"Minh Duệ à, dì biết trong lòng con kỳ thật vẫn luôn có khúc mắc với dì, nhưng mà dì luôn luôn cố gắng làm một người mẹ tốt!"
Ôn Uyển Thiến vừa nói lời này vừa đánh giá biểu tình trên mặt Hạ Minh Duệ.
Chỉ thấy Hạ Minh Duệ bình tĩnh tao nhã bưng ly cà phê lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt không ngừng thay đổi.
"Dì Ôn, nếu hôm nay dì tới tìm tôi chỉ để nói những lời này, như thế tôi thấy sau này vẫn còn có thời gian và cơ hội. Thật xin lỗi, tôi còn bận nhiều việc!"
Hạ Minh Duệ đứng dậy chuẩn bị rời đi, lại bị Ôn Uyển Thiến trực tiếp nắm lấy cánh tay.
Hạ Minh Duệ nhàn nhạt liếc nhìn bà một cái, không lên tiếng, chỉ bình tĩnh nhìn bà. Ánh mắt kia nóng bỏng lãnh khốc, làm cho người ta sinh ra cảm giác ớn lạnh toàn thân.
"Được, nếu như vậy, dì cũng không quanh co nữa! Dì chỉ muốn xác nhận ông chủ đứng phía sau của Minh Thiên có phải là con không?"
Hạ Minh Duệ kinh ngạc nhìn Ôn Uyển Thiến liếc mắt, khoé miệng lộ ra chút ý cười trào phúng.
"Dì Ôn, dì chắc chắn không lầm chứ?"
"Minh Duệ, con không cần phải giấu diếm dì. Dì biết ở Mỹ con đã có một công ty tên Minh Thiên niêm yết trên thị trường, theo lý thuyết hiện tại bản thân con đã vượt rất xa tập đoàn Hạ thị. Như vậy con tội gì phải đối nghịch cùng nhà họ Hạ chúng ta?
Con có biết, anh con Trí Vũ nó mỗi ngày phải xử lý chuyện công ty mệt đến chết, lại thêm tập đoàn Tịch thị kia ở chỗ tối như hổ rình mồi, cho dù con không tính trợ giúp anh con, nhưng con cũng không thể bỏ đá xuống giếng chứ!"
Ôn Uyển Thiến thành khẩn nói, chỉ còn kém moi tim moi phổi ra cho Hạ Minh Duệ. Bà cố gắng làm ra vẻ một người mẹ hiền, hy vọng Hạ Minh Duệ nể mặt bọn họ là người một nhà, không cần làm việc tuyệt tình như vậy.
"Cho nên?"
Hạ Minh Duệ nhíu mày, giọng nói lành lạnh. Ánh mắt anh nhìn Ôn Uyển Thiến không phải không có trào phúng.
Ôn Uyển Thiến ở trong lòng suy nghĩ rất nhiều tình huống mà Hạ Minh Duệ có thể sẽ nói, cũng nghĩ tới anh sẽ cự tuyệt, nhưng mà lại không nghĩ tới lời nói hiện tại, vừa không đáp ứng lại không cự tuyệt.
Lời này khiến cho người ta có cảm giác nửa vời, vô cùng khó chịu. Bà quả thực đã vội muốn chết.
"Minh Duệ, có lẽ trước kia là dì không tốt, nhưng sau này dì sẽ cố gắng, cố gắng để con chấp nhận dì. Nói thật, gả cho ba con nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe con gọi một tiếng mẹ, con có biết, loại cảm giác này thật sự rất khổ sở!"
Ôn Uyển Thiến nói xong liền khoát tay lên tay Hạ Minh Duệ, tựa hồ muốn kéo quan hệ của hai người gần hơn chút.
Hạ Minh Duệ cười nhạt một tiếng, xoay người lại nhìn Ôn Uyển Thiến, trong mắt tràn đầy nguội lạnh, khoé môi yêu tà hơi hơi gợi lên nhưng cũng rét lạnh.
Trước ánh mắt ngu ngơ của Ôn Uyển Thiến, anh chậm rãi cúi người, giọng nói trầm thấp mị hoặc vang vọng bên tai bà.
"Dì Ôn, dì nói dì muốn thế nào? Mẹ tôi một năm trước khi dì vào cửa đã mất, dì nói tôi có thể thích dì sao? Không phải thân sinh chung quy cũng có chút ngăn cách, vĩnh viễn không thể thân cận được, dì nói có đúng không?
Hơn nữa, cho dù tôi muốn thân cận với dì, dì cảm thấy có thể được sao?
Ba năm trước đây, dì không phải chê tôi và anh tôi phiền toái sao? Muốn giết chết chúng tôi? Đáng tiếc anh tôi đã chết, mà tôi lại còn sống. Dì cảm thấy dì có cần phải nói những lời này không?
Nếu dì muốn vị trí người thừa kế nhà họ Hạ, nói thẳng thì tốt rồi, anh tôi cũng không phải người không thể thương lượng, tội gì nói một đằng làm một nẻo?
Như vậy lúc này dì có phải rất muốn làm cho tôi biến mất hay không?”
Hạ Minh Duệ đột nhiên nở nụ cười, cười vô cùng không đứng đắn, nhưng mà trong mắt anh cũng không có lấy một tia nhiệt độ, tựa như hoa anh túc kia, xinh đẹp mê hoặc nhưng cũng vô cùng độc.
"Con nói cái gì? Sao con có thể nói dì như vậy? Tốt xấu gì dì cũng là mẹ con!"
Ôn Uyển Thiến nhất thời không kịp phản ứng, lúc bà rốt cuộc tỉnh táo lại từ trong giọng nói ma quỷ mang theo mê hoặc kia, sắc mặt đã sớm trắng bệch, bà cơ hồ run rẩy đôi môi, thân thể run run từ trên ghế ngồi đứng lên.
