“Có phải là sách nước ngoài không?” nữ phóng viên hỏi ra.
Tô Chiêu Chiêu lắc đầu, “Không phải sách nước ngoài, chỉ là sách trong nước chúng ta thôi.”
“Nhân đề sách là gì? Xuất bản khi nào?”
“‘Chửu Hậu Bế Cấp Phương’, ‘Kim Khuyến Yếu Lược’.”
“Hả?”
Họ tưởng mình nghe nhầm. Họ đều là sinh viên đại học, mặc dù chưa từng đọc sách này, nhưng kiến thức phổ thông vẫn có, tự nhiên biết rằng đây là những cuốn sách được xuất bản hàng ngàn năm trước.
Trên sách có ghi những điều này không?
“Mọi người không nghe nhầm đâu, từ hai ngàn năm trước, trong nước chúng ta đã có phương pháp sơ cứu, ‘Chửu Hậu Bế Cấp Phương’ có ghi về việc thở khí nhân tạo qua ống cổ họng, thổi khí vào miệng, cung cấp oxy. ‘Kim Khuyến Yếu Lược’ cũng ghi lại phương pháp hồi sức tim phổi. Trong sách của Hoa Đà còn nhấn mạnh tính liên tục của hồi sức tim phổi, thổi khí vào miệng, tiếp tục thổi cho đến khi tỉnh lại, chỉ dừng lại khi người đó có thể nói chuyện được……”
Tô Chiêu Chiêu dài dòng giải thích, những lời này cô vốn định nói cho Cố Hành nghe, nhưng Cố Hành vẫn chưa hỏi, bây giờ phóng viên hỏi nên cô đành nói ra, tránh để mọi người nghĩ rằng chỉ có sách nước ngoài mới có kiến thức sơ cứu, về mặt sơ cứu, thực ra họ còn biết sớm hơn nước ngoài hơn một ngàn năm!
Thật tiếc, thông tin lúc đó không được phổ biến rộng rãi.
Điều làm hai phóng viên ngạc nhiên hơn cả là Chủ nhiệm Lưu và những người khác lặng lẽ nghe trộm bên ngoài.
“Tiểu Tô / Chị Tô, hiểu biết nhiều thật!”
Nữ phóng viên: “Vậy là kiến thức sơ cứu của cô thực sự là tự mình học từ sách đúng không?”
Tô Chiêu Chiêu không tỏ vẻ bối rối, tâm trạng không d.a.o động: “Tất nhiên rồi!” "Là sách từ kiếp trước" - Tô Chiêu Chiêu thì thầm trong lòng.
Hai phóng viên rất muốn lật mở sách xem ngay, “Chúng tôi có thể xem qua sách không?"
Tô Chiêu Chiêu tiếc nuối lắc đầu, “Nhiều năm trước đã bị một đám cháy lớn thiêu sạch rồi, nếu 2 người muốn xem, chắc chắn có thể tìm thấy ở thư viện.”
Trong ký ức của thân thể nguyên bản, bố Cố có một tủ sách đầy sách, bao gồm cả sách về y học và nông nghiệp, còn vài cuốn cổ quý hiếm, tiếc là tất cả đều bị một đám cháy thiêu sạch.
Hai phóng viên đã quyết định, sau khi về sẽ có thời gian đi thư viện tìm xem.
Nữ phóng viên trong lòng còn bận tâm vài điều, đã nghĩ đến việc viết một bài báo về ‘sơ cứu’.
Bắt đầu từ học liệu sơ cứu cổ xưa nhất của nước ta!
Sau khi phỏng vấn xong, hai phóng viên chuẩn bị đi đến trường, Chủ nhiệm Lưu bảo Tô Chiêu Chiêu và Hà Phương cùng đi, đợi phỏng vấn xong thì dẫn người trở về ăn cơm.
Khi họ vừa rời đi, phó chủ nhiệm Hồ bảo: “Tiểu Tô này, chẳng phải bảo cô ấy nên nói nhiều về cung tiêu xã của chúng ta sao? Sao cô ấy không nói gì cả? Cô ấy chẳng nghĩ đến tập thể chút nào!”
Chủ nhiệm Lưu liếc nhìn ông ta một cái, “Cô ấy trả lời như thế có vấn đề gì? Phóng viên hỏi gì thì cô ấy trả lời như thế, cái gì cần nói đều nói rồi. Lão Hồ à, ông nghĩ muốn làm cho cung tiêu xã của chúng ta được vinh danh, cũng không thể ép buộc mọi công lao vào chúng ta được! Ông không thể để Tiểu Tô nói rằng con của cô ấy được nuôi dưỡng từ cung tiêu xã của chúng ta. Vừa nghe đã thấy giả!”
Nói xong, ông lắc đầu, còn vỗ vai ông ta.
Phó chủ nhiệm Hồ nghẹn một cỗ hơi trong lòng không cách nào phát tiết.
Tô Chiêu Chiêu dẫn phóng viên nhanh chóng đến trường.
