ra cổ phần công ty Hạ thị, mặt khác chuyển nhượng Minh Thiên.
Hạ Minh Duệ hơi nhíu lông mày, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Không tồi, hiện tại rốt cuộc có tin tức Lâm Thiển Y, anh cũng không cần phải chạy lòng vòng như con ruồi không đầu.
Chỉ là muốn anh giao ra cổ phần Hạ thị cùng Minh Thiên, loại yêu cầu này chỉ có thể là của người anh hai tốt và mẹ kế của anh thôi.
Hạ Minh Duệ nghĩ nghĩ, không chút do dự gửi một tin nhắn tới cho dãy số lạ kia.
"Muốn Minh Thiên thì được, nhưng còn về cổ phần Hạ thị tôi nghĩ anh tìm lầm người rồi."
Trước không nói tới việc anh cùng Hạ Tử Ngang trong lúc đó có ngăn cách, chỉ là cổ phần Hạ thị để đâu anh thật không biết.
Phía đối diện trầm mặc hồi lâu sau, tựa hồ là thoả hiệp, hai bên ước định Hạ Minh Duệ đem bản hợp đồng chuyển nhượng Minh Thiên ký tên để ở một nơi bí ẩn, khi đối phương xác định xong sẽ thả Lâm Thiển Y.
Lúc mới bắt đầu, ý đồ của Hạ Minh Duệ là một tay giao người một tay giao hợp đồng, nhưng người ta làm sao biết anh có phải bụng dạ hẹp hòi đùa giỡn cái gì không. Vì suy nghĩ cho sự an toàn của Lâm Thiển Y, Hạ Minh Duệ không thể không thoả hiệp.
Sau đó Hạ Minh Duệ liền gọi cho Lộ Phi, nào biết đâu rằng Hạ Minh Duệ còn chưa có mở miệng thì Lộ Phi liền thao thao oán giận.
"Tớ nói này, ông chủ như cậu phủi tay vô trách nhiệm có phải là không xứng chức không hả?”
Nhưng mà lúc này, Hạ Minh Duệ cũng không có tâm tư cùng Lộ Phi nói đùa.
"Cậu nhanh chóng lập một hợp đồng chuyển nhượng Minh Thiên, tớ cần dùng!"
"Gì chứ? Cậu muốn chuyển nhượng Minh Thiên? Chẳng lẽ chuyển cho tớ? Không phải chứ? Khi nào thì thông suốt rồi hả?"
Lộ Phi lớn giọng nói làm màng nhĩ Hạ Minh Duệ phát đau.
"Không muốn chết thì nhanh lên đi. Mặt khác Lâm Thiển Y đã bị bắt cóc, cậu chuẩn bị sẵn sàng!"
"Không phải chứ? Cậu đối vối cô bé Lâm Thiển Y kia động lòng thật sao?"
Lộ Phi giật mình há hốc miệng, nhưng chờ đợi anh chỉ là tiếng ‘tút tút’ do điện thoại bị ngắt kết nối.
Ngừng, gì chứ, nói rõ ra sẽ chết à?
Mặc dù trong lòng bất mãn nói thầm nhưng Lộ Phi cũng biết việc này không thể qua loa, vì thế buổi tối liền chuẩn bị đi.
Lâm Thiển Y bị người bắt cóc tới một nơi xa lạ, trong lòng nói không sợ hãi là giả, nhưng càng vào lúc này cô càng phải giữ bình tĩnh.
Lúc Hạ Trí Vũ tới xem cô liền tháo dây thừng cột cô ra. Lâm Thiển Y không khỏi oán hận trừng mắt, trong mắt như muốn phun ra lửa.
"Hạ Trí Vũ, đừng khiến tôi khinh bỉ anh!"
Kỳ thật trong lòng Lâm Thiển Y vẫn khâm phục Hạ Trí Vũ, bất kể là việc anh quản lý công ty, thái độ làm việc, đây không thể nghi ngờ là một người đàn ông thành thục ổn trọng, có thể nói là hoàn mỹ.
Nhưng từ lần đầu tiên Hạ Trí Vũ động tay động chân đối với cô, hình tượng cao lớn anh tuấn này của anh hoàn toàn bị phá huỷ.
Nhất là lúc này, anh cư nhiên sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này bắt cóc cô, khiến cho hình tượng của Hạ Trí Vũ trong lòng cô bị phá vỡ triệt để. Hoá ra cho tới bây giờ cô đều không nhận thức rõ người đàn ông trước mắt này.
Nhìn Hạ Trí Vũ nhìn mình không lên tiếng, trong lòng Lâm Thiển Y có chút sợ hãi.
"Vì sao lại bắt cóc tôi?"
Lâm Thiển Y vừa xoa cổ tay vừa hoạt động gân cốt, lại cảnh giác nhìn Hạ Trí Vũ, chỉ sợ anh lại làm chuyện gì.
"Cô không cần tìm cách chạy trốn, toà nhà này trên danh nghĩa là tài sản riêng của tôi, tôi đã cho người ta bịt kín toàn bộ cửa sổ, cửa lớn rồi."
Hạ Trí Vũ nhìn Lâm Thiển Y, nở nụ cười.
Người đàn ông này bị lủng não hay sao nhỉ, cô rõ ràng hỏi anh bắt cô vì mục đích gì, hơn nữa hiện tại tay cô không có sức, chân mềm nhũn, đừng nói chạy trốn, mà ngay cả muốn chạy trốn cũng phải để cô ăn no mới có sức lực không phải sao?
Lâm Thiển Y nghĩ nghĩ, chính mình cùng Hạ Trí Vũ gần đây không oán, xưa lại không thù, anh vì sao bắt cóc cô?
"Anh bắt cóc tôi chẳng lẽ vì Hạ Minh Duệ?"
Cô đã sớm nhìn ra, mặc dù Hạ Minh Duệ cùng Hạ Trí Vũ ngoài mặt nhìn có vẻ hoà nhã nhưng cùng Hạ Minh Duệ ở chung lâu như vậy, cô như thế nào không phát hiện ra anh em bọn họ có khúc mắc. Cô thật sự chưa từng gặp qua anh em nào mà lại lạnh nhạt như vậy.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 230
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...