An Tịnh Nhã ngay ngày hôm sau đang ở phòng làm việc xem lại một số chương trình có thể để Lưu Cẩn Thiên xuất hiện trước công chúng nhiều một chút thì Giang Minh Triết vội vàng đi vào.
"Phu nhân, bên Cố Thanh quản lý của Hàm tiểu thư gọi điện về báo nói Hàm tiểu thư làm loạn không muốn quay nữa."
An Tịnh Nhã rất tự nhiên nói, "Nhanh vậy sao, tôi còn nghĩ là đến ngày mai cơ.
Không ngờ đến còn nhanh hơn dự đoán."
Giang Minh Triết xin chỉ thị, "Vậy bây giờ phải làm như thế nào?"
"Cậu xuống chuẩn bị, chúng ta đi đến đó."
"Bây giờ đã là chiều, lái xe đến đó cũng tối muộn rồi, nếu trở về trong đêm e rằng không an toàn."
"Không sao, ở lại đó một đêm không có vấn đề gì." An Tịnh Nhã vừa nói vừa đứng dậy lấy áo khoác vào.
Thời tiết đã bắt đầu vào đông rồi, cũng khá lạnh.
Giang Minh Triết đi ở sau, chần chừ nói, "Có cần nói với Cao tổng không?"
An Tịnh Nhã nghĩ, "Về Cao gia lấy chút đồ, tôi sẽ gọi nói với anh ấy."
An Tịnh Nhã về Cao gia lấy đồ để ở lại chỗ kia một đêm, tiện gọi điện thông báo với Cao Minh Thành một tiếng.
Cao Minh Thành lúc đầu không đồng ý, nói rằng cứ để Giang Minh Triết lo liệu là được.
"Dù sao Hàm gia với Cao gia cũng là chỗ thân thiết, em lo chuyện bao đồng giúp chú Hàm một chút.
Hơn nữa, Hàm Hoạ Y quả thật có năng khiếu, dạy dỗ một chút sẽ không thiệt thòi gì."
Cao Minh Thành biết không cản được, vì vậy chỉ có thể bất lực nói, "Vậy em cẩn thận một chút.
Trời lạnh rồi, sức khỏe em không tốt, ở quê sẽ không có máy sưởi, em chú ý mặc áo ấm một chút."
"Biết rồi, biết rồi mà."
Sau khi nói chuyện xong, An Tịnh Nhã cũng lên xe.
Giang Minh Triết đi theo cô, lái xe một mạch đến vùng nông thôn Hải Thành đang quay chương trình thực tế.
Cao Minh Thành vừa đặt điện thoại xuống không lâu, chuông điện thoại lại tiếp tục reo.
"Thế nào rồi?" Cao Minh Thành một tay đút túi quần, thân hình cao lớn đứng ở cửa sổ sát đất nhìn ra xa nghe điện thoại.
"Cao tổng, chiếc xe lúc trước rơi xuống vực, vì vực sâu nên chưa được đưa lên.
Chúng tôi đã theo chỉ thị của ngài, thời gian qua tìm mọi cách để đi xuống vực.
Cuối cùng thành công đưa được chiếc xe lên rồi."
"Đã kiểm tra chưa?"
"Chiếc xe rơi xuống vực sâu, sau khi rơi sẽ phát nổ, vốn không tra ra được.
Nhưng may mắn là chiếc xe rơi xuống vướng vào dây leo dưới vực, vì vậy không phát nổ, cứ như vậy ở đó.
Chúng tôi đã mang xe lên kiểm tra, phát hiện dây phanh bị đứt, dây an toàn của ghế phụ có người động tay động chân cắt ra rồi."
"Có tìm được camera giám sát của đoạn đường đó không?"
"Không tìm được.
Camera đoạn đường đó thật trùng hợp vào đúng ngày hôm đó bị hỏng."
"Các cậu..
điều tra về một người cho tôi.
Là Anthea."
Người ở bên kia trầm một lúc liền nói, "Cao tổng, nếu chỉ có tên Anthea thật sự rất khó tìm.
Đất nước Mỹ rộng lớn, người tên Anthea có rất nhiều."
Cao Minh Thành xoay người nhìn ảnh An Tịnh Nhã đặt trên bàn.
"Tôi gửi cho các cậu ảnh.
Điều tra xem người đó ở Mỹ có phải từng tên Anthea hay không.
Cũng sẽ gửi cho các cậu một số thông tin về người đó."
.....
An Tịnh Nhã ở bên kia đi đến thôn Bách Thảo, một vùng nông thôn nhỏ ở phía tây Hải Thành, nơi đanh quay một chương trình thực tế.
Lúc An Tịnh Nhã đã là giờ cơm tối.
Vừa mới bước xuống xe liền có thể nghe rõ tiếng cãi vã chửi mắng ở bên trong một nhà dân ở gần đó, bên ngoài có vài cái máy quay tắt máy để ở đó.
