Sau Tết, Tô Chiêu Chiêu lại quay về cuộc sống thường nhật, đi làm và tan ca mỗi ngày.
Trưởng phòng Lý được thăng chức, sẽ chuyển đi nơi khác, phòng tài vụ đang thiếu một trưởng phòng mới. Tô Chiêu Chiêu ban đầu nghĩ vị trí này sẽ được giao cho Lưu lão, người là họ hàng xa của Chủ nhiệm Lưu.
Không ngờ sau khi cô theo Chủ nhiệm Lưu đi họp ở chi nhánh, vị trí trưởng phòng tài vụ lại rơi vào tay cô.
Tô Chiêu Chiêu có chút bối rối: "Tôi chưa có đủ kinh nghiệm, có lẽ không phù hợp lắm."
Cô chỉ là một nhân viên bậc bốn với mức lương cấp hai mươi hai, việc này có phải quá nhảy vọt không?
Phải biết rằng trước đó cô đã nhờ bằng đại học mà bước một bước dài rồi.
"Cô nghĩ mình không làm được à?" Chủ nhiệm Nhâm hỏi thẳng.
Tô Chiêu Chiêu lắc đầu, không thể nói mình không làm được, nói ra chẳng phải là tự phủ nhận chính mình sao.
Sau này ai còn dám thăng chức cho cô nữa?
"Thế thì đúng rồi, năng lực của cô mọi người đều thấy rõ. Trước Tết, tôi có dùng bữa với lãnh đạo nhà máy cơ khí và nhà máy thép, họ đều nhắc đến cô. Nghe nói cô làm văn phòng ở phòng thu mua, họ còn nói tôi lãng phí nhân tài, mang một "thần tính toán" đi viết giấy."
Chủ nhiệm Nhâm vừa cười vừa kể, nhân viên của mình được các đơn vị khác khen ngợi, ông cũng cảm thấy tự hào.
Ông không phản đối nhân viên làm thêm ngoài giờ, tất cả đều vì mục tiêu xây dựng đất nước.
"Nền tảng văn học của cô cũng rất tốt. Nói thật, tôi đã định điều cô sang văn phòng, nhưng nghĩ đến việc cô là vợ của quân nhân, phải lo cho gia đình, mà khoảng cách giữa thành phố và doanh trại không gần lắm, đi đi về về rất tốn sức, tôi cũng phải xem xét đến nguyện vọng cá nhân của cô."
Nghe đến đây, Tô Chiêu Chiêu có chút ngại ngùng, lần trước cô đã nghe ra ý định của Chủ nhiệm Nhâm, tuy không từ chối thẳng, nhưng... cô đã khéo léo từ chối.
"Trưởng phòng Lý thăng chức chuyển đi, sau khi thảo luận với Chủ nhiệm Lưu, tôi thấy cô là người phù hợp nhất. Có thể cô không phải là người có kinh nghiệm lâu nhất trong đơn vị, nhưng cô là người có trình độ học vấn cao nhất, điều này không thể phủ nhận. Học vấn là chìa khóa, cũng thể hiện tầm nhìn của một người. Thêm vào đó là năng lực của cô, nên để em kế nhiệm Trưởng phòng Lý là hợp lý nhất."
Được lãnh đạo khen ngợi như vậy, bảo không vui thì đúng là giả dối.
Tô Chiêu Chiêu phải cố gắng lắm mới kìm nén được!
Trong lòng cô đang rất phấn khích!
Để giữ vững hình ảnh chín chắn, Tô Chiêu Chiêu cố gắng mím chặt môi.
Sau đó, cô trò chuyện với Chủ nhiệm Nhâm thêm một chút, sau khi khéo léo từ chối vài lần, cuối cùng cô cũng nhận lấy quyết định thăng chức.
"Chủ nhiệm cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm việc thật tốt, không phụ lòng tin và sự đào tạo của lãnh đạo."
Chủ nhiệm Nhâm cười gật đầu: "Tôi rất tin tưởng cô. Tôi cũng hy vọng sau khi đảm nhận trách nhiệm ở phòng tài vụ, cô cũng đừng bỏ quên việc viết lách, hợp tác xã của chúng ta vẫn cần những bài viết của cô."
Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Vâng."
Khi ra khỏi văn phòng của Chủ nhiệm Nhâm, Tô Chiêu Chiêu gặp Chủ nhiệm Lưu.
Chủ nhiệm Lưu cười hớn hở: "Nói chuyện với Chủ nhiệm Nhâm xong rồi à?"
Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Xong rồi. Trưởng phòng sao không báo trước cho tôi một tiếng, suýt nữa hù c.h.ế.t tôi rồi."
Chủ nhiệm Lưu hừ một tiếng: "Cô xác định là chuyện này hù được cô à?"
Tô Chiêu Chiêu: "..."
Ông ấy hiểu mình quá mà!
Hai người chuẩn bị ra về, khi đến cửa thì thấy có người đang mang biển tên mới vào tòa nhà.
Trên biển ghi dòng chữ "Hợp tác xã Cung ứng Hải Thành" thật to.
