"Cũng đúng là như vậy, nhưng người ta lại không để mắt đến."
Tào Thúy bĩu môi: "Không để mắt đến càng tốt, nếu thật sự cô ta để mắt đến một chàng trai tốt của quân đội chúng ta, chưa biết chừng lại làm hại người ta."
Lưu Quế Lan tiếp lời: "Đúng thế, cứ nhìn vào bọn địa chủ trong làng trước đây mà xem, bây giờ ai còn dám dính líu đến họ? Bọn tư bản còn giàu hơn địa chủ, biết đâu một ngày nào đó lại bị lôi ra đấu tố như bọn địa chủ ấy."
"Nghe chị nói thế, cũng có lý đấy chứ..."
Các chị em trò chuyện suốt buổi sáng, mãi đến khi phải chuẩn bị bữa trưa mới lần lượt đứng dậy cáo từ.
...
Diệp Thư Lan xách theo một túi táo, gõ cửa nhà họ Nghiêm.
Cao Nguyệt đang tưới cây trong sân, nghe thấy tiếng gõ liền chạy ra mở cửa.
"Cô là...?"
Thực ra Cao Nguyệt đã từng gặp Diệp Thư Lan trong buổi biểu diễn chào mừng Quốc khánh.
Khi đó, Vu Huệ Tâm đã dẫn cô vào hậu trường, định giới thiệu hai người với nhau, nhưng vì Diệp Thư Lan bận rộn, Vu Huệ Tâm không làm phiền cô. Lúc trên sân khấu, Diệp Thư Lan trang điểm đậm, bây giờ để mặt mộc nên trông khác hẳn, thêm nữa khoảng cách sân khấu cũng xa, nên Cao Nguyệt không nhận ra.
Diệp Thư Lan mỉm cười: "Chào cô, tôi là Diệp Thư Lan, tôi đến thăm chị Vu. Chị ấy có nhà không?"
Nghe nói cô là Diệp Thư Lan, Cao Nguyệt vui vẻ mời cô vào.
"Có nhà, cô vào đi."
"Cảm ơn cô." Diệp Thư Lan mỉm cười bước vào sân.
Vu Huệ Tâm nghe thấy tiếng liền bước ra, thấy Diệp Thư Lan đến, cười tươi đón tiếp: "Thư Lan đến đấy à, mau vào nhà ngồi!"
"Chị Vu, em nghe nói chị mang thai, giờ em mới có thời gian đến thăm chị, thật ngại quá." Diệp Thư Lan vào nhà, đặt túi táo lên bàn.
Vu Huệ Tâm vẫy tay: "Đừng khách sáo, chị biết em bận, lần biểu diễn Quốc khánh vừa rồi thành công như vậy, đoàn văn công chắc ngày nào cũng phải luyện tập..."
Vu Huệ Tâm liếc mắt thấy Cao Nguyệt bước vào, liền chỉ vào túi táo trên bàn nói: "Tiểu Nguyệt, đi rửa hai quả rồi mang ra đây, nhớ cắt thành miếng nhỏ nhé."
Cao Nguyệt cười gật đầu, cầm hai quả táo đi ra ngoài.
Vu Huệ Tâm tiện thể giới thiệu với Diệp Thư Lan: "Đây là em họ bên bác của chị, tên là Cao Nguyệt."
Cao Nguyệt vừa bước ra khỏi cửa, nghe cách giới thiệu tùy tiện như vậy, liền cắn chặt môi.
Cô không dừng bước, tiếp tục đi về phía bếp.
Khi cô bưng đĩa táo đã cắt ra, vừa đến cửa liền nghe thấy Vu Huệ Tâm và Diệp Thư Lan đang bàn chuyện giới thiệu đối tượng cho cô.
"... Dạo trước chị có gặp con trai của Sư trưởng Khương, trông rất khôi ngô tuấn tú, tuổi tác lại vừa với em. Chị đã tìm hiểu, cậu ấy chưa có bạn gái, rất hợp với em. Nếu em có ý, chị sẽ nhờ người giúp nói chuyện mai mối."
Diệp Thư Lan đỏ mặt xua tay: "Chị Vu, thôi ạ, bây giờ em chưa muốn nghĩ đến chuyện này."
Cô không nhắc đến việc có thể tháng sau sẽ gặp mặt con trai của Chính ủy Chu, dù sao chuyện có thành hay không vẫn chưa biết.
"Sao lại không nghĩ đến chứ?" Vu Huệ Tâm nắm tay cô nói: "Em cũng không còn nhỏ nữa, thanh xuân của phụ nữ chỉ có vài năm thôi. Nhanh chóng tìm một người phù hợp mới đúng. Bây giờ em không gấp, sau này những người tốt đều bị người khác chọn hết, còn lại toàn mấy người không ra gì, lúc đó hối hận thì muộn rồi."
Diệp Thư Lan không biết từ chối sao cho phải, chỉ đành nói: "Dù gì anh ấy cũng là con trai của Sư trưởng, tương lai sáng lạn, còn em chỉ là một văn công, đến giờ vẫn chưa được đề bạt, thân phận cũng không xứng, thôi không nghĩ đến nữa."
