Ngay lúc Lý Y Ninh nhìn thấy người con gái kia, vẻ mặt đã trắng bệch, khác hẳn vẻ kênh kiệu lúc trước.
Mạc Tu Kiệt gõ tay xuống bàn, gõ từng nhịp rất bình tĩnh, trả lời câu hỏi của MC:
"Cậu hỏi tôi lời nói là có ý gì, không bằng hỏi người bên cạnh cậu đã làm những cái gì thì hãy hơn."
MC rất nhanh chuyển hướng đến trên người Lý Y Ninh, rất tinh mắt nhìn ra biểu cảm khác lạ của cô ta.
"Y Ninh, cô đối với lời của Mạc tổng có giải thích gì không? Vẻ mặt này của cô..."
"Không....!không có.
Tôi không hiểu Mạc tổng đang nói gì hết." Lý Y Ninh gượng cười, gương mặt rất thanh thục mà ngẩng cao đầu.
Mạc Tu Kiệt nhếch môi cười một cái, gật đầu, "Không biết gì hết? Không sao, tôi biết còn có một người biết hết."
Mạc Tu Kiệt vừa dứt lời, Cố Trạch Dương liền kéo người kia lên sân khấu.
Cô gái kia gương mặt e sợ nhìn Lý Y Ninh, cả người đều run lẩy bẩy.
"Cô ta nói cô ta không hiểu gì hết.
Cô hiểu, vậy cô mau nói cho cô ta cùng hiểu đi." Mạc Tu Kiệt nhướng mày cao giọng nói.
MC nở nụ cười dễ mến đưa mic cho cô gái đó.
Cô gái đó tay run run nhận mic, liếc mắt nhìn Lý Y Ninh sau đó vội rụt lại, biểu cảm đầy sợ hãi như sắp khóc đến nơi.
Cố Trạch Dương ở bên cạnh, vì cao hơn một cái đầu lúc này hơi cúi xuống bên tai người con gái ấy nói:
"Cô không cần phải lo sợ.
Người trước mặt cô là Mạc tổng của Mạc thị, chúng tôi như đã hứa sẽ giúp cho cô thì sẽ không thất hứa, còn có thể giúp cô trả thù."
"Tôi tên Đỗ Huệ Lam, những bản thiết kế của cô Lý Y Ninh đây, tất cả đều là thiết kế của tôi." Đỗ Huệ Lam lúc này, tay cầm mic, vẻ mặt đầy mạnh mẽ cất cao giọng nói.
Vừa nói xong, toàn hội trường liền húp một ngụm khí lạnh, ai nấy đều hướng ánh mắt đầy khinh thường nhìn Lý Y Ninh vẻ mặt cắt không còn giọt máu đứng trên sân khấu.
Ai cũng biết, cái nghề thiết kế này cấm kỵ nhất là đạo nhái thiết kế, ăn cắp ý tưởng và thiết kế.
Mà Lý Y Ninh này, ăn cắp còn nói to, còn mang lên sân khấu này để giành được vị trí nhà thiết kế.
Lý Y Ninh nghiến răng quay sang Đỗ Huệ Lam rống lên.
"Đỗ Huệ Lam, mày đừng có nói láo."
Đỗ Huệ Lam, hai giọt nước mắt từ từ lăn trên gò má xanh xao hốc hác, "Tôi không có nói láo.
Cha tôi bị tai nạn qua đời, vì để nuôi hai chị em tôi đi học đàng hoàng, mẹ tôi ở Lý gia của các người chịu nhịn nhục.
Cha của cô, nhìn mẹ tôi liền háo sắc, khiến mẹ tôi ở Lý gia của các người, bị mẹ con hai người hành hạ đánh đập.
Vì để tôi có thể thực hiện được ước mơ, mẹ nhẫn nhịn ở Lý gia làm việc, tôi ở Lý gia của các người, mỗi ngày đều làm việc, nhưng còn các người, một chút một chút đều mang mẹ con tôi ra đánh đập, lăng nhục chửi rủa.
Hôm trước vì cô làm mất bản thiết kế, nhân lúc tôi không có trong phòng liền lẻn vào lấy hết đi thiết kế của tôi, mang đến trường ghi danh.
Không chỉ có những bản thiết kế này, mà tất cả những bản thiết kế trước giờ nộp thi của cô đều là của tôi.
Vì cô là tiểu thư Lý gia, nét vẽ của hai bản thiết kế giống nhau, vì vậy mọi người đều cho rằng tôi ăn cắp thiết kế của cô, khiến giáo sư đánh trượt bài tốt nghiệp của tôi.
Nhưng họ đâu có biết, họ cũng đâu có hiểu."
Đỗ Huệ Lam chút hết mọi chuyện ra, cuối cùng ngồi xuống bật khóc tu tu.
Lý Y Ninh nghe bị vạch trần mọi chuyện, tức giận muốn lao đến đánh Đỗ Huệ Lam.
Nhưng tay còn chưa chạm đến nơi đã bị Cố Trạch Dương ngăn lại, bẻ cái rắc, sau đó lại bẻ về như ban đầu.
Lý Y Ninh đau đến hai mắt trắng dã ngã xuống đất, khóc cũng không thành tiếng.
Lúc này ban giám hiệu của trường đại học phải lên tiếng.
Dù sao việc này xảy ra cũng ảnh hưởng xấu đến ngành thiết kế của trường đại học, vì vậy đối với Mạc Tu Kiệt thương lượng.
Mạc Tu Kiệt vẻ mặt biểu thị việc này không có gì, có thể tùy ý trường quyết định, nhưng miệng lưỡi sắc bén, công khai ra ý nói muốn đuổi học.
