Trời đã khuya.
Cố Hành vừa rửa mặt xong, bước vào phòng và cài chốt cửa.
Tô Chiêu Chiêu ngồi trước bàn trang điểm, chậm rãi thoa kem dưỡng da.
Cô nhìn anh cài chốt cửa, kéo rèm, rồi nhìn anh cởi áo treo lên tường mà không thay đồ ngủ, chỉ khoanh tay đứng trước rèm chờ cô.
Tô Chiêu Chiêu bĩu môi, đàn ông, hứ!
Cô quay mặt đi, không nhìn anh, mở lọ kem tay ra và thoa lên tay mình.
Đôi tay này cuối cùng cũng được cô chăm sóc đỡ hơn một chút, tuy chưa thể gọi là mềm mại, nhưng ít nhất không còn thô ráp nữa.
Tối qua khi bám lấy anh, chắc chắn không làm anh khó chịu.
Thực ra, đôi tay của cô có dáng khá đẹp, xương nhỏ, ngón tay dài, nhưng do làm việc quá nhiều nên các khớp ngón tay hơi biến dạng. Mỗi ngày khi thoa kem, Tô Chiêu Chiêu đều làm vài động tác cho ngón tay, hiệu quả tuy không rõ rệt, nhưng cũng đang dần cải thiện.
Nhìn chung, cô vẫn rất hài lòng, khoảng một năm rưỡi nữa chắc sẽ tốt hơn nhiều.
Cố Hành đứng phía sau, nhìn cô chăm chú. Anh cứ nghĩ cô đã xong, nhưng không ngờ cô lại bắt đầu chậm rãi thoa tay, rồi kéo từng ngón tay ra, từng ngón một.
Lửa trong lòng Cố Hành vốn đã cháy rực, cơn nóng đó khiến anh khô cả miệng lưỡi, nhưng người dập lửa lại cứ chậm rãi, không hề vội vã...
Anh không thể chờ thêm nữa, tiến tới kéo cô đứng dậy.
Tô Chiêu Chiêu thuận thế ôm lấy cổ anh, ngước lên hỏi: “Giờ không sợ bị người ta nhìn thấy nữa sao?”
Cố Hành siết chặt eo cô, giọng khàn khàn: “Em cố tình.”
Tô Chiêu Chiêu chớp chớp mắt, “Em không có.”
Thực ra là có đấy.
Cố Hành ôm cô đi về phía phòng trong, nhưng Tô Chiêu Chiêu lại không chiều theo ý anh, cô giữ chặt lấy bàn, làm cái bàn phát ra tiếng ‘két’, dịch chuyển.
Cố Hành muốn bùng cháy, hừ, còn nói không cố tình.
Tô Chiêu Chiêu nhìn anh cười, rồi kéo đầu anh xuống.
Cô chu môi, hôn nhẹ anh một cái.
Ngay sau đó, hơi thở của anh ập đến mạnh mẽ và cuồng nhiệt!
Tô Chiêu Chiêu bị anh bế lên ngồi trên bàn, lưng cô áp sát vào tường, bị anh đè chặt hôn.
Vừa vội vừa dữ dội!
Bàn tay to lớn luồn vào dưới chiếc áo sơ mi trắng, nắm lấy cô.
Tô Chiêu Chiêu khẽ kêu lên một tiếng.
Ngay lập tức, tiếng kêu bị nuốt chửng vào trong.
Không thể kìm nén thêm nữa, Cố Hành bế cô vào phòng trong, đè cô xuống giường.
Một lúc sau, Cố Hành ngồi dậy, nhưng Tô Chiêu Chiêu không chịu buông anh.
Anh ghé sát tai cô, thì thầm: “Cơ thể em vẫn chưa hồi phục hẳn, không thể mang thai, sẽ rất vất vả.”
Sau đó anh đứng dậy lấy một thứ gì đó, rồi lại đè cô xuống.
Hết cơn sóng này đến cơn sóng khác.
Tô Chiêu Chiêu chỉ cảm thấy mình đang chìm đắm trong những cơn sóng biển, mê man, đầu óc quay cuồng, đến mức không biết khi nào kết thúc.
Chỉ biết rằng đã rất rất muộn, người đàn ông này còn mãnh liệt hơn đêm qua, khiến cô kiệt sức, ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, bữa sáng lại được mua từ nhà ăn.
Khi Cố Hành trở về, anh còn xách theo thịt và rau từ chợ.
Suốt dọc đường, cảnh này bị rất nhiều người nhìn thấy.
“Anh mua thịt về rồi này.”
Tô Chiêu Chiêu nói: “Để ở bếp đi, chiều về em nấu.”
Ăn sáng xong, ai nấy đều đi làm, đi học.
Buổi sáng, Lưu Quế Lan sang chơi, “Nghe nói sáng nay đoàn trưởng nhà em đi nhà ăn lấy cơm, còn đi chợ mua thịt mua rau nữa.”
“Anh ấy dẫn con ra tập thể dục, tiện thể mua về luôn.”
Trong thời buổi này, phụ nữ vừa đi làm vừa lo việc nhà là chuyện bình thường, còn đàn ông chỉ cần siêng năng một chút đã được coi là hiếm có khó tìm.
