"Em ăn cơm trưa chưa?"
Cũng không để tâm tới Ôn Uyển Thiến, đôi mắt như những vì sao sáng của Hạ Minh Duệ thẳng tắp nhìn về phía Lâm Thiển Y.
"Em..."
Bản kế hoạch đã bị mất, cô làm gì còn có tâm tình ăn cơm?
"Anh dẫn em đi ăn cơm!"
Hạ Minh Duệ nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, vừa thấy biểu tình này của cô liền biết cô khẳng định chưa ăn cơm. Anh biết dạ dày của cô không tốt, không ăn cơm làm sao được?
Ôn Hinh đứng sau lưng bọn họ, nhìn Hạ Minh Duệ dịu dàng đối xử với người phụ nữ khác ngoài cô, trong mắt tựa hồ có một ngọn lửa cháy, hung hăng trừng mắt liếc Lâm Thiển Y một cái, sau đó mềm mỏng mở miệng.
"Anh Duệ..."
"Ôn Hinh, nếu chưa ăn thì đi cùng đi!"
Hạ Minh Duệ thô lỗ dắt cánh tay Lâm Thiển Y, sau đó liền đi ra ngoài.
Lâm Thiển Y bị anh dắt như vậy không được tự nhiên, toàn bộ cơ thể đều nghiêng về phía trước.
"Hạ Minh Duệ! Như vậy thật sự không có vấn đề gì chứ?"
Lâm Thiển Y một bên bị Hạ Minh Duệ kéo đi, một bên lo lắng hỏi.
"Không phải đã nói mọi chuyện để anh gánh vác rồi sao?"
Hạ Minh Duệ chợt dừng lại, sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm Lâm Thiển Y, ở trong lòng cô anh vô dụng vậy ư? Ngay cả chút chuyện này cũng không xử lý được?
Lâm Thiển Y bất ngờ không đề phòng, cái đầu liền đụng phải ngực Hạ Minh Duệ.
Tên khốn kiếp này, đột nhiên dừng lại tìm đường chết à! Không biết nói trước một tiếng sao?
Khoé mắt liếc thấy Ôn Hinh bên cạnh Hạ Minh Duệ vẻ mặt không tốt nhìn chằm chằm mình, ánh mắt Lâm Thiển Y sáng rỡ. Không dám nhìn tới ánh mắt Hạ Minh Duệ, chỉ là buồn bực nói một câu.
"Không phải nói đi ăn cơm sao? Đi thôi!"
Hạ Minh Duệ thâm sâu liếc nhìn Lâm Thiển Y một cái, không lên tiếng, dẫn theo hai người tới một nhà hàng kiểu Trung Quốc.
Buổi chiều, Hạ Minh Duệ một mình ngồi trong văn phòng, nhớ lại sự việc. Trái lại Lâm Thiển Y mang vẻ mặt đứng ngồi không yên, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn Hạ Minh Duệ.
Hạ Minh Duệ rốt cuộc đặt tài liệu trong tay xuống, bất đắc dĩ nhìn cô một cái, trầm thấp mở miệng.
"Có việc?"
Lâm Thiển Y lo lắng, lại còn nghiêm túc nhìn Hạ Minh Duệ.
"Bản kế hoạch kia bị mất thật sự không có việc gì sao? Em nghĩ em vẫn nên..."
"Ngậm miệng!"
Hạ Minh Duệ giận quát một tiếng. Lâm Thiển Y nuốt từng ngụm nước bọt, đúng lúc đóng lại cái miệng kia, chỉ là sự lo lắng trong mắt không cách nào che giấu được.
Hạ Minh Duệ xoa xoa huyệt Thái Dương, có chút bất đắc dĩ trầm giọng mở miệng.
"Anh nói chuyện này anh sẽ giải quyết, em chỉ cần làm tốt công việc của bản thân, không cần để ý tới chuyện này!"
"Ừm!"
Lâm Thiển Y ngượng ngùng lên tiếng, cô chỉ là muốn quan tâm một chút, nào nghĩ tới tên khốn kiếp này lại giống như hung thần ác sát nạt cô. Thật sự là lòng tốt lại bị xem như lòng lang dạ thú mà.
Ngày hôm sau, trong lúc Hạ Minh Duệ đang suy tư về vụ việc bản kế hoạch, nào biết Ôn Uyển Thiến cư nhiên nổi giận đùng đùng đẩy cửa văn phòng ra, đặt một chồng hồ sơ thật mạnh trước mặt anh.
Hạ Minh Duệ yên lặng cầm lấy hồ sơ Ôn Uyển Thiến quăng trên bàn, chậm rãi mở ra xem.
Chỉ là xem lướt qua vài lần, sắc mặt Hạ Minh Duệ liền đen lại.
Ông Giang kia lại cư nhiên cự tuyệt bản quy hoạch mới hôm đó anh nói. Nhưng đây không quan trọng, lại có một công ty khác trình bày một bản kế hoạch giống y đúc bản kế hoạch bị mất của bọn họ.
Hạ Minh Duệ nguy hiểm nheo mắt lại, dù thế nào cũng không có khả năng lại giống như đúc vậy? Đây rõ ràng là có người tới chỗ anh trộm đi bản kế hoạch. Rốt cuộc là ai lại lớn mật như vậy a? Có mục đích gì? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là cướp đoạt mối làm ăn?
Mà công ty Tam Phong của ông Giang kia cư nhiên lại lựa chọn hợp tác cùng một công ty khác, công ty này không phải ai khác, mà chính là tập đoàn Tịch thị dạo gần đây đang phát triển.
"Cô, có chuyện gì rồi hả?"
Lúc này Ôn Hinh cũng chạy vào, dường như nhận thấy không khí có gì không đúng, không khỏi khẩn trương nhìn Hạ Minh Duệ.
