Ngày hôm sau, trên tata cả các trang báo tờ đầu tiên đều là nói về bữa tiệc ba ngày sau Mạc gia sẽ tổ chức.
Sở dĩ noa khiến mọi người xôn xao nghị luận như vậy là bởi vì...!Không biết đã bao lâu rồi Mạc gia mới mở cửa nhà chính mở tiệc, lại nói đến mục đích của bữa tiệc lần này.
Gia chủ Mạc gia hiện tại là Mạc Tu Kiệt, Mạc Tu Kiệt chưa vợ, có phải hay không bữa tiệc này mở ra là để tìm vợ cho gia chủ?
Mọi người càng xôn xao bàn tán, lại càng háo hức mong đến ba ngày sau.
Những tiểu thư ở Lạc Thành hay các nội thành bên cạnh đều rục rịch sắm váy áo, trang sức, cùng trang điểm xinh đẹp mong chờ đến tiệc của Mạc gia.
Lúc này ở trong biệt thự chính của Mạc gia, Mạc lão và phu nhân ngồi ở ghế chính giữa, bên phải là Mạc Như Ân tao nhã uống trà và các chi phu nhân ngồi bên dưới, bên trái là các chi nam ngồi.
Mạc Tu Kiệt trên người khoác áo Cashmere màu xám đậm bước vào.
Gam màu lạnh cùng bộ dáng âm trầm lạnh lùng của Mạc Tu Kiệt trước giờ vẫn khiến mọi người rét run.
Các chi trong họ ai mà không biết thằng cháu trai này trước khi tiếp quản Mạc thị là làm cái công việc gì, trên ta không biết đã có bao nhiêu mạng người rồi.
"Tiểu Kiệt, sao đột nhiên lại mở rộng cửa lớn mở tiệc, có chuyện quan trọng gì sao?" Mở lời đầu tiên Mạc lão phu nhân,
"Có chuyện gì liền nói để mọi người đều có chuẩn bị trước." Giọng điệu Mạc lão cao hơn rất nhiều, thanh âm văng vẳng lại có khí thế của lão gia chủ uy nghiêm.
Mạc Tu Kiệt vẫn chưa nói gì, ngược lại đảo ánh mắt đến chỗ Mạc Như Ân.
Mạc Như Ân lúc này mới buông chén trà, cất giọng uyển chuyển đã được rèn luyện của một đại tiểu thư cao quý.
"Bên ngoài đồn rằng Tu Kiệt muốn tìm vợ.
Tu Kiệt, chẳng lẽ e muốn công bố cô gái kia." Câu cuối liền cao giọng hơn một chút, sau đó là ý vị mỉa mai, "Không phải trước đó chị có nói với em rồi sao, cô gái kia không hợp với gia đình chúng ta.
Chúng ta là gia tộc hào môn, người ta lại chỉ là cô gái thôn quê chân chất, em làm vậy, không chỉ khiến chúng ta khó xử, còn khiến cô gái kia trở thành trò cười cho thiên hạ."
"Chị có quyền lên tiếng?" Giọng điệu lạnh đến số âm của Mạc Tu Kiệt lúc này mới cất lên.
Vừa cất lên liên khiến Mạc Như Ân tức đến méo mặt, lại xấu hổ đến sượng cả da mặt.
Mạc Như Ân mang danh là trưởng nữ, đã gả chồng nhưng chồng lại là ở rể.
Lúc trước khi đó Mạc Tu Kiệt giận ba mẹ ở bên ngoài không có về nhà, Mạc Như Ân liền lấy lý do không an tâm kho ba mẹ đã già, vì vậy muốn đến ở cạnh chăm sóc ba mẹ.
Mạc lão thấy con gái hiếu thuận nên đồng ý.
Vì vậy một nhà ba người Mạc Như Ân ở trong biệt thự chính của Mạc gia cùng lão gia chủ.
Chồng của Mạc Như Ân cũng là thiếu gia nhà giàu, chỉ là không thể so với Mạc gia, ở lại Mạc gia cũng không vấn đề gì.
Con trai Mạc Như Ân hiện tại đang thi lên tiến sĩ ở Đức, không có ở nhà.
Hiện tại gia chủ Mạc gia là Mạc Tu Kiệt, giọng nói cực có uy lực.
Mạc Như Ân lúc này chỉ có thể kiềm chế cơn tức giận mà nói, "Chị chỉ là lo lắng cho em.
Cô gái thôn quê kia ai biết là người có lòng dạ như thế nào.
Còn không phải tài sản trên tay em khiến người ta chói mắt sao?"
Mạc Tu Kiệt lúc này cười lạnh một tiếng, "Chị có phải hay không cũng cảm thấy tài sản trên tay tôi rất chói mắt?"
Mạc Như Ân hơi giật mình, nhíu mày, "Em có ý gì?" Sau đó oán giận mà quay sang phía Mạc lão cùng phu nhân nói, "Ba, mẹ.
Hai người xem, con chỉ nói nó mấy câu, nó đã không tôn trọng con rồi.
Không biết là đứa con gái kia đã bỏ bùa mê thuốc lú gì?"
"Lời tôi nói có ý gì, chị phải tụ hiểu được chứ.
Trong chăn có rận, chị chẳng lẽ không hiểu."