Vì thế, Lưu Quế Lan bắt đầu khen, “Đúng là đoàn trưởng nhà em biết thương vợ, lão kia nhà chị có đi ngang qua chợ cũng chẳng buồn mua cho chị cọng hành, chị đây bụng bự thế này, mà chưa thấy lão ấy giúp nấu nướng gì.”
Rồi hỏi Tô Chiêu Chiêu: “Sáng nay dậy trễ hả?”
“Ừ, em dậy muộn.” Nói xong lại ngáp liền mấy cái.
Cái gì cũng hỏi, chẳng thấy đây là chuyện riêng tư của người ta.
“Trẻ trung đúng là tốt.” Lưu Quế Lan nhìn Tô Chiêu Chiêu bằng ánh mắt của một người từng trải.
Tô Chiêu Chiêu không biết nói gì, chỉ tay ra ngoài, “Chị dâu, hình như tiệm may vừa có khách.”
Lưu Quế Lan chẳng buồn trêu chọc cô nữa, vội vã trở về tiệm may.
Tiểu Đường hỏi: “Trẻ thì có gì tốt? Sao ánh mắt của chị ấy kỳ quặc thế?”
Nội tâm Tô Chiêu Chiêu:...Cô bé này thật là ngây thơ.
Tốt nhất đừng làm vấy bẩn đôi tai của cô gái chưa chồng này.
“Không có gì, ngày mai chị nghỉ có được không?”
Tiểu Đường gật đầu, “Được chứ ạ, bất cứ lúc nào cũng được, ngày mai cũng không có hàng về.”
“Chị định lên phố đi dạo, tiện thể xem giúp em có son không, nếu có chị mua cho.”
Tiểu Đường gật đầu liên tục, “Được được, chị nhất định phải xem giúp em nhé, nếu đợi đến Chủ nhật em đi thì chắc lại hết rồi.”
“Được.”
Đến giờ tan làm, sau khi nộp sổ sách cho phòng tài vụ, vừa bước ra khỏi con ngõ, Tô Chiêu Chiêu đã thấy Cố Hành đứng chờ trước cửa hợp tác xã.
“Sao anh lại đến đây?”
Cố Hành gật đầu chào Tiểu Đường, “Tiện đường đi ngang qua đây, nghĩ em cũng sắp tan làm, nên dừng lại chờ cùng về.”
Tiểu Đường nháy mắt với Tô Chiêu Chiêu, “Chị Tô, đoàn trưởng Cố, em đi trước đây.”
“Tạm biệt.”
Đi được một đoạn, Tiểu Đường còn ngoái đầu lại nhìn hai người, trong lòng đầy ngưỡng mộ. Ai nói chị Tô và đoàn trưởng Cố không hợp? Rõ ràng là rất đẹp đôi!
Ở đâu cũng có người thích buôn chuyện, trong hợp tác xã cũng thế. Ngay khi Tô Chiêu Chiêu báo danh, mọi người đều nhìn thấy Cố Hành, và đã có người xì xào rằng hai vợ chồng này không xứng đôi.
Tiểu Đường cũng nghe thấy, còn tranh luận với mấy kẻ thích buôn chuyện, chỉ là không dám kể cho Tô Chiêu Chiêu.
Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành đi bộ về nhà, khoảng cách giữa hai người tầm một thước.
Rất ổn, cũng không khác khoảng cách xã giao an toàn là mấy.
Nắm tay thì khỏi nghĩ.
Xã hội bây giờ, vợ chồng mà nắm tay ngoài đường sẽ bị nói là thiếu đứng đắn.
Tiếc thật!
“Thật là tiện đường sao?”
Cố Hành nhìn cô một cái, rồi hỏi ngược lại: “Em nghĩ sao?”
Cô nghĩ gì à, cô nghĩ là anh đến đón cô chứ còn gì nữa.
Tô Chiêu Chiêu không nói ra, nghiêm túc gật đầu, “Đúng là tiện đường thật.”
Nội tâm Cố Hành: Nói hươu nói vượn mà mặt không hề biến sắc.
Anh về đường nào, mà gọi là tiện đường?
Tô Chiêu Chiêu bước nhanh hơn vài bước, “Nhanh lên đi, về còn phải ngâm bột nữa.”
Cố Hành sải bước nhanh theo cô.
Anh vừa đuổi theo, Tô Chiêu Chiêu liền chạy.
Cố Hành phải tăng tốc bước chân.
Vương Xuân Hoa nhìn thấy liền cười, “Hai vợ chồng nhà cô làm gì đấy?”
“Không làm gì, vội về nhà thôi.”
Vương Xuân Hoa không tin, vội về mà cười vui thế này sao? Đuổi nhau như mấy đứa trẻ.
Giống y như mấy cặp đang hẹn hò.
Càng nghĩ càng thấy đúng.
Vương Xuân Hoa nhìn theo họ vào trong sân, rồi quay vào nói với Chính uỷ Chu, “Vợ chồng nhà bên cạnh tình cảm càng ngày càng tốt, con cái lớn tướng rồi mà vẫn như mấy đôi trẻ mới yêu vậy.”
Chính uỷ Chu thấy vợ mình thật nhạt nhẽo, “Bà quan tâm chuyện đó làm gì?”
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 86
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...