"Con hỏi nó đó!"
Trong mắt Ôn Uyển Thiến đã sớm bừng lửa, lạnh lùng liếc Lâm Thiển Y một cái xong mới đưa mắt sang nhìn Hạ Minh Duệ. Nào biết Hạ Minh Duệ lại cười như không có gì, giống như toàn bộ chuyện quan trọng này đều không liên quan tới anh.
"Không phải là bị đoạt sao? Cướp về không phải là được rồi hả?"
"Cướp về? Con lấy cái gì mà cướp? Bản kế hoạch đều nằm trong tay người ta rồi!"
Ôn Uyển Thiến hung tợn trừng mắt nhìn Hạ Minh Duệ, càng thêm bất mãn với anh. Cậu ấm vẫn hoàn cậu ấm, ‘một A Đầu leo không qua nổi tường’, so với Vũ Nhi nhà bà quả thực không thể đánh đồng.
"Chuyện này trách tôi sao? Đây là trách nhiệm của một mình tôi sao? Dì?"
Hạ Minh Duệ lạnh lùng ngước mắt, ánh mắt kia sắc bén như vậy, giống như tia nắng mặt trời rực rỡ, làm cho người ta không hiểu cảm thấy áp lực từ trong đáy lòng.
"Đừng quên, trong mắt các người tôi vốn là một thằng ăn chơi trác táng, bây giờ tạm thời giữ chức Tổng giám đốc, không phải là tôi tự nguyện. Hơn nữa không phải dì hỗ trợ trông nom tôi sao? Trong công ty phát sinh loại chuyện này, bản kế hoạch bị trộm mất, thật sự là trách nhiệm của tôi sao?
Tập đoàn Hạ thị của chúng ta có người tay chân không sạch sẽ, chỉ sợ là do anh hai quản lý không tốt đi?
Dì cũng không nên nói đây đều là do lỗi của tôi, càng không cần nói vì sao trước kia lại chưa từng phát sinh loại sự việc này? Tôi vừa tới lại xảy ra loại việc như vậy. Hơn nữa tôi mới đảm nhận có hai ngày, tập đoàn nhà chúng ta đối với tôi mà nói một chút cũng không hiểu rõ. Dì cứ như vậy chạy tới chất vấn tôi sợ là có chút gì đó không nói được chăng?"
Ôn Uyển Thiến bị Hạ Minh Duệ trôi chảy nói một phen, tức đến ngực phập phồng lên xuống. Tốt lắm cái tên Hạ Minh Duệ, không nghĩ tới anh như vậy mà răng bén lưỡi nhọn, trước kia bà đúng thật là xem thường anh.
"Vô liêm sỉ! Con ở đây nói cái gì vậy? Con sai thì đó là lỗi của con. Con như vậy giống đàn ông sao? Ngay cả chịu trách nhiệm cũng không dám?"
Cũng không biết từ khi nào thì Hạ Tử Ngang xuất hiện tại cửa văn phòng, từ khi đem toàn quyền xử lý giao cho Hạ Trí Vũ, ông cũng không vào công ty một bước. Bởi vì đứa nhỏ Trí Vũ này đem chuyện công ty xử lý cực kỳ tốt, ông cơ bản liền không có gì phải để tâm.
Nhưng bây giờ thì sao? Vì chuyện gì mà đến tay đứa con trai út nhà ông liền làm cho người ta không thể dự liệu a?
"Được, là con sai, con cũng đã nói rồi, bất luận xảy ra chuyện gì, đều do một mình con gánh vác!"
Hạ Minh Duệ không chút yếu thế nhìn cha mình, với tính cách quật cường gần như cố chấp của hai người, không ai chịu cúi đầu trước.
"Hạ Minh Duệ!"
Nhìn Hạ Minh Duệ bị người nhà của mình hiểu lầm như vậy, trong lòng cô rất không thoải mái, cô muốn thay anh giải thích. Nhưng mà cô vừa mới mở miệng liền đối mặt với tầm mắt không tốt của bốn người trong phòng.
Trong đó một ánh mắt là của Ôn Hinh, ánh mắt kia tràn ngập oán độc cùng khinh thường. Ánh mắt Ôn Hinh rõ ràng là nói vì người phụ nhữ như cô anh Duệ mới bị hiểu lầm như vậy! Nhưng mà Ôn Hinh cũng không dám nói gì, bởi vì cô vừa muốn mở miệng liền gặp phải ánh mắt lạnh như băng của Hạ Minh Duệ, đành phải trút toàn bộ lửa giận lên người Lâm Thiển Y.
Ánh mắt Ôn Uyển Thiến cũng giống vậy, tràn ngập chán ghét cùng khinh thường, còn lại Hạ Tử Ngang thì nhìn cô với vẻ đăm chiêu.
Khiến cho Lâm Thiển Y khó xử chính là ánh mắt Hạ Minh Duệ, lạnh như một tảng băng, rõ ràng là trời đang nóng nhưng cô lại cảm thấy được cái lạnh của trời thu, lạnh lẽo.
Vì thế cô vừa tính mở miệng nói nhưng dưới ánh mắt lạnh như băng kia của Hạ Minh Duệ, nước miếng đồng thời nuốt xuống.
Nhưng mà nhìn bộ dạng hai cha con bọn họ, trong lòng cô thật sự khó chịu.
Có đôi khi cô cảm thấy cực kỳ mờ mịt! Hạ Minh Duệ vì sao phải giúp cô? Có đôi lúc cô cảm thấy kỳ thật anh cũng thích cô, nhưng mà loại cảm giác này khi nhìn thấy Ôn Hinh toàn bộ đều bị dập tắt.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 206
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...