Tại gian ngục thất
bên cạnh, có bóng người dựa vào vách tường, một nửa khuôn mặt được ánh
lửa chiếu rọi, một nửa còn lại bị che khuất trong bóng tối, cười nhạt
đầy vẻ chế giễu.
Là Mạnh Phù Dao.
Sớm đã đoán được bọn Tử
Phi Phong nhìn thấy khung cảnh hoang tàn như vậy chắc chắn sẽ nghĩ hai
người đã tẩu thoát, chính vì vậy mà nàng cùng Trưởng Tôn Vô Cực vốn chưa hề đi khỏi nơi này.
Khi nãy nhà lao này đúng là nơi nguy hiểm
nhất đối với hai người họ, tuy nhiên hiện giờ lại chính là nơi an toàn
nhất. Tên giả mạo kia sau khi bị thương sẽ không quay lại đây nữa, mà
đám người Tử Phi Phong thì còn đang bận lật tung cả thành Quan Nguyên
này lên để tìm nàng và Trưởng Tôn Vô Cực.
Về xác chết đó, Ẩn vệ sẽ tới đồi loạn táng chôn cất đàng hoàng.
Mạnh Phù Dao áp tai vào vách tường nghe trộm toàn bộ những gì Tử Phi Phong
và quan tri huyện nói, khẽ chau mày, người đàn ông đó đã bị nhốt ở đây
từ rất lâu rồi sao? Trước đó ông ta đã ở đâu? Tại sao lại cứ ở trong
ngục thất này lâu như vậy? Ông ta và cô Uyển Nhi kia có quan hệ ra sao?
Điều then chốt nhất là, rốt cuộc năm đó đã có thảm kịch gì xảy ra với cô nương Uyển Nhi mang gương mặt giống nàng y như đúc ấy, khiến cho ông ta phải lựa chọn ở trong chốn ngục tù u tối này kéo dài sự sống, khiến cho ông ta muốn dùng cả phần đời còn lại để đổi lấy sự tha thứ của nàng ta?
Đã đi tới bước đường này, có những đáp án chỉ còn gần trong gang tấc.
Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại, chán nản thở dài.
Bảy ngày sau, Mạnh Phù Dao và Trưởng Tôn Vô Cực đàng hoàng "xuất ngục".
Theo ám hiệu mà Ẩn vệ để lại, bọn họ đang tập hợp tại Bắc thành. Nghe nói
năm xưa khi Tông Việt bắt đầu xây dựng thế lực ngầm Quảng Đức đường đã
hợp tác cùng một người nữa - cũng là ông chủ thứ hai của tiệm thuốc
Quảng Đức ở Toàn Cơ, hiện tại chỗ bọn họ đang dùng để ẩn náu chính là
nơi ở của ông ta. Trước đây, tại Toàn Cơ quốc, các thế lực ngoại lai rất khó có chỗ đứng ổn định, đã vậy còn luôn luôn bị quan sai tra khảo và
quấy nhiễu, nhưng ông chủ thứ hai của tiệm thuốc này lại là người Toàn
Cơ, đã sinh sống ở Quan Nguyên mấy chục năm, vậy nên mọi việc trong
ngoài của tiệm thuoc đeu được xử lí vô cùng ổn thỏa. Tuy vậy, hiện tại
ông ta cũng không tránh khỏi cảnh đứng ngồi không yên. Tử Phi Phong lục
soát khắp nơi, toàn thành đã có gần trăm người bị bắt vì tội danh "khả
nghi thông đồng với địch", đem nhốt vào đại lao của Nam thành. Nghe nói
những người bị bắt giam đều là phú hộ hoặc những người ngày thường đối
địch với người của Tử Phi Phong, sau khi bị bắt giữ cho dù người nhà có
giao nộp rất nhiều ngân lượng cũng không chắc còn có ngày trở về.
"Loạn rồi! Loạn thật rồi!" Ông chủ tiệm thuốc Quảng Đức liên tục thở dài,
"Đám người Tử Phi Phong đó dán cáo thị khắp thành, lại còn dựng ra một
hòm thư nặc danh quỷ quái để bách tính trong thành tố cáo lẫn nhau, chỉ
cần phát hiện nhà nào tàng trữ phạm nhân liền chém đầu thị chúng, đương
nhiên không thiếu những kẻ thừa dịp này trả thù riêng, vu khống người
khác, mà lũ người đó cũng không thèm điều tra rõ thực hư, trực tiếp bắt
lại dùng cực hình tra khảo, khắp thành ngập tiếng khóc than, lòng người
hoảng loạn..."
Mạnh Phù Dao đưa mắt nhìn Trưởng Tôn Vô Cực, chậm
rãi nói: "Vậy chúng tôi sẽ đưa bọn chúng đi, trả lại cho Quan Nguyên hai chữ thái bình."
"Đưa đi bằng cách nào?" Ông chủ tiệm kinh ngạc
đáp: "Bọn chúng ngoài thành có gần một vạn người, trong thành lại thêm
vài trăm đầu mục canh giữ đại lao, nghe nói Thượng Phong phủ tại biên
giới phía Nam cũng có gần một vạn quân Tử Phi Phong cùng Thiết Vệ đang
ngày đêm túc trực chờ hai người nữa."
