Không nghĩ ra Lâm Thiển Y đi nơi nào, trong lòng Hạ Minh Duệ nôn nóng bất an, nhưng mà lại không biết chỗ Lâm Thiển Y có thể đi.
Bực bội, Hạ Minh Duệ sốt ruột uống một ngụm nước, sửa sang lại cà vạt, lúc này mới lấy chìa khoá trên bàn, vội vã đi ra cửa.
Anh không biết đã trễ thế này Lâm Thiển Y sẽ đi nơi nào, chỉ lái xe lang thang trên đường. Cũng không biết vì sao Hạ Minh Duệ lại lái xe tới Công Thể, đó là quán bar Lâm Thiển Y thỉnh thoảng sẽ tới.
Ôm tâm trạng có khả năng tìm thấy Lâm Thiển Y ở đây, Hạ Minh Duệ mang khuôn mặt lạnh lùng đi vào trong.
Trong quán bar, chỗ nào cũng đầy ắp người cuồng hoan, từng trận tiếng nói tiếng cười, Hạ Minh Duệ cũng không để ý tới, chỉ vừa đi vào trong vừa nhìn ngó chung quanh, ý định tìm kiếm bóng dáng Lâm Thiển Y, nhưng mà đi hơn nửa vòng vẫn không phát hiện thấy bóng dáng quen thuộc kia.
Hạ Minh Duệ không khỏi dừng ở quầy bar, tiện tay gọi một ly Whisky, cầm trong tay tao nhã uống một ngụm.
Không nghĩ tới từ lúc Hạ Minh Duệ đi tới quầy bar đã bị một đám người phụ nữ ngồi ở phía đối diện chú ý tới.
Mấy thiếu nữ ăn mặc hoặc xinh đẹp hoặc tao nhã, vài người tập trung tại một chỗ, hiển nhiên tạo thành một cảnh đẹp lộng lẫy.
Khiến cho người ta không thể không chú ý chính là những cô gái hoạt bát thanh thuần này mang trên người hơi thở cao quý tao nhã, hoàn toàn khác xa so với những cô gái lúc nào cũng trang điểm loè loẹt muôn hình muôn vẻ thường xuyên ở trong này.
Bọn họ ở cùng một chỗ líu ríu thảo luận những đề tài mà mỗi người cảm thấy hứng thú, có điều không khó nhìn ra vài người trong số họ xuất thân nổi trội.
Trong đó nổi bật nhất chính là cô gái hoạt bát xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa, mặc một cái quần short. Toàn thân cô tràn ngập sức sống khoẻ mạnh như ánh mặt trời, làm cho tâm tình người ta nhịn không được mà bay bổng theo nụ cười trên mặt cô.
Từ sau khi Hạ Minh Duệ đi vào nơi này, liền bị bọn họ chú ý tới.
Ấn tượng đầu tiên người đàn ông này cho người ta chính là đẹp trai. Vô cùng đẹp trai. Quả thực đẹp trai đến ngây người. Nhất là vẻ mặt lạnh như băng của anh, không có biểu tình gì, cùng mấy người đàn ông vừa rồi tuỳ tiện đến gần hoàn toàn không giống nhau.
Anh tựa hồ đang tìm người nào đó, thỉnh thoảng cũng sẽ có vài người phụ nữ bởi vì một chút cơ duyên khéo chẳng may đi đến trước mặt anh, lại bị người đàn ông này không dấu vết tránh né.
Thật là thú vị! Hiện tại loại đàn ông giữ mình trong sạch như vậy thật sự gặp không nhiều.
Quý Khiết không khỏi thấy hứng thú, trong tay bưng một ly cổ cao, thật lâu chưa hồi phục lại tinh thần.
Mấy năm nay, cạnh mình cũng xuất hiện quá nhiều người đàn ông muôn hình muôn vẻ, nhưng lại không ai có thể để cho cô động tâm lớn đến vậy. Khi mới vừa thấy người đàn ông này, lòng của cô liền không có lý do xao động một phen.
Trong khoảnh khắc Quý Khiết ngây người, không biết bên cạnh cô gái nào lại đẩy vai cô một cái.
"Thất thần làm gì? Thích thì nhích? Mấy năm nay lại chưa thấy cậu dùng loại ánh mắt này nhìn một người đàn ông!"
Quý Khiết bị người đẩy như vậy, nháy mắt phục hồi tinh thần lại, trên mặt hiếm thấy nổi lên một rặng mây hồng, đáng yêu cáu kỉnh liếc nhóm cô gái ồn ào bên cạnh.
"Xùy, nói cái gì vậy! Tớ ngay cả người đàn ông này là ai cũng không biết, tuy nói bộ dáng đẹp, ai biết là người thế nào? Có khi lại là một người đàn ông hèn hạ dã man cũng không chừng!”
“Ngưng, nếu cậu không tiến tới, vậy chúng tớ đi nha? Quản anh ta là loại đàn ông gì làm gì? Bộ dáng đẹp trai như vậy, chị em chúng tớ... nhiều năm cũng chưa thấy qua một người!"
"Tuỳ thích!"
Nghe xong lời nói của mấy người chị em xung quanh, Quý Khiết tức giận hừ một tiếng, trong lòng có chút không cam lòng. Rất không dễ dàng gặp phải một người vừa mắt, chẳng lẽ cô cứ như vậy không công buông tha?
Lúc Quý Khiết đang định đánh giá cẩn thận người đàn ông kia, lại phát hiện người đã không thấy nữa.
Thật sự là kỳ quái.
Quý Khiết không khỏi cùng mấy người xung quanh trong lòng nghi hoặc, nhưng bọn họ tìm một vòng cũng không thấy bóng dáng Hạ Minh Duệ.
