Typer: BTCĐ
Mạnh Phù Dao kinh ngạc, khẽ nhíu mày “Hắn là Thái tử của một nước khác mà, sao lại quản chuyện của Thái Uyên?”
“Hai năm qua, Hiên Viên quốc huấn luyện binh mã, ý đồ mở rộng cương thổ.” Vân Ngấn lạnh nhạt nói tiếp: “Nhưng nước Thiên Sát bên cạnh có Chiến Bắc Dã, do tướng Hiên Viên từng bại dưới tay hắn nên nay không dám độn đến nữa, mục tiêu kế tiếp của Hiên Viên rất có thể là nước Vô Cực. Mà hai nước Thái Uyên và Vô Cực cùng có chung đường biên giới. Nên muốn tập kích nước Vô Cực, phải mượn đường từ Thái Uyên đánh sang. Hiên nay, Hoàng thái tử phi của Thái Uyên là công chúa nước Hiên Viên, cho nên Trưởng Tôn Vô Cực tất nhiên kỳ vọng Thái Uyên thay đổi Thái tử kế vị.”
“Thay đổi Thái tử thì dã tâm đánh chiến Vô Cực sẽ mất sao?” Mạnh Phù Dao bĩu môi, “Ai cũng nói Trưởng Tôn Vô Cực thông minh như Thiên tiên, bây giờ xem ra cũng chỉ có thế thôi.”
“Trưởng Tôn Vô Cực không đơn giản như cô nghĩ vậy đâu.” Vân Ngấn lắc đầu, “Nếu đúng là hắn, hắn nhất định còn có tính toán khác nữa.”
“huynh nói người này như Thần vậy.” Ánh mắt Mạnh Phù Dao lấp lánh, đột nhiên hỏi “Hình dạng hắn ra trông thế nào? Có điểm gì đặc biệt?”
Vân Ngấn lắc đầu: “Không biết, nghe nói rất ít khi gặp người khác với gương mặt thật.”
Mạnh Phù Dao ồ lên, lắc lắc đầu, đứng lên nói “Đi thôi.”
Ánh nắng từ bên ngoài truyền vào, hắt lên mặt kính, rồi tụ lại thành một chùm sáng trắng rọi vào mặt tường rỗng ruột. Trên tường dần dần hiện ra hoa văn phù điêu, Mạnh Phù Dao bước tới, dùng ngón tay vẽ một vòng theo đường viền của hoa văn ấy.
Mặt tường truyền đến tiếng vang ken két, một cánh cửa ngầm từ từ mở ra.
Khi cánh cửa mở ra, không thấy mũi tên nào bắn ra cả, Mạnh Phù Dao thở phào nhẹ nhõm. Nhưng thình lình có vô số thanh giáo đen dài như rắn độc, đâm thẳng từ ngoài cửa vào, chỉa thẳng vào mặt nàng.
Mạnh Phù Dao vốn định lộn ngược về phía sau theo bản năng, nhưng chợt nhớ đến Vân Ngấn đang ở sau lưng mình, nàng mà tránh thì y sẽ trở thành kẻ đứng mũi chịu sào.
Chỉ trong chớp mắt do dự nàng liền mất đi cơ hội, mũi giáo đã ở ngay trước mắt.
Tiếng gió gào rít mạnh mẽ đến mức khiến người ta không thể mở to hai mắt.
“Rắc rắc!”
Phía sau chợt có người lướt đến nhanh như cá bơi, chỉ vài bước đã xông đến phía trước, giang tay ra rồi kẹp chặt lại, tích tắc đã kẹp tất cả mũi giáo dưới nách mình, thân hình vừa động, những thanh giáo dài quét ngang soàn soạt, tiếng kinh hô lập tức vang lên.
Bóng người này vô cùng nhanh nhẹn, chỉ một chiêu đã quét ngã hai tên mai phục, không chút do dự tiến lên phía trước. Bóng dáng như yêu ma, vừa kẹp chặt cổ người thì kiền vặn một cái, tiếng rắc rắc chưa dứt thì đã đến tên thứ hai, lại kẹp lại vặn. Tiếng người khiếp sợ vang lên không ngừng, nghe đến lòng người phát lạnh.
Tên còn lại chưa từng thấy qua thủ pháp tàn nhẫn như vậy, sợ đến ngây ngốc, nhìn thấy những người xung quanh mình đã chết sạch mới hốt hoảng, kêu thét lên một tiếng rồi cong chân chạy trốn.
Vân Ngấn cười khẩy, giơ kiếm ngang mặt, phóng đi, kéo theo ánh nắng vàng rực rỡ soi trên kiếm, thanh kiếm đâm xuyên qua yết hầu kẻ đó!
Máu tươi ồ ạt chảy ra khỏi cổ họng tên đó, gã chạy thêm được vài bước theo quán tính, rồi cả người co giật, từ từ ngã xuống đất.
Vân Ngấn thu kiếm lại, chống kiếm thở dốc, có tiếng nhỏ giọt rất khẽ khàng, máu đỏ lấm tấm trên mu bàn tay, trắng đỏ tôn nhau, vừa kinh hãi vừa chói mắt.
Mạnh Phù Dao chau mày nhìn nhìn: “Miệng vết thương của huynh nứt ra rồi.”
Vân Ngấn thẳng người lên, sắc mặt tái nhợt của y chợt ửng hồng, giọng nói cũng khàn đi: “Không sao, đi mau!”
Mạnh Phù Dao đương nhiên hiểu tại sao y phải vội vàng như vậy, nơi này có mai phục, ắt hẳn đã có người báo chuyện hôm trước y xông vào đội súng lửa cho Tề Tâm Ý biết, tất nhiên lúc này trong cung sẽ gia tăng cảnh giới, không để cho bọn họ đến Càn An Cung một cách dễ dàng được.
“Chúng ta không thể đi như thế này.” Mạnh Phù Dao lắc đầu, “Vân Ngấn, huynh phải nhìn ra ta thật sự bị khóa chân khí, còn huynh thì lại mang trọng thương trong người. Tình trạng hiện nay của chúng ta không thể nào đi xa hơn được. Cho nên, thay vì bất chấp nguy hiểm sinh tử xông vào Càn An Cung có trọng binh canh giữ, không bằng nghĩ cách khiến Hoàng thái tử đích thân rời khỏi Càn An Cung.”
Ánh mắt Vân Ngấn sáng ngời, rồi lại cau mày lập tức “Thánh thọ bệ hạ, Thái từ phải cung phụng bên cạnh, giờ này ngài ấy không thể xuất cung.”
“Nếu có người tạo phản thì sao?” Mạnh Phù Dao cười rất tự nhiên, “Dựa theo quy củ, chuyện này ai xử lý đây?”
Vân Ngấn bỗng quay đầu, lạc giọng hỏi “Ý của cô là?”
“Ta nói, tạo phản.” Mạnh Phù Dao nói từng chữ rõ ràng, “Giành tạo phàn trước Tề Tâm Ý, kinh động Thái tử, buộc hắn xuất cung!”
Phù Dao Hoàng Hậu
Chương 33
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương tiếp
Loading...