"Không phải bọn chúng còn có hòm thư nặc danh gì đó sao?" Mạnh Phù Dao cười cười, "Việc này phải nhờ đến ông rồi."
Sáng sớm hôm sau, trời cao chim hót, đã lâu lắm rồi mới có một ngày trời đẹp như hôm nay.
Trước cửa đại lao Nam thành, hòm thư nặc danh màu đỏ tía được đặt ngay ngắn,
bên trên có một khe hở nhỏ hẹp tinh vi, phía sau được khóa lại cẩn thận.
Người qua đường nhìn thấy chiếc hòm mặt liền biến sắc, ai ai cũng đều tràn
ngập sợ hãi cùng thống hận. Chỉ một hòm thư, đã khiến vô số dân lành rơi vào cảnh nhà tan cửa nát, vô số người vô tội bị dụng hình bức cung, vô
số cô nương nhà lành chưa gả bị ức hiếp nhục nhã. Đây hoàn toàn không
phải một hòm thư thông thường, mà đây chính là chiếc hòm ma quỷ đã mang
đến vô vàn tai vạ cho bách tính tại Quan Nguyên.
Cửa lớn của đại lao kẽo kẹt mở ra, người qua đường lập tức nhanh chân né đi chỗ khác.
Vài tên Tử Phi Phong được giao nhiệm vụ trông coi hòm thư nặc danh vừa cười nói vừa mở chiếc hòm ra.
"Hôm nay sẽ là nhà nào đây..."
"Ta chỉ quan tâm nhà đó có con gái đẹp hay không thôi."
"Đúng vậy, lần trước phí công bắt một tên vừa không có tiền vừa không có con
gái là đủ lắm rồi đó, ta mà biết được là do kẻ nào tố cáo chắc chắn sẽ
lột da hắn cho bõ tức!"
Bọn chúng cười nói rôm rả, cầm lấy xấp
thư vừa lật đếm vừa đi vào đại lao, vài người qua đường vẫn còn nhìn với theo, phỏng đoán không biết tiếp theo sẽ là nhà nào đen đủi gặp họa
đây.
Đêm.
Vài tên Tử Phi Phong đột ngột chết bất đắc kỳ tử trong nha môn.
Đêm đó toàn quân Tử Phi Phong thức trắng, tập trung tất cả nhân lực ráo
riết truy tìm hung thủ, khắp thành đèn đuốc sáng trưng, kết quả một chút manh mối cũng không tra ra được. Bọn họ chết một cách kì lạ, khắp người không có thương tích, mãi về sau mới biết là do trúng độc.
Ngày hôm sau, lại có một vài người chết.
Ngày hôm sau nữa, vẫn có người chết.
Trùng hợp là bọn họ đều chết khi đang gác đêm. Ban đầu tất cả mọi người đều
nghi ngờ điểm này, mãi cho đến ba ngày sau mới có người nghĩ đến hòm thư kia.
Danh y được mời đến xem xét hòm thư đó lâu thật lâu, lại
nghiêng đầu ngửi, nói hình như có mùi lạ, cuối cùng kết luận tất cả mật
thư đều đã được tẩm độc.
Hòm thư đó lập tức bị hủy, bách tính
thành Quan Nguyên vui mừng như mở hội. Đêm đó, bọn Tử Phi Phong đang họp trong đại lao Nam thành thì có hai tiểu đội chạy vào cãi nhau kịch
liệt, bên nào cũng nói là bên kia cướp nữ nhân của bọn họ. Thế là chủ đề cuộc họp biến thành lệnh cấm tùy ý ra ngoài tìm nữ nhân mua vui.
Mua vui không được, quân lương được phát hàng ngày cũng có vấn đề. Ban đầu, lương thực đều được thử độc cẩn thận trước khi chuyển tới phòng bếp,
vậy nhưng không biết rốt cuộc có sai sót ở đâu, thức ăn hoàn toàn không
có độc nhưng ngày nào cũng có người ăn xong liền bị thổ tả, vài ngày sau thì toàn thân suy kiệt mà chết. Tử Phi Phong điên cuồng điều tra, rốt
cuộc phát hiện ra một điểm khả nghi, đó là người nông phu đưa rau tới
chưa từng để lộ mặt cho bất kì ai nhìn thấy.
Việc đã đến nước
này, bọn Tử Phi Phong cho dù được cho thêm bạc cũng không dám lưu lại
đại lao Nam thanh này nữa, vội vàng rút khỏi, khắp thành Quan Nguyên
người người nhà nhà âm thầm đóng cửa thắp hương cảm tạ tổ tiên phù hộ.
Tại một tửu lâu cách cổng thành không xa, có hai nam nữ cười đắc ý, đứng
khoanh tay nhìn đội ngũ Tử Phi Phong rời đi, tuy nhiên ánh mắt lại vô
cùng lạnh lẽo.
Hồi lâu sau, nam tử nhẹ nhàng nắm lấy tay nữ tử bên cạnh, cười nói: "Trời khô vật hạn, rất thích hợp phóng hỏa giết người."
Nữ tử nghiêng đầu, ánh mắt trong suốt như nước hồ thu, đáp: "Trăng mờ gió lớn, đúng là lúc hợp nhất rồi."
Phù Dao Hoàng Hậu
Chương 165
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương tiếp
Loading...