Trong cuộc họp hôm nay có một nội dung chính là việc phân xã Hải Thành từ nay sẽ không gọi là phân xã nữa, mà đổi tên thành Hợp tác xã Cung ứng Hải Thành. Còn lại mọi thứ không thay đổi, vẫn thuộc sự quản lý thống nhất của Tổng công ty Hợp tác xã Cung ứng toàn quốc tại Bắc Kinh.
Tô Chiêu Chiêu và Chủ nhiệm Lưu lấy xe đạp, vừa đạp xe vừa trò chuyện.
"Lần này tôi được lên chức trưởng phòng, chắc các đồng nghiệp lâu năm sẽ có ý kiến nhỉ?" Tô Chiêu Chiêu liếc nhìn Chủ nhiệm Lưu.
Chủ nhiệm Lưu ho một tiếng: "Có ý kiến thì sao? Người xuất sắc vốn dễ bị nói ra nói vào, cách tốt nhất là dùng năng lực của mình để họ phải im miệng."
Nghe ông nói vậy, Tô Chiêu Chiêu cũng yên tâm. Thực ra cô sợ Chủ nhiệm Lưu có ý kiến, vì trong phòng tài vụ, nhân viên lâu năm là người thân của ông.
Nhỡ ông có ý định thăng chức cho người thân của mình thì sao?
Nhưng Chủ nhiệm Nhâm lại đề bạt cô.
Chủ nhiệm Lưu liếc nhìn cô: "Đừng nghĩ ngợi lung tung. Tiểu Lưu chỉ là nhân viên bậc bảy, chưa đủ tư cách."
Tô Chiêu Chiêu cười ngượng ngùng: "Hì hì."
"Trưởng phòng, lương của trưởng phòng tài vụ là bao nhiêu?"
Tô Chiêu Chiêu thật sự không biết.
Cấp bậc trưởng phòng ở hợp tác xã của họ có sự khác biệt lớn so với đơn vị hành chính cấp trên, trưởng phòng chỉ là một danh xưng, không đại diện cho cấp bậc hành chính.
Theo cô biết, Chủ nhiệm Lưu có cấp hành chính là phó phòng, nhận lương bậc mười tám, còn Phó Chủ nhiệm Hồ thì chưa đạt tới cấp phòng, vẫn là nhân viên bậc thấp.
Cái danh trưởng phòng này chỉ là nghe cho oai thôi.
Chủ nhiệm Lưu nói: "Thuộc cấp bậc nhân viên bậc ba, nhận lương cấp hai mươi mốt."
Tô Chiêu Chiêu: "..."
Rốt cuộc cô chỉ được thăng một bậc thôi à!
Chủ nhiệm Lưu nói thêm: "Sau này khi cô có thêm kinh nghiệm, lương sẽ còn tăng lên."
Tô Chiêu Chiêu: "Vâng."
Thôi thì vẫn thấy vui, ít ra lương cũng tăng thêm tám đồng, thật tốt biết bao!
Ai mà không thích có thêm tiền cơ chứ!
Khi đến đơn vị, cũng vừa hết giờ làm việc. Chủ nhiệm Lưu không vội thông báo việc thăng chức của Tô Chiêu Chiêu, mà định để đến cuộc họp sáng mai mới chính thức công bố.
Không biết Trưởng phòng Tạ có nghe phong thanh gì không, lúc tan làm đi qua văn phòng của Tô Chiêu Chiêu, còn nháy mắt với cô.
Tô Chiêu Chiêu:... Trưởng phòng, anh làm vậy dễ gây hiểu lầm lắm.
Khi Cố Hành tan làm về nhà, vừa bước vào sân đã nghe thấy tiếng hát của Tô Chiêu Chiêu.
"... Dân thường chúng ta hôm nay thật là vui vẻ,... không biết ăn gì uống gì, thật đau đầu quá, dân thường chúng ta hôm nay thật là vui vẻ..."
Cố Hành:... Ủa, Chưa từng nghe bài này.
Anh đi đến cửa bếp: "Kể anh nghe xem, hôm nay em vui chuyện gì thế?"
Mắt Tô Chiêu Chiêu sáng rực lên: "Anh về rồi!"
Cô nhảy ra trước mặt Cố Hành: "Anh đoán thử xem!"
Cố Hành: "Được lãnh đạo khen à?"
Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Tiếp tục."
"Tăng lương rồi?"
Tô Chiêu Chiêu cười tít mắt: "Hì hì, đoán tiếp nào."
Cố Hành xoa cằm: "Thăng chức lên trưởng phòng rồi?"
Tô Chiêu Chiêu gật đầu liên tục: "Đúng rồi! Em thưởng cho anh nè!"
"Chụt" một cái lên má anh!
Cố Hành nheo mắt, nhìn ra ngoài thấy Cố Tưởng và Cố Niệm chưa về, liền ôm eo cô và hôn thật sâu.
Tô Chiêu Chiêu giơ tay lên: "Ừm… còn phải nấu cơm mà…"
"Anh không đói..."
Nhưng em đói mà!
Trời ơi!
Biết vậy thì đã không chọc ghẹo ông chồng mới tan làm rồi!
Xuyên Làm Mẹ Hai Con: Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!
Chương 239
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương tiếp
Loading...