Sau khi ăn sáng, người thì đi đến đơn vị, người thì đi đến trường, trong nhà lại chỉ còn một mình Tô Chiêu Chiêu.
Cô vừa giặt xong đống quần áo thay ra từ hôm qua, rồi đi chợ mua đồ ăn. Trên đường về, cô ghé qua cửa hàng cung ứng.
“Còn len không?”
“Hết rồi. Chắc là ngày mai có hàng về.” Người bán hàng trả lời Tô Chiêu Chiêu, rồi tiếp tục phục vụ những khách khác.
Có người hỏi: “Tiểu Khâu đâu rồi? Nghỉ phép à?”
Người bán hàng đáp lại với giọng pha chút than phiền: “Đúng, nghỉ phép rồi, chẳng biết khi nào mới quay lại, bận c.h.ế.t tôi rồi.”
Không mua được len, Tô Chiêu Chiêu rời khỏi cửa hàng cung ứng, rồi ghé qua tiệm may lấy hai bộ đồ ngủ đã làm xong.
Lần này thợ may làm trước đồ người lớn.
Kiểu dáng đồ ngủ rất đơn giản, quần dài, áo dài, cổ chữ V nhỏ, thay vì khuy áo, trước n.g.ự.c là hai dải buộc chéo nhau.
Mang đồ về, Tô Chiêu Chiêu liền giặt sạch. Trưa nắng to, tối là có thể mặc được.
Khi Cố Hành về nhà, thứ đầu tiên anh nhìn thấy là những bộ đồ ngủ đang bay phấp phới.
Ban đầu anh còn tưởng đó là quần áo mới, nhìn kỹ lại thì không phải, không có khuy, chỉ có bốn sợi dây buộc đang phất phơ trong gió.
Nhìn kỹ thêm, có một bộ đúng cỡ anh mặc, anh hiểu ra, đó là đồ ngủ đã được làm xong.
Trong lòng anh không hiểu sao có chút cảm giác mong chờ.
Anh đưa tay sờ thử... vẫn còn hơi ẩm.
Tô Chiêu Chiêu thấy thế nói: “Hôm nay không có nắng, ngày mai phải phơi thêm một ngày nữa.”
Cố Hành ngước lên nhìn trời: “Mai có thể sẽ mưa đấy.”
“Anh còn biết xem thời tiết cơ à?”
Cố Hành cúi đầu liếc cô một cái, “Đài phát thanh nói vậy.”
Tô Chiêu Chiêu: Thành thật ghê.
Trong túi Cố Hành có thứ gì đó, nói chuyện với Tô Chiêu Chiêu xong thì vào nhà. Anh mở ngăn kéo, nhét thứ trong túi vào sâu bên trong. Xong rồi, anh vẫn chưa yên tâm, lại lấy ra, đi đến tủ quần áo, mở tủ và cất nó lên kệ cao nhất.
Khi chắc chắn không dễ bị phát hiện, anh mới đóng tủ lại.
Cố Tưởng đứng thập thò ở cửa, “Bố ơi, bố bận à?”
Cố Hành vừa cởi bộ quân phục ra, “Không bận, sao thế?”
“Hôm nay học viết chữ bằng bút lông, con và em gái không cầm bút đúng cách, bố dạy chúng con được không?”
“Được.” Cố Hành theo con trai vào phòng phía tây.
Sau khi dạy con trai và con gái viết vài chữ, Cố Hành lại vào bếp giúp đỡ vợ nấu cơm.
Bữa tối hôm nay là món mỳ tấm, không cần anh giúp, Tô Chiêu Chiêu bảo anh cứ lo việc của mình.
Cố Hành không động đậy, anh kéo một chiếc ghế đến ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn cô nấu ăn.
Cô cảm thấy rất khó xử khi bị anh nhìn như vậy, trong lòng hét lên: Anh nhìn tiếp là tay chân em chẳng biết đặt đâu cho phải nữa!
Tô Chiêu Chiêu lấy khối bột đã ủ ra, xé được hai mẩu rồi hỏi: “Anh có muốn thử không?”
Cố Hành đứng dậy, “Để anh đi rửa tay.”
Khi anh quay lại, Tô Chiêu Chiêu đã đặt khối bột vào tay anh, “Anh làm đi, em sang nhà bên vay ít hành.”
Cố Hành: “...”
Mấy ngày trước, hạt giống vừa gieo xuống đất đã nảy mầm nhỏ, hành cũng vậy, nhưng còn lâu mới thu hoạch được.
Tô Chiêu Chiêu ra khỏi nhà, gõ cửa nhà bên cạnh.
Vương Xuân Hoa đang nấu ăn, còn Chu Chính Ủy thì ngồi dưới mái hiên nhắm chút lạc rang với rượu.
Biết cô đến xin hành, Vương Xuân Hoa cúi người bẻ một nắm hành từ vườn rau, “Cứ lấy, đừng nói mượn gì cả, hết thì qua lấy. À, vịt hôm qua cô hầm thế nào vậy? Ngon quá trời.”
Chu Chính Ủy cũng khen, còn bảo cô dạy cho Vương Xuân Hoa.
“Cách làm đơn giản thôi,” Tô Chiêu Chiêu liền kể qua các bước.
“Còn phải cho rượu vào à?”
“Đúng rồi.”
Chu Chính Ủy vội ôm lấy chai rượu của mình, “Đừng lấy rượu của tôi mà nấu nhé.”