Ban giám hiệu trường trước tiên chỉ có thể lên tiếng nói, chuyện này nhà trường sẽ xử lý công bằng.
An Tịnh Nhã hơi cười, đứng dậy, hướng Đỗ Huệ Lam đang ngồi khóc trên sân khấu nói.
"Cao thị muốn bồi dưỡng cô Đỗ, không biết ý kiến cô Đỗ thế nào."
Mọi người ngạc nhiên, Đỗ Huệ Lam cũng ngạc nhiên đưa mắt nhìn xuống An Tịnh Nhã ở bên dưới, nhớ ra cô ấy là người mình đụng ở ngoài hành lang.
Cao Minh Thành, một tay sỏ túi quần, một tay ôm eo An Tịnh Nhã đứng dậy nói, "Cao thị chúng tôi chuẩn bị mở thêm một chi nhánh thời trang, muốn có thương hiệu riêng.
Thiết kế của cô Đỗ quả thật không tồi, chúng tôi muốn ký hợp đồng bồi dưỡng, lập lên thương hiệu cho cô dưới danh nghĩa Cao thị.
Không biết cô Đỗ có đồng ý."
Đỗ Huệ Lam đã kinh ngạc đến mức không thốt lên lời, giọt nước mắt lăn dài trên má, nhưng không phải biểu thị đau khổ, mà là niềm hạnh phúc, hạnh phúc đến tột độ.
Không cần bỏ phiếu tiếp, trong lòng mọi người đều có thể hiểu, Lộ Khiết chính là người giật giải nhất hôm nay.
Mà thiết kế Lý Y Ninh mang lên đây, quả thật so với Flower của Lộ Khiết chỉ kém một chút hồn, còn lại bản thiết kế vô cùng hoàn hảo.
Mà Mạc thị là tập đoàn đầu tư chính vào những thiết kế hôm nay, vì vậy không thể không nói Lộ Khiết chắc chắn sau này sẽ là thương hiệu của Mạc thị.
Về việc Cao thị cũng giành người cũng không có gì lạ.
Hơn nữa, An Tịnh Nhã đột nhiên lên tiếng Cao thị đầu tư mở thêm thương hiệu thời trang mà trước đó tập đoàn Cao thị không hề ra thông báo còn có lý do khác.
Đỗ Huệ Lam nằm mơ cũng không dám mơ đến việc bản thân lập lên thương hiệu thời trang, sẽ chỉ là một nhà thiết kế nhỏ thôi cũng được, vậy mà.....!
Đỗ Huệ Lam vua.
khóc vừa nói đồng ý.
Ba ngày sau nhà trường ra thông báo đuổi học Lý Y Ninh, còn công khai chuyện này lên trang web chính thức của trường để cánh cáo những sinh viên còn lại.
Còn về Đỗ Huệ Lam, là người bị hại, nay được tẩy trắng, nhà trường cho cô ấy thêm một cơ hội nộp bản thiết kế để tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế.
Lộ Khiết ở bàn tre giữa vườn hoa của biệt thự Cao gia, vừa lướt điện thoại vừa cười nói.
"Lý Y Ninh này, đúng thật là.
Cô ta đâu phải là không có năng lực, chỉ là quá lười."
An Tịnh Nhã cười nhẹ một tiếng, tiếp tục công việc cắm hoa của mình.
Lộ Khiết lấy một một miếng dâu tây đưa đến bên miệng An Tịnh Nhã, lướt điện thoại vài lần ở trang web trường thì tắt đi, đặt điện thoại xuống bên cạnh.
An Tịnh Nhã há miệng ăn miếng dâu tây, tay cắt một cành hồng vẫn còn đọng sương sớm, nhẹ nhàng chăm chú c ắm vào lọ.
"Nhã Nhã, cậu gọi mình là bồ tát sống, vậy mình cũng phải nói, cậu cũng là bồ tát sống."
An Tịnh Nhã quay ra, cầm cành hồng đập nhẹ lên tay cô ấy, "Mình không giống cậu."
Lộ Khiết bĩu môi, "Cậu nói Cao thị muốn hợp tác với Đỗ Huệ Lam, cậu còn dám nói cậu làm vậy khổng phải vì bão vệ cô ấy."
Động tác cắm hoa của An Tịnh Nhã dừng lại, sau đó chỉ cười nhẹ một tiếng rồi tiếp tục cằm hoa.
Lộ Khiết hai tay chống cằm nói tiếp.
"Nhà trường lúc đầu nói sẽ xử lý công bằng, nhưng cậu biết Lý gia sẽ nhúng tay, cùng lắm là Lý Y Ninh bị phạt, còn Đỗ Huệ Lam may lắm là sẽ được tẩy trắng, sẽ không có cơ hội nộp lại thiết kế tốt nghiệp.
Nhưng bởi vì Cao thị lên tiếng hợp tác, nhà trường sẽ không vì miếng thịt sắp thiu Lý gia mà bỏ lỡ miếng thịt béo tươi ngon là Cao thị.
Nhà trường không phải không nhìn ra Đỗ Huệ Lam giỏi, hợp tác với Cao thị, thương hiệu sau này chắc chắn sẽ nổi tiếng, đến lúc đó danh tiếng trường sẽ càng tăng thêm.
Không thể bây giờ vì bảo vệ Lý Y Ninh mà đắc tội Cao thị, cho dù là trường tốt sau này vẫn sẽ mang tiếng.
Cậu đó, cũng là vì bảo vệ người ta.
Cao tổng vậy mà cũng thật cưng chiều cậu, không những tặng Peony cho cậu, còn vì một câu nói của cậu liền đầu tư về thời trang."
Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!
Chương 81
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...