"Mẹ."
"Đừng gọi tôi!" Bà Nghiêm trợn mắt nhìn Nghiêm Quang, nhưng nhìn thấy con trai tiều tụy thế này lại đau lòng, râu ria mọc dài, trong mắt đầy tia máu.
Nghiêm Quang cũng nhận ra mẹ mình đã tiều tụy, bà lão lớn tuổi rồi, lo lắng sợ hãi suốt mấy ngày qua, trông già đi mấy tuổi.
Anh mấp máy môi, không khuyên thêm nữa.
Vu Huệ Tâm đứng cúi đầu trong sân.
Cô bé Tiểu Hoa lảo đảo bước từ trong nhà ra, đến trước mặt mẹ, ôm lấy chân cô, miệng mếu máo gọi mẹ đầy ấm ức.
Nhìn thấy con gái, Vu Huệ Tâm nghẹn ngào, nước mắt rơi xuống.
“Cô không thương chồng, cũng phải thương con là Tiểu Văn và Tiểu Hoa, chẳng lẽ cô còn muốn để chúng bị nhà ngoại kéo xuống nữa à?”
Bà Nghiêm khuyên nhủ tha thiết, không phải bà ác độc, mà là vì bà sợ.
Nhà họ Nghiêm khó khăn lắm mới có được đứa con xuất sắc thế này, không thể để gia đình nhà họ Vu làm hại để rồi phải quay về quê trồng trọt!
Nghiêm Quang là niềm tự hào của nhà họ Nghiêm và cả làng họ!
Nếu bà thật sự ác độc, đã lấy cái c.h.ế.t ép con trai phải ly hôn rồi.
“Cô tự suy nghĩ cho kỹ đi!”
Nghiêm Quang nhìn vợ mình ôm con gái khóc, tiến đến: "Vào nhà đi, ngủ một giấc thật ngon... Anh biết chuyện mẹ nói làm em khó xử, nhưng..."
Vu Huệ Tâm ngẩng đầu lên, “Không, em nghe lời mẹ, em... em sẽ cắt đứt quan hệ với nhà ngoại!”
Tổ chức đã điều tra rõ ràng, cha mẹ cô biết mà không báo, thậm chí cha cô còn che giấu giúp gia đình bác cả trốn thoát.
Giữa anh em và con cái, họ đã chọn anh em, điều này... không thể trách cô được.
Cô đành phải có lỗi với họ.
Ngày hôm sau, Vu Huệ Tâm trở về nhà ngoại.
Khi cô về đến nhà, cha mẹ cô đang cãi nhau rất dữ dội.
Sau một đêm suy nghĩ, Vu Huệ Tâm ban đầu còn chút do dự, nhưng khi nghe cha cô thì thầm những lời kia, suy nghĩ trong lòng cô càng thêm vững chắc.
"…Đã bảo rồi, chúng ta nên đi theo bác cả, nhưng bà không nghe! Giờ thì tốt rồi, muốn đi cũng không đi được nữa!"
"Chúng ta đi rồi, con gái chúng ta thì sao?"
"Chồng nó dù sao cũng là phó đoàn trưởng, nó lại sinh cho nhà họ Nghiêm hai đứa con, Nghiêm Quang kiểu gì cũng bảo vệ được nó, bà lo cái gì chứ, giờ chúng ta mới là những người đáng lo! Bà nhìn tình hình bây giờ xem, ngay cả trí thức còn bị đánh, thân phận chúng ta, sau này càng khó khăn hơn."
"Tôi không tàn nhẫn như ông, tôi không thể bỏ lại Huệ Tâm."
"Hừm... Dù sao thì nhà họ Vu chúng ta cũng chưa bị hủy diệt hoàn toàn, bác cả ở Hương Cảng, chắc chắn sẽ phát triển nhà họ Vu, đưa chúng ta về ngày vinh quang như ngày xưa. Chờ có cơ hội..."
Vu Huệ Tâm không nghe nổi nữa, cô không nghe tiếp mà quay người rời đi, đóng cửa lại.
Biệt thự của nhà họ Vu nằm ngay cạnh nhà máy, Vu Huệ Tâm vào trong nhà máy, lấy giấy bút mang theo ra...
"Cốc cốc cốc!"
Hai vợ chồng nhà họ Vu đang nói chuyện nghe tiếng gõ cửa thì giật mình.
Mẹ Vu sợ đến tái mặt, “Không phải lại đến bắt chúng ta đi điều tra nữa chứ?”
Cha Vu nghiến răng, “Trốn không được, tôi đi mở cửa.”
Vừa mở cửa, bên ngoài là một công nhân của nhà máy.
“Lão Vu...”
Cha Vu nghe tiếng gọi “lão Vu” thì lòng bực bội, trước đây ai dám gọi ông như thế.
Tiếp theo liền nghe công nhân kia nói tiếp, “Hai người mau ra nhà máy mà xem, con gái hai người dán khẩu hiệu lớn trên bảng tin, nói muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với hai người đấy!”