Vương Xuân Hoa lườm ông, “Tôi không ngốc đâu, rượu của ông còn đắt hơn cả vịt.”
Cái loại rượu mà Chu Chính Ủy bảo vệ kỹ đến thế thì nhà Tô Chiêu Chiêu cũng có.
... Đúng là không rẻ thật, chẳng trách Cố Hành hôm trước thấy cô dùng rượu nấu vịt mà có biểu cảm như vậy.
“Còn lão Cố đâu? Làm gì ở nhà thế? Bảo anh ấy qua nhà tôi nhậu.”
Tô Chiêu Chiêu đáp qua loa: “Anh ấy đang nấu cơm, để tôi về hỏi xem.”
Nói xong, cô cầm hành về nhà.
Cô không biết rằng câu nói này khiến vợ chồng nhà họ Chu vô cùng bất ngờ.
“Lão Cố đang nấu cơm?” Chu Chính Ủy kinh ngạc không thể tin nổi.
Vương Xuân Hoa cũng rất ngạc nhiên, thời này có rất ít đàn ông vào bếp.
Nếu có ai đó vào bếp, phụ nữ trong nhà sẽ bị chửi là lười biếng! Còn đàn ông sẽ bị bảo là không có quyền làm chủ gia đình.
“Đội trưởng Cố giỏi thật,” Vương Xuân Hoa chân thành khen ngợi, cô ấy rất ngưỡng mộ. Chồng cô, đến cái chai dầu ngã cũng chẳng buồn dựng lên.
Chu Chính Ủy lắc đầu, “Giỏi cái gì mà giỏi, tay anh ta cầm s.ú.n.g chứ có phải cầm xẻng đâu. Cứ học theo lão Nghiêm, mà nhìn lão Nghiêm đi, chiều vợ đến mức không ra gì.”
Vương Xuân Hoa lườm chồng, “Chiêu Đệ và cô tiểu thư tư sản như Vu Huệ Tâm không giống nhau. Ông đừng có mà so bì lung tung! Đàn ông giúp nấu cơm thì làm sao? Cầm xẻng thì không cầm được s.ú.n.g chắc? Vớ vẩn!”
“Vợ người ta mới về đây chưa lâu, nhìn là biết sức khỏe yếu. Chồng người ta không chăm sóc cẩn thận sao được? Nghĩ đến những gì Chiêu Chiêu đã trải qua suốt những năm qua, người ta đối xử tốt với vợ là điều nên làm! Đội trưởng Cố đúng là người có tâm! Còn ông thì sao, chẳng có chút lương tâm nào cả! Tôi phục vụ cả gia đình suốt ngày mà chẳng ai thèm nói tốt một câu…”
Một câu nói làm bùng ra một loạt những câu khác, suýt chút nữa châm ngòi cho lửa cháy.
Chu Chính Ủy vội xua tay, “Tôi đâu có nói gì xấu về vợ lão Cố, tôi đang nói lão Nghiêm mà.”
“Có giỏi thì đi nói trước mặt người ta đi!”
Chu Chính Ủy: “... Tôi điên mới đi nói.”
“Vậy thì im miệng đi!”
Bà thím này đúng là, bà có thể tám chuyện với người ta, ông thì không được à?
Chỉ cho phép quan chức đốt đuốc, còn dân thì không được thắp đèn à?
Tô Chiêu Chiêu cầm hành về nhà, Cố Hành làm rất nhanh, đã cho hết các miếng bột vào nồi. Cô rửa sạch mấy cọng hành dưới vòi nước, rồi thái nhỏ chúng trong bếp.
“Lúc nãy Chu Chính Ủy bảo anh qua nhà anh ấy uống rượu.”
Cố Hành nói: “Để ăn xong rồi anh qua.”
Sau bữa tối, Cố Hành đi sang nhà họ Chu.
Chẳng biết hai người nói chuyện gì, nhưng mãi đến khuya Cố Hành mới về.
Về đến nhà, anh rửa mặt ngoài sân. Tô Chiêu Chiêu nằm trên giường, có thể nghe thấy tiếng nước chảy ngoài sân. Một lúc sau anh mới vào nhà.
Sau khi loạt xoạt một hồi, anh nằm xuống cạnh cô.
Tô Chiêu Chiêu ngửi thấy một mùi rượu nhè nhẹ, dù anh đã rửa mặt nhưng vẫn còn một chút hương rượu sót lại.
Giống như tối hôm trước, anh lại nằm nghiêng đối diện cô, khoảng cách giữa họ cực kỳ gần. Hơi thở của anh từng đợt phả vào gáy cô, làm những sợi tóc nhỏ đung đưa, mang theo cảm giác ngứa ngáy.
Cũng giống như tối hôm qua, tim cô tự động đập nhanh hơn, thình thịch thình thịch!
Tiếng tim đập của chính mình, Tô Chiêu Chiêu nghe rõ mồn một.
Cô chợt nghĩ, anh nằm gần cô như vậy, liệu anh có nghe thấy không?
Khi Tô Chiêu Chiêu còn đang căng thẳng, Cố Hành cũng giống tối qua, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô, “Ngủ đi.” Rồi anh quay về nằm ngửa.
Tô Chiêu Chiêu: “!”
Anh đang trêu chọc cô!
Anh chắc chắn đang trêu chọc cô!
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 56
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...