Hiệu trưởng cũng đang chờ đợi, biết Cố Tưởng đã chuẩn bị bài phát biểu, thấy ổn nên định tận dụng dịp phóng viên đến để tổ chức buổi lễ khen thưởng.
Vậy nên, khi họ đến trường, tiếng chuông trường reo lên, học sinh chạy ra khỏi lớp học, tập trung trên sân trường.
Cố Tưởng và Cố Niệm chỉ cần liếc mắt đã thấy mẹ.
Tô Chiêu Chiêu vẫy tay về phía chúng, cũng không để các con chạy tới, trong trường học, học sinh phải nghe theo sự sắp xếp của giáo viên và hiệu trưởng.
Hiệu trưởng lại vẫy tay mời cô giáo Trịnh dẫn Cố Tưởng đến, Cố Tưởng vẫn cầm bài phát biểu trong tay.
“Đây là Cố Tưởng, ‘anh hùng nhí’ của chúng ta.” Hiệu trưởng chỉ vào Cố Tưởng nói với phóng viên.
Vừa nghe ba chữ ‘anh hùng nhí’, ai Cố Tưởng đỏ hồng.
Nữ phóng viên mỉm cười nói: “Tôi nhận ra rồi, ngày hôm đó tôi đã có mặt tại hiện trường, học sinh Cố Tưởng thật dũng cảm!”
Hiệu trưởng vui vẻ nói, “Cố Tưởng là một đứa trẻ ngoan, lại lương thiện, không thể thiếu sự giáo dục từ bố mẹ và giáo viên nhà trường.”
Tô Chiêu Chiêu: Đúng, không sai.
Nói chuyện vài câu, hiệu trưởng lên sân khấu, trên sân còn đọc nội dung trên báo.
Khi hiệu trưởng đọc xong báo, sân trường vang lên tiếng “Wow!”, không khí bỗng nhiên sôi động lên!
Học sinh bắt đầu thì thầm to nhỏ.
“Ai là Cố Tưởng?”
“Cái gì? Cố Tưởng cứu người rồi à? Tại sao mình không biết?”
“Hình như tớ biết thì phải, bố tớ hôm qua tối nói, tớ không nghe kỹ, chạy đi chơi luôn……”
“Cố Niệm Cố Niệm, hiệu trưởng nói thật không?”
“Chu Tiểu Quân, cậu không phải hay chơi cùng Cố Tưởng sao, tại sao không nghe cậu nói? Cậu cũng không biết à?”
Chu Tiểu Quân: “Tớ biết rồi! Nhưng Cố Tưởng không để tớ khoe……”
“Yên lặng!”
Sân trường lập tức im bặt xuống.
Hiệu trưởng nói thêm vài câu nữa, rồi để Cố Tưởng lên sân khấu.
Các bạn học sinh vội vã nhìn về phía Cố Tưởng trên sân, ánh mắt đầy ngưỡng mộ và ghen tỵ.
Lúc này, Cố Tưởng trở thành tâm điểm của mọi người, hình bóng cậu dưới ánh nắng trở nên thật rực rỡ và nổi bật.
“Kính thưa các thầy cô, các bạn học sinh……”
Nam phóng viên cầm máy ảnh chụp Cố Tưởng trên sân khấu, nữ phóng viên cầm bút ghi lại khoảnh khắc này.
“……Lúc ở trong nước, khí lực gần cạn kiệt, mình có chút hối hận vì ban đầu đã hành động nóng vội. Đúng lúc đó, mình nhìn thấy bố mình bơi tới ……”
Nữ phóng viên nghe đến đây nhẹ nhíu mày, “Sao lại nói là hối hận được chứ? Nói thế này có phải là không tốt lắm không?"
Tô Chiêu Chiêu nhìn cô một cái, “Tôi không nghĩ vậy, thằng bé chỉ đơn giản là nói ra cảm xúc thật lúc đó thôi. Đồng chí phóng viên, tinh thần của Cố Tưởng là đáng để học hỏi, nhưng cũng không thể chỉ khen ngợi một chiều, đưa nó lên cao. Nó còn nhỏ, suy nghĩ chưa toàn diện, nếu như những đứa trẻ ở tuổi này cũng giống như nó, thấy người bị ngã xuống nước cũng nóng vội nhảy xuống hồ, muốn trở thành anh hùng, hậu quả sẽ ra sao?”
Nữ phóng viên trước tiên không đồng ý, sau đó khuôn mặt trở nên trắng bệch, miệng hơi giật giật, “……Cô nói đúng.”
Hiệu trưởng và cô giáo Trịnh cũng gật đầu, ban đầu khi đọc bài phát biểu của Cố Tưởng, phản ứng của họ cũng giống như phóng viên, thấy bài viết không tốt, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, lại thấy nên viết như thế này.
Cố Tưởng trên sân còn đang đọc: “……Nếu lần sau gặp tình huống như thế, mình sẽ ngay lập tức kêu cứu lớn và tìm kiếm sự giúp đỡ, sau đó tìm các công cụ phù hợp, như cành cây, trụ tre, hoặc là quần áo của mình để làm công cụ cứu hộ……”
Khi Cố Tưởng đọc xong, khán đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 113
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...