An Tịnh Nhã đóng cửa xe lại, đi trên nền gạch bằng đôi sandal đế bệt màu nâu đất, bước lại gần căn nhà kia.
Kẹt một tiếng cửa mở ra, nhưng dường như những người bên trong vì đang to tiếng với nhau nên cũng không để ý.
An Tịnh Nhã đưa mắt nhìn, Hàm Hoạ Y đứng bên mâm cơm giản dị của thôn quê chửi mắng, trên người vẫn mặc bộ đồ hàng hiệu sáng loáng sạch bong.
Đạo diễn chương trình văng hết nước miếng ra để giảng giải mà đau đầu, thầm chửi nhà sản xuất sao có thể gửi lời mời cho một cô tiểu thư kiêu căng như vậy chứ, hại ông bây giờ vì e ngại ra thế người ta mà một câu chửi cũng không thốt lên được.
"Hoạ Y à, cô phải hiểu ý nghĩa của chương trình, đây là chương trình thực tế các minh tinh sẽ trải nghiệm cuộc sống của những người dân, những người tưởng trừng như nhỏ bé nhưng lại có công lao to lớn.
Cô đang diễn vai một nhà nông, sao có thể ....bận đồ hàng hiệu, ăn bò bít tết được.
Cô thấy tôi nói vậy có đúng không nào?"
"Tôi không cần biết.
Ban ngày các người kêu tôi diễn đủ điều, diễn đủ kiểu, bắt tôi ra đồng hái rau, như vậy đã là giới hạn của tôi rồi.
Tôi không muốn quay nữa, không muốn quay nữa."
"Được, không quay nữa." An Tịnh Nhã lúc này đứng ở cửa nhẹ nhàng nói vào, quay mặt sang Giang Minh Triết đứng bên cạnh, "Sau khi trở lại công ty, cậu cho hủy hợp đồng với Hàm Hoạ Y, tuyên bố Peony phong sát với lý do đạo đức nhân phẩm kém.
Cô ấy dù sao cũng là tiểu thư Hàm gia, bị giới giải trí phong sát cũng sẽ không đến mức đi ăn xin đầu đường xó chợ.
Chỉ là....!nếu đột nhiên Hàm gia chẳng may xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, đến lúc đó....!chắc phiền Hàm tiểu thư đây phải đi xin công việc khác rồi."
Hàm Hoạ Y kinh ngạc, sao An Tịnh Nhã lại đến đây.
Còn chưa hết kinh ngạc đã bị lời nói của An Tịnh Nhã làm cho tức đến đầu xì khói.
Dù sao đây cũng là biểu hiện rất bình thường của cô tiểu thư từ nhỏ đến lớn được nuông chiều thành quen.
"An Tịnh Nhã cô vừa nói cái gì?" Hàm Hoạ Y cả người xì ra khói, hai tay cuộn chặt hướng An Tịnh Nhã gào lên.
"Hàm tiểu thư có vấn đề về tai à?" An Tịnh Nhã chớp mắt thản nhiên hỏi lại.
Hàm Hoạ Y mấp máy môi muốn nói, nhưng rốt cuộc lại không biết nói gì.
An Tịnh Nhã vẻ mặt nghiêm lại, đứng ngược với ánh sáng bên ngoài lạnh lùng nói, "Cô không làm được, một chương trình nhỏ cô cũng không thể làm tốt, công ty giữ cô lại làm gì.
Dù cô không bị phong sát, vào giới giải trí mà tính cách vẫn như cũ, cô nghĩ công ty nào giữ nổi cô.
Hơn nữa, nói đến vấn đề nghề nghiệp, cô không biết hát lại một mực muốn phát hành album, cô nghĩ cô ngồi yên được mà không bị công chúng tẩy chay sao."
An Tịnh Nhã nói một mạch, vẻ mặt lạnh lùng, khí chất lại áp người, đừng nói Hàm Hoạ Y bị dọa, đạo diễn và cả tổ quay phim cũng đều bị dọa rồi.
Giang Minh Triết ra hiệu cho đạo diễn, đạo diễn liền hiểu đưa theo tổ quay phim ra ngoài.
An Tịnh Nhã ra sau cùng, trước khi ra nhìn Hàm Hoạ Y, cực kỳ đe dọa mà nói, "Cô hiện tại tự suy nghĩ, sau đó cho tôi nghe câu trả lời."
An Tịnh Nhã ra ngoài, ở trước mặt đạo diễn nói xin lỗi với ông và tổ quay phim vì làm chậm trễ tiến độ ghi hình.
Đạo diễn biết đây là Cao tổng phu nhân của tập đoàn Cao thị, lại đích thân đến vùng nông thôn này, vì vậy cực kỳ nể trọng mà nói, "Không có gì.
Dù sao mấy hôm nay cũng chỉ quay thử để Hoạ Y có thể làm quen, không đáng nhắc đến."
"Cảm ơn đạo diễn đã thông cảm." An Tịnh Nhã mỉm cười lịch sử nói cảm ơn.
Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!
Chương 83
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...