Mẹ Vu suýt ngã quỵ, mấy năm nay bà đã nghe không ít chuyện con cái cắt đứt quan hệ với cha mẹ, hoặc thậm chí tố cáo chính cha mẹ mình.
Con gái bà... làm sao có thể chứ?
Không! Con gái bà không phải loại người như vậy.
Cha Vu mặt xanh mặt trắng, đẩy công nhân ra, chạy về phía nhà máy, mẹ Vu vội vàng chạy theo sau.
Khi họ đến nơi, Vu Huệ Tâm đã rời đi, trên bảng tin dán tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ do cô viết.
Cha mẹ Vu lảo đảo.
“Hai người đến muộn rồi, con gái hai người vừa mới rời đi, đi nhanh lắm, chắc cũng sợ chạm mặt hai người.”
“Ôi trời! Con gái này nuôi uổng công, ngay cả chuyện đoạn tuyệt quan hệ cũng làm được.”
“Hừ! Còn không xem nhà họ Vu đã làm gì? Bản thiết kế quý giá của nhà máy chúng ta bị đánh cắp, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản xuất của nhà máy!”
“Nếu là tôi, tôi đã cắt đứt từ lâu rồi!”
“Người thân của nhà họ Vu trong nhà máy chúng ta giờ cũng tránh xa họ cả…”
“Họ phạm tội lớn thế này, nhà máy sẽ xử lý ra sao? Không thể để họ tiếp tục ngồi văn phòng chứ?”
Chẳng bao lâu, mọi người đều biết cách nhà máy xử lý nhà họ Vu.
Một nhân viên phòng hành chính của nhà máy bước đến bên cạnh cha mẹ Vu, trước mặt mọi người công bố kết quả xử lý của nhà máy, “...Tước bỏ mọi chức vụ và đãi ngộ trong nhà máy...
“Nhà vệ sinh của nhà máy sau này sẽ do hai người phụ trách. Còn ngôi biệt thự hai người đang ở, nhà máy sẽ thu hồi lại, hai người nhanh chóng chuyển đi.”
Mẹ Vu cảm thấy trời đất như sụp đổ!
“Đó là nhà của tôi… ư ư!”
Cha Vu bịt miệng bà, run rẩy hỏi: “Vậy chúng tôi ở đâu?”
“Bên cạnh nhà vệ sinh không phải còn một căn phòng bảo vệ sao? Chẳng lẽ không đủ cho hai người ở?”
Cha Vu thất thần gật đầu.
Đợi khi nhân viên đi rồi, mọi người giải tán, cha Vu mới buông tay.
Mẹ Vu gục xuống khóc nức nở, “Trời ơi! Thế này thì... tôi c.h.ế.t đi cho xong!”
Bà không dám nói nửa câu về cuộc sống khổ cực, chỉ đành nuốt lời vào bụng. Lại nghĩ đến con gái mình, bà xúc động ngất xỉu sang bên cạnh.
Cha Vu nửa kéo nửa bế, đưa bà trở về ngôi nhà mà giờ đây không còn thuộc về họ.
Vu Huệ Tâm không biết chuyện gì xảy ra với cha mẹ sau khi cô rời đi, dù có biết, cô cũng không thể làm gì khác. Hiện giờ cô lo cho bản thân còn chưa xong.
“Nghiêm Quang bị điều đi rồi à?” Tô Chiêu Chiêu ngạc nhiên, “Anh ấy bị điều đi đâu?”
Cố Hành uống một ngụm nước, “Bắc Đại Hoang, ở đó có đơn vị quân đội đóng quân và khai hoang.”
Đây là do Nghiêm Quang tự nguyện xin, khi lệnh điều động có hiệu lực, anh ta mới nói với Vu Huệ Tâm.
Vu Huệ Tâm không phản ứng giống như trước kia, hễ nghe anh ta nói đi Bắc Đại Hoang khai hoang là đòi ly hôn.
Giờ điều cô sợ nhất là ly hôn.
Khi trò chuyện với Cố Hành, anh cũng gợi ý Nghiêm Quang đi nơi đó. Bắc Đại Hoang tuy chưa chính thức thành lập Binh đoàn Xây dựng như ở Tân Cương, nhưng theo Cố Hành, điều đó chỉ là sớm muộn.
Nghiêm Quang đi, có thể sẽ gặt hái được nhiều thành công, không phải như bây giờ, vì gánh nặng gia đình mà mãi không được thăng chức.
Nghiêm Quang không sợ không thăng chức, điều anh ta sợ là sau này bị buộc phải chuyển ngành.
Đi Bắc Đại Hoang, vấn đề này sẽ được giải quyết.
Tô Chiêu Chiêu thở dài, vận mệnh của Nghiêm Quang và Vu Huệ Tâm đã hoàn toàn khác so với trong sách.
Đi Bắc Đại Hoang, chắc họ sẽ tránh xa được thị phi.
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 194
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...