Với những thầy luyện đan bình thường mà nói, phương pháp luyện đan là quan trọng nhất, sau đó mới đến cách thức luyện.
Nên bọn họ rất kỵ lúc mình luyện đan lại có người khác đứng xem.
Một là sẽ ảnh hưởng đến sự tập trung của mình, hai là sẽ bị người ta đánh cắp phương pháp luyện đan và những tâm đắc của bản thân.
“Đương nhiên là được, trò là học trò của ta mà.
Hơn nữa, trò cũng có năng khiếu về mặt luyện đan, nên trò đứng xem cũng sẽ có lợi đấy!”
Mục Vỹ thoải mái đáp.
Phương pháp và cách thức luyện đan có sẵn trong đầu Mục Vỹ quả thực là rất nhiều.
Dù ngày nào Diệu Tiên Ngữ cũng xem hắn luyện đan thì cả đời chắc cũng không học hết được.
Có chút năng khiếu?
Nghe thấy lời nhận xét của Mục Vỹ, Diệu Tiên Ngữ giật khoé miệng.
Ông nội cô ta từng khen cô ta là thiên tài luyện đan trăm năm khó gặp, vậy mà trong mắt Mục Vỹ thì cô ta chỉ có chút năng khiếu thôi!
Để trò xem tên lưu manh thầy luyện đan giỏi đến cỡ nào!
Diệu Tiên Ngữ nghĩ thầm, rồi ngồi xuống một chiếc ghế ở góc phòng, nghiêm túc quan sát.
Phòng luyện đan của Thánh Đan Các được bày trí cực kỳ đơn giản.
Một chiếc lò luyện đan, một giá để thuốc riêng biệt, còn có mấy bộ bàn ghế, ngoài ra thì không còn gì nữa cả.
Vừa liếc nhìn, Mục Vỹ không khỏi thấy kinh ngạc.
Lò luyện đan của Thánh Đan Các tốt hơn rất nhiều so với lò luyện đan trong gia tộc mình.
Khi luyện chế Đoàn Cốt Đan, Mục Vỹ cảm thấy lò luyện đan trong phòng luyện đan của gia tộc mình cùng lắm chỉ là phàm khí cấp trung phẩm.
Còn lò luyện đan của Thánh Đan Các là phàm khí thượng phẩm.
Hơn nữa, đan hoả không chỉ được tạo ra từ những cây gỗ đơn giản, mà có chút lửa nóng từ yêu đan của yêu thú.
Lò luyện đan và đan hoả mà thầy chế thuốc cần đều vô cùng quan trọng.
Chất lượng của lò luyện đan quyết định thành phẩm của đan dược.
Mà chất lượng của đan hoả cao hay thấp cũng vậy.
Đan hoả kém nhất cần dùng những cây củi khá đặc biệt để đốt.
Tiếp đến là sức mạnh từ yêu đan của yêu thú có thuộc tính hỏa.
Còn thứ mà thầy luyện đan mong muốn nhất chính là thiên hoả trong truyền thuyết.
Thiên hoả được sinh ra từ trời đất, ngay khi xuất hiện, nó đã có sẵn linh trí, không ngừng hấp thu để phát triển và có thể không ngừng thăng cấp hệt như võ giả tu luyện.
Loại đan hoả này mới là thứ phù hợp với thầy luyện đan nhất.
Nhưng Mục Vỹ biết bây giờ muốn có thiên hoả thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Dù là thiên hoả mới thành hình, có lẽ hắn mới đến gần trong phạm vi mười dặm thì đã bị thiêu hoá thành tro bụi rồi.
“À, đây là một viên Đoàn Cốt Đan.
Bây giờ, trò là cảnh giới Dịch Cân tầng thứ ba của thân xác, vừa hay có thể dùng được rồi đấy!”, Mục Vỹ nhớ ra mình còn mấy viên Đoàn Cốt Đan tự luyện chế, hắn lấy một viên ra, sau đó đưa cho Diệu Tiên Ngữ.
“Ta cần phải tìm hiểu về lò luyện đan và đan hoả trước một chút rồi mới luyện chế đan dược được.
Lúc này, trò vừa hay có thể tu luyện một lát đấy!”
Không khó để Mục Vỹ nhận ra, hiện giờ, Diệu Tiên Ngữ đã là cảnh giới Dịch Cân tầng thứ ba của thân xác.
Chỉ có điều muốn nâng thêm một cấp nữa có vẻ hơi khó.
Không phải là do Diệu Tiên Ngữ không có đủ tài, mà là vì trong cơ thể tồn tại một chút tạp chất.
Hẳn là do trong lúc thăng cấp khi trước, cô ta đã để lại tạp chất do uống một vài đan dược.
Chắc một viên Đoàn Cốt Đan đủ để cô ta tiến vào cảnh giới Tráng Tức tầng thứ tư.
Đoàn Cốt Đan?
Diệu Tiên Ngữ chưa từng nghe đến tên của loại đan dược này.
Nhìn viên đan dược hình tròn trong tay, cô ta không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Nhưng cô ta biết Mục Vỹ sẽ không lừa mình, vì thế nuốt ngay tắp lự.
Trông thấy Diệu Tