Mục Vỹ đã nói cho ông ấy biết phương thức và các bước luyện chế đan dược tam phẩm Tố Tâm Đan. Bây giờ, những kiến thức ông ấy được học đều vô cùng mới mẻ.
Thậm chí có nhiều điểm trong cách làm của Mục Vỹ khác hoàn toàn với những gì đã được Đại Lục công nhận. Nhưng khi thi triển ra, đại sư Diệu Thanh mới cảm thấy cách làm của Mục Vỹ thật sự cao thâm!
Gần như bước nào đại sư Diệu Thanh cũng phải tự hỏi bản thân, tại sao trước kia mình lại không nghĩ” ra cách này!
Đến bây giờ, ông ấy mới hiểu tại sao cháu gái mình lại tôn sùng người thầy giáo trẻ tuổi này đến vậy! Đồng thời ông ấy càng chắc chắn hơn với suy nghĩ của mình.
Chắc hẳn phải có một cường giả tinh thông luyện đan và luyện khí đã âm thăm dạy dỗ Mục Vỹ.
Nếu không một đứa con riêng mang danh là vô dụng mười mấy năm ở thành Bắc Vân sao có thế một bước lên mây, bỗng dưng nắm rõ nhiều phương pháp luyện đan và luyện khí như vậy?
Dù sao ông ấy cũng là thầy luyện đan ba sao nhiều tuổi, chứ không phải đám thiếu niên giống Diệu Tiên Ngữ.
Dù tính cách của Mục Vỹ thay đổi chóng mặt, thiên bẩm cũng cao siêu thì cùng lắm cũng chỉ nâng cao tu vi được thôi. Vì luyện đan và luyện khí không giống như nâng cao tu vi, cần phải có người chỉ dẫn.
Nếu không dù thầy luyện đan một sao có miệt mài cố gắng đến mấy, cả đời cũng không thể bước vào hàng ngũ của thầy luyện đan hai sao được!
“Được rồi, Tố Tâm Đan, cảm ơn đại sư Diệu!"
Ngắm nghía ba viên Tố Tâm Đan thành phẩm trong tay, Mục Vỹ nắm tay lại nói: “Ta còn có việc gấp cần làm. Từ nay trở đi, phương pháp luyện Tố Tâm Đan này sẽ thuộc về ngài, xin cáo từ!"
Một phương pháp luyện chế đan dược tam phẩm mà nói tặng là tặng, phải công nhận rằng Mục Vỹ quả là hào phóng,
“Khoan đã!"
Thấy Mục Vỹ định rời đi, đại sư Diệu cản lại nói: “Mục Vỹ, ta thấy cậu vội vàng như vậy chắc chắn là định giải độc cho ai đó. Nhưng dù gì cũng phải để lão phu xem hiệu quả của đan dược này thế nào chứ!
Mục Vỹ do dự một chút, rồi gật đầu.
“Đi thôi!”
Thấy ông nội định đi với thầy Mục, Diệu Tiên Ngữ bĩu môi.
Bắt đầu từ khi luyện đan ban nấy, hai người này đã coi cô ta như không khí.
Dù thầm thấy bực bội, nhưng Diệu Tiên Ngữ vẫn chạy theo hai người họ đến nhà họ Mục.
“Các người đang làm gì vậy?”
Khi bọn họ vừa đi tới biệt viện của nghĩa phụ Mục Vỹ, trong sân đã vang lên tiếng quát tháo.
Lúc này, bốn tên hộ vệ đứng ngoài cổng đã biến mất dạng.
“Làm gì ư? Chủ nhà bệnh nặng, đương nhiên là chúng ta đến chữa bệnh rồi. Mục Càn Khôn, Mục Càn Vân, hai anh em các người muốn làm gì? Định tạo phản à?”
“Không dám!"
Mục Càn Khôn chấp tay, nói: "Ta nhận lệnh của thiếu trưởng tộc, ở đây bảo vệ trưởng tộc!"
“Thiếu trưởng tộc?"
Nghe thấy cách gọi này, Mục Phong Nguyên bật cười: "Thiếu trưởng tộc nào? Tên vô dụng Mục Vỹ đó cũng được coi là thiếu trưởng tộc ư? Trưởng tộc bị thương hôn mê, mọi chuyện sẽ do đại trưởng lão là ta phụ trách! Bây giờ, ta sẽ đưa trưởng tộc đi chữa trị, các ngươi ai dám ngăn cản?”
“Ta dám!”
Đúng lúc này, Mục Vỹ quát lớn, rồi bước vào biệt viện.
Hắn mới rời đi một lúc, lão già Mục Phong
Nguyên này đã không chờ được nữa rồi Trị bệnh?
Nghĩa phụ nằm trên giường nửa tháng, lão già này không hỏi thăm được một câu. Sau khi hẳn giành được thân phận thầy giáo cao cấp của học viện Bắc Vân, hai người họ đột nhiên có lòng tốt muốn chữa bệnh cho nghĩa phụ. Mục Vỹ tin chắc là có điều mờ ám.
“Ngươi..”
Mục Phong Nguyên vừa định lên tiếng quát mắng, nhưng trông thấy đi theo sau Mục Vỹ còn có đại sư
Diệu Thanh, nên lập tức ngậm miệng.
“Đại sư Diệu, khách quý đến nhà!”
“Ha ha, chào đại trưởng lão!"
“Không biết đại sư Diệu đến nhà họ Mục có việc gì vậy?
Diệu Thanh mim cười đáp: “Thầy Mục Vỹ nhờ lão đây luyện chế một viên đan dược, nên lão muốn đến xem viên đan dược này có hiệu quả thế nào!”
Đan dược?
Nghe Diệu Thanh nói vậy, Mục Phong Nguyên cau mày.
Không lẽ tên nhãi này đã biết Mục Lâm Thần trúng loại độc gì rồi sao?
Không thể nào!
Trong đầu Mục Phong Nguyên nảy ra nhiều ý nghĩ, ánh mắt lão ta nhìn Mục Vỹ ngày cảng có vẻ lo lắng
“Đại sư Diệu, phiền ngài rồi!"
“Chuyện nhỏ thôi!”
Diệu Thanh mỉm cười, rồi đi thắng vào trong.
Cả nhà họ Mục chỉ có Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh dám ngăn cản Mục Vỹ, thậm chí nhiều.
lúc bọn họ còn làm trái ý của trưởng tộc Mục Lâm Thần. Nhưng Diệu Thanh thì họ không dám.
Ở thành Bắc Vân, chỉ có viện trưởng của học viện Bắc Vân là Lục Khiếu Thiên là dám đối đầu với Diệu Thanh.
Thấy Diệu Thanh bước vào phòng, sắc mặt của Mục Phong Nguyên trở nên xám xịt.
Lúc trước, khi Mục Vỹ tới dãy núi Bắc Vân, đáng tiếc là Đông Phương Ngọc và Cận Đông chưa g iết chết hẳn được.
Sau này, Mục Vỹ lại đến dãy núi đó, nhưng lại dụ được Tân Mộng Dao đi cùng.
Sức khoẻ của Tăn Mộng Dao đã hồi phục, chủ nhà họ Tân là Tân Thời Vũ đã âm thầm phái không ít cường giả bám sát hai người họ.
Nên lão ta không có cơ hội ra tay.
Bây giờ thì hay rồi, muốn giết Mục Vỹ thật sự đã rất phiền phức.
Mục Thần
Chương 112
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...