"Xứng hay không có gì quan trọng? Bây giờ khẩu hiệu kêu gọi mọi người đều bình đẳng, con trai của Sư trưởng thì sao? Dựa vào dung mạo và tài năng của em, con trai của Tư lệnh quân khu cũng có thể lấy được."
Đúng lúc này, Cao Nguyệt từ cửa bước vào, mang theo đĩa trái cây: "Chị họ, đồng chí Diệp, ăn trái cây đi."
Câu chuyện bị gián đoạn, Diệp Thư Lan liền chuyển chủ đề: "Cao Nguyệt, chào cô, chúng ta chính thức làm quen nhé, tôi là Diệp Thư Lan, rất vui được gặp cô."
Diệp Thư Lan đưa tay ra.
Cao Nguyệt cũng đưa tay bắt: "Chào chị, chị lớn tuổi hơn em, em gọi chị là chị Thư Lan nhé."
Diệp Thư Lan mỉm cười gật đầu.
"Chị Thư Lan là văn công ạ?"
"Đúng vậy, chị là diễn viên múa trong đoàn."
"Tuyệt quá, giá mà em cũng được vào quân đội, tiếc là em không có may mắn đó."
Với hoàn cảnh của cô, ngay vòng xét duyệt đầu tiên đã không qua nổi.
Diệp Thư Lan có một bí mật không ai biết, đó là cô có quan hệ với nước ngoài, cha mẹ ruột của cô xuất thân là tư sản, đã di cư ra nước ngoài từ nhiều năm trước.
Còn cô, vì nhiều lý do, bị bỏ lại trong nước và được bà v.ú nuôi nấng như con ruột mà trưởng thành.
Sau khi bà v.ú qua đời, ngoài cha mẹ ruột của cô, không ai biết thân phận thật sự của cô.
Chính vì điều này, cô không giống những người khác có cái nhìn khác lạ đối với giới tư sản, mà ngược lại, vì thân phận này mà cô rất cảm thông với họ.
Cô cũng thường tự nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân.
Vu Huệ Tâm đẩy đĩa trái cây về phía Diệp Thư Lan: "Không nói chuyện này nữa, Thư Lan, chị nói với em chuyện lúc nãy, em suy nghĩ kỹ nhé."
Diệp Thư Lan mỉm cười, cầm nĩa xiên một miếng táo và bắt đầu ăn.
Quả táo đã được gọt vỏ, cắt thành từng miếng vừa ăn, không quá to cũng không quá nhỏ, khiến cô nhớ về những ký ức mờ nhạt thời còn nhỏ.
Chỉ khi đến chỗ chị Vu, cô mới chạm đến được những thứ trong ký ức đó.
Trước mặt người khác, ăn táo đã gọt vỏ thế này sẽ bị nói là có lối sống tiểu tư sản.
Nghĩ đến đây, Diệp Thư Lan lại mỉm cười.
...
"Tiểu Tô, sáng mai đi cùng chúng tôi đến phân xã họp nhé."
Trưởng phòng Tạ vừa bước vào văn phòng đã để lại câu này.
Hà Phương và vài người khác lập tức nhìn về phía Tô Chiêu Chiêu.
Tô Chiêu Chiêu chớp mắt, ngạc nhiên hỏi: "Vâng, trưởng phòng. Nhân tiện, tôi hỏi chút, là họp gì vậy ạ? Tôi đến cuộc họp để làm gì?"
Trưởng phòng Tạ cầm tách trà, thổi nhẹ lớp bọt trên mặt, nhấp một ngụm rồi từ tốn trả lời: "Cũng chỉ là cuộc họp thường lệ thôi, không có gì đặc biệt. Chủ yếu là các lãnh đạo của các phân xã ngồi lại với nhau, thảo luận về tiến độ công việc gần đây, những vấn đề gặp phải và kế hoạch sắp tới."
"Cô chỉ cần ghi lại các điểm chính của cuộc họp, tổng hợp ý kiến và đề xuất của mọi người, rồi sau đó làm một bản tóm tắt." Nói xong, trưởng phòng Tạ lại nhẹ nhàng thổi tách trà, tiếp tục thưởng thức.
"À, chủ nhiệm Lưu bảo rằng lần này là do Chủ nhiệm Nhâm đích thân yêu cầu mang cô theo. Nhớ thể hiện tốt nhé!"
Nói xong, ông cầm tách trà thong thả bước ra ngoài.
Khi ông ấy vừa rời đi, Hà Phương liền nói: "Chị Tô, chị giỏi thật đấy! Được Chủ nhiệm Nhâm đích thân nhắc đến. Em làm ở đây bao lâu rồi mà chỉ mới đi họp chi nhánh một lần cùng với lãnh đạo, còn chưa nói được câu nào với Chủ nhiệm Nhâm. Chắc Chủ nhiệm Nhâm còn không biết em là ai."
Lục Hạo Nhiên vắt chân lên ghế, uể oải duỗi người: "Chúng ta ai chẳng thế, cô nghĩ ai cũng được như chị Tô à."
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 138
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...