Cũng không phải Hạ Minh Duệ đi nơi nào khác, mà là mặc dù anh không tìm thấy Lâm Thiển Y nhưng lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc, Ôn Hinh.
Lúc Hạ Minh Duệ phát hiện Ôn Hinh, Ôn Hinh đã uống tới khuôn mặt nhỏ nhắn nhiễm đỏ. Khi cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng trước mặt, không khỏi vui mừng.
"Anh Duệ? Thật là anh sao? Không phải em nằm mơ chứ?"
Ôn Hinh run rẩy vươn tay xoa khuôn mặt tuấn lãng của Hạ Minh Duệ, đáng tiếc lại bị Hạ Minh Duệ không dấu vết né tránh.
Trong lòng Ôn Hinh bỗng thấy mất mác, đang chuẩn bị nói chút gì, Hạ Minh Duệ lại mở miệng trước. Bộ dáng lo lắng như vậy khiến cho lòng cô đau xót, rượu cũng tỉnh được vài phần.
"Ôn Hinh, em có thấy Lâm Thiển Y không?"
Ôn Hinh ngơ ngẩn nhìn người mình yêu sâu đậm trước mặt, trong lòng không biết là cảm xúc gì.
"Anh Duệ, trong lòng anh chỉ có mỗi một mình Lâm Thiển Y thôi sao? Vậy còn Ôn Hinh? Anh, không cần Ôn Hinh nữa ư?"
Càng nói càng uỷ khuất, cô không khỏi cắn chặt cánh môi mình, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, đây là anh Duệ nói sẽ bảo vệ mình cả đời ư? Đây là anh Duệ nói vĩnh viễn cũng sẽ không rời bỏ mình ư?
"Ôn Hinh, rốt cuộc em có gặp qua Lâm Thiển Y không?"
Hiển nhiên, Hạ Minh Duệ không có để ý tới biểu tình của Ôn Hinh, trước mắt, trong lòng anh chỉ nghĩ tới Lâm Thiển Y.
Ôn Hinh thu hồi thần sắc bi thương muốn chết trên mặt, hít một hơi thật sâu, để cho bản thân bình tĩnh một chút.
"Buổi chiều em có gặp cô ấy, chúng em cùng uống cà phê, sau đó cô ấy nói phải về nhà. Chẳng lẽ cô ấy không ở nhà sao?"
Ôn Hinh hồ nghi ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Hạ Minh Duệ. Khuôn mặt kia đã từng biểu lộ sự quan tâm đối với cô giờ phút này trong lòng nghĩ tới hoàn toàn không phải là cô.
"Đúng vậy, cô ấy không có trở về, cho tới giờ vẫn chưa về, điện thoại cũng không gọi được. Nếu em thấy cô ấy, nói cô ấy gọi điện cho anh!"
Nói xong cũng không chờ Ôn Hinh phản ứng, tự nhiên xoay người bỏ đi.
Ôn Hinh há miệng thở dốc, câu nói muốn anh lưu lại bị nghẹn ở trong miệng, cổ họng nghẹn ngào.
Có phải chỉ khi Lâm Thiển Y biến mất, anh Duệ mới có thể trở lại là anh Duệ mà trước kia cô quen biết hay không?
Chỉ là sau khi Hạ Minh Duệ rời đi, trên mặt cô cũng không khôi phục lại sự điềm đạm đáng yêu, ngược lại một vẻ lạnh lùng.
Buổi chiều sau khi Lâm Thiển Y tạm biệt Ôn Hinh xong, đang trên đường về, đi ngang qua một con hẻm hẻo lánh liền bị một người bịt mặt từ phía sau che miệng, sau đó gáy đau đớn, mất đi ý thức.
Lúc cô một lần nữa tỉnh lại lại phát hiện bản thân đang ở một nơi xa lạ, hơn nữa hai tay hai chân bị trói, trên miệng còn quấn băng dán.
Cô im lặng đánh giá toàn bộ căn phòng lúc này, không thể phủ nhận phòng này rất lớn, bày trí đơn giản sạch sẽ. Hiện giờ cô đang nằm ngang trên gường lớn.
Đỉnh đầu là đèn chùm thuỷ tinh vĩ đại, người bắt cóc mình chắc cũng thuộc dạng giàu có.
Nhưng là ai chứ? Cô lại không đắc tội với người nào? Chẳng lẽ là Hứa Hạo Trạch?
Lâm Thiển Y giật mình ớn lạnh, bóng ma ngày trước bị Hứa Hạo Trạch bắt cóc nổi lên trong lòng. Cô bị trói không cách nào nhúc nhích, cũng không biết bản thân hôn mê bao lâu, càng không biết Hạ Minh Duệ có phát hiện mình đã mất tích chưa.
Sau một lúc sợ hãi trong lòng, Lâm Thiển Y nghĩ nếu mà là Hứa Hạo Trạch, vậy anh bắt cô làm gì? Chẳng lẽ là vì không có tiền?
Ánh mắt Lâm Thiển Y tối sầm lại, miễn cưỡng cựa quậy tay chân, lại phát hiện mình bị trói thật chặt, thậm chí có chút mất cảm giác.
Cô muốn chạy trốn, nhưng trong phòng ngay cả một lưỡi dao cũng không có, càng miễn bàn sợi dây thừng đang cột chính mình rồi.
Lúc này cô vừa đói lại vừa mệt, lại thêm trong lòng khủng hoảng, có chút không biết phải làm sao, cũng không biết qua bao lâu, Lâm Thiển Y nghe được tiếng cửa phòng mở ra. Cô không khỏi miễn cưỡng ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa.
Boss Đại Nhân, Xin Dừng Bước
Chương 228
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...