Một bàn tay run rẩy chỉ vào Hạ Minh Duệ, hiển nhiên tức giận không nhẹ.
Mà lúc này Hạ Minh Duệ đã đứng tại chỗ, trên mặt sớm thu hồi nụ cười tuyệt lệ kia, ánh mắt nhìn Ôn Uyển Thiến rét lạnh như đao.
"Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao? Hay là bị nói trúng chỗ đau rồi? Thẹn quá hoá giận?
Dì muốn để cho tôi cùng anh trai tôi biến mất, đơn giản chính là vì tập đoàn Hạ thị sao? Dì nói thử xem nếu như tôi lấy đi toàn bộ mọi thứ của dì và đứa con trai yêu quý của dì, thì sẽ như thế nào?"
Bộ dáng Ôn Uyển Thiến khủng hoảng tới trắng xanh khiến cho Hạ Minh Duệ cực kỳ vui vẻ.
Ôn Uyển Thiến hổn hển thở mấy hơi, đợi cảm xúc lên xuống của mình thoáng bình tĩnh trở lại, bà mới giận trừng mắt nhìn Hạ Minh Duệ, giọng nói lạnh lùng, lại cũng không còn bộ dáng mềm mại ôn hoà trước kia.
"Con không sợ ba con biết chuyện này sao? Biết đứa con trai tốt của ông ấy lại liên kết với người ngoài tới mưu đoạt sản nghiệp nhà họ Hạ?"
"Ha ha, việc này không cần dì Ôn lo lắng rồi! Dì nói nếu ba biết rõ ba năm trước đây dì âm mưu hại chết anh tôi, dì nói sẽ thế nào? Dì cảm thấy đến lúc đó dì có thể an toàn làm bà lớn của nhà họ Hạ sao?"
Hạ Minh Duệ chợt cười, nụ cười chết tiệt kia chói mắt mê người. Chỉ là bộ dạng cười xinh đẹp của người đàn ông này Ôn Uyển Thiến lại vô tâm thưởng thức. Lời Hạ Minh Duệ nói, chữ chữ như kim đâm vào lòng bà, suýt nữa khiến bà không thở được.
"Con, con!"
Ôn Uyển Thiến "con" một hồi lâu, cuối cùng một câu cũng không thể nói ra. Trái lại Hạ Minh Duệ ung dung liếc bà một cái, ánh mắt kia bí hiểm khiến cho Ôn Uyển Thiến không khỏi bối rối trong lòng.
"Ha ha, thời gian không còn nhiều, buổi chiều tôi còn có một cuộc họp. Dì Ôn, xin lỗi không tiếp được, hy vọng tự giải quyết cho tốt."
Nói xong Hạ Minh Duệ một tay đút vào trong quần, dưới ánh mắt ái mộ của các cô gái ở đây, thân hình anh tuấn cao lớn tao nhã đi ra ngoài.
Chỉ còn lại Ôn Uyển Thiến hít thở thật sâu nhiều lần mới làm dịu đi cảm xúc trong lòng. Sau đó bà bưng cà phê trên bàn lên, cũng bất chấp hình tượng cao quý thanh lịch bảo trì nhiều năm, mở miệng trút hết vào.
Sau đó dùng khăn tay hung hăng lau khoé miệng.
Hạ Minh Duệ anh được lắm! Trước kia thật đúng là xem thường anh. Cư nhiên còn dám tới uy hiếp bà?
Trong văn phòng Hạ Trí Vũ.
Vẻ mặt kiều mỵ của Hoa Tiểu Mạn rúc ở trong lòng Hạ Trí Vũ.
Mấy ngày nay Hạ Trí Vũ bởi vì chuyện trong công ty mà vội đến sứt đầu mẻ trán, nhưng mà nhìn bộ dáng này của Hoa Tiểu Mạn, anh vẫn giả vờ giữ vững phong độ, con ngươi đen nháy lưu chuyển ánh sáng ái muội, cực kỳ khiến người mê muội.
Hoa Tiểu Mạn một tay xoa hai má Hạ Trí Vũ, trong mắt tràn đầy ám muội.
"Vũ, chúng ta sinh một đứa bé đi! Em muốn sinh cho anh một đứa bé thật đáng yêu, sau đó chúng ta cùng nuôi con lớn, anh có chịu không?"
Hạ Trí Vũ bất đắc dĩ nhìn cô một cái, mỏi mệt vuốt ve mi tâm. Anh bây giờ nào còn tâm tình suy nghĩ chuyện con cái chứ? Anh chỉ biết nếu cứ tiếp tục như vậy anh liền xong đời rồi!
"Tiểu Mạn, chuyện này để sau hãy nói, em xem, anh còn nhiều việc phải làm lắm!"
"Chẳng lẽ anh không thích con nít ư?"
Vẻ mặt Hoa Tiểu Mạn có chút tủi thân, thấy Hạ Trí Vũ nói như vậy, trong mắt đã sớm tích tụ nước. Nếu Hạ Trí Vũ dám nói một chữ không cô liền khóc cho anh xem.
"Làm sao có thể chứ? Được rồi, đừng buồn, tối hôm nay trở về, chúng ta cố gắng có được không?"
Hạ Trí Vũ bất đắc dĩ thở dài một hơi, nhẹ lời an ủi Hoa Tiểu Mạn. Quả nhiên vừa nghe lời này, ánh mắt Hoa Tiểu Mạn lập tức phát sáng, vui vẻ nói.
"Anh nói thật chứ?"
"Đương nhiên!"
Hạ Trí Vũ tặng cô một câu trả lời khẳng định, sau đó mỉm cười nói.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 213
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...