Mạc Như Ân ngay lập tức tái mặt.
Còn chưa kịp phản ứng lại, Mạc Tu Kiệt đã lạng lùng đi thẳng lên lầu.
Chỉ vài phút sau đã quay trở lại, Mạc phu nhân thấy trên tay Mạc Tu Kiệt cầm là cái gì, không hiểu gì hỏi, "Con lấy albums ảnh làm gì?"
Mạc Tu Kiệt một lời cũng không đáp lại lời của Mạc lão và lão phu nhân, hướng Mạc Như Ân cười lạnh một tiếng.
"Chuyện của tôi không đến lượt ai trong nhà cho ý kiến, nếu ai vẫn một mực có ý kiến, vậy không cần xuất hiện ở Mạc gia nữa."
Nói xong liền cầm theo albums ảnh rời đi.
Mọi người lúc này mới dám nhỏ giọng nói với nhau, tính tình Mạc Tu Kiệt hôm nay có vẻ không tốt, thật đáng sợ, còn nói Mạc Tu Kiệt không biết tôn trọng người khác, làm gia chu như vậy, ...mọi người đều là bị ép phải thừa nhận.
Mạc lão đau đầu, đứa con trai này của ông từ lâu đã không thể quản được, có nói gì cũng vô dụng.
Phẩy phẩy tay cho mọi người giải tán, Mạc lão thở dài một hơi đứng dậy đi về phòng.
Phu nhân cũng là gương mặt não nề mà quay trở về phòng.
Mạc Như Ân ở trong phòng của mình đi qua đi lại, nhớ lại lời Mạc Tu Kiệt nói hôm nay, cảm thấy lời nào cũng là không ổn, lo lắng bất an trong lòng bắt đầu trỗi dậy.
Mạc Như Ân cầm điều khiển mở ti vi, mở lên đoạn video bản thân đã ghi lại.
Trong video là hình ảnh xảy ra tai nạn ở bữa tiệc thương nghiệp mấy ngày trước, Cao tổng phu nhân ngồi ngã dưới đất, được Cap tống che chắn cứu kịp thời.
Sau đó là gương mặt hoảng hốt của Mạc Tu Kiệt xuẩn hiện.
Hình ảnh chuyên tiếp đến đoạn Mạc Tu Kiệt đang kiểm tra xem An có bị thương ở đầu không.
Hình ảnh dừng lại ở đây, trên màn hình lớn là hai gương mặt sát gần nhau, còn có vào nét rất giống nhau.
Nhưng điều đáng nói chính là....!Bộ váy của Cao tổng phu nhân này mặc...gần giống với bộ váy trắng năm đó Mạc Tịnh Kỳ mặc lúc bị đuổi đi.
Hơn nữa...!gương mặt hai người còn giống nhau đến sáu, bảy phần.
Cô ta có thể nhìn ra, Mạc Tu Kiệt ở gần như vậy sao có thể không nhận ra.
Hôm nay Mạc Tu Kiệt về nhà còn nói vài lời ẩn ý với bà ta, lại mang theo tập albums ảnh rời đi.
Như vậy...như vậy là.....
Bên này Mạc Như Ân lo lắng bất an đến đứng ngồi không yên, bên kia An Tịnh Nhã đang đưa Cao Minh Thành từ bệnh viện trở về, đang nhận điện thoại của Vương Hạo Hiên, nói rằng đã tra ra được ai là kẻ chủ mưu.
An Tịnh Nhã muốn đến, Cao Minh Thành lại nhăn mày.
"Anh muốn đi cùng em."
An Tịnh Nhã cười bẹo má anh, "Làm sao được.
Anh còn đang bị thương."
Cao Minh Thành nhắn tít hàng lông mày, "Vương Hạo Hiên còn ở Lạc dài ngày, nghe nơi cả ba mẹ anh tư cũng đến đây du lịch rồi, đợi anh hồi phục, lại giải quyết xong chuyện kia, chúng ta đến cũng không muộn."
"Như vậy sao được."
Cao Minh Thành mím môi, "Anh sẽ gọi điện nói với anh ta một tiếng."
Nói xong liền rút điện thoại, chẳng may động đến vết thương ở bả vai, lại đau đến nhăn hàng lông mày.
An Tịnh Nhã nhìn vậy liền hơi buồn cười, cũng không có nhịn mà cười thành tiếng.
Đưa tay giúp anh lấy điện thoại lại gọi lại cho Vương Hạo Hiên.
Vương Hạo Hiên ở bên kia rất nhanh đáp ứng, còn vui vẻ khoe, "Không sao, lùi lại vài ngày mới đến cũng được.
Ba mẹ và hai bác của tôi vừa hay đến Lạc Thành chơi, Lạc Thành rộng lớn, mất ngày này tôi đưa họ đi chơi.
Còn về tên phục vụ kia, anh trai tôi cảm thấy rất thú vị, chọc vào máu S của hai vợ chồng anh ấy, vì vậy quyết định mấy ngày này đều ở bên cạnh bồi tên phục vụ kia."
Có vẻ khoe khoang anh trai mình là kẻ bi3n thái thích hành hạ người khác rất đáng mặt mũi – Vương Hạo Hiên.
Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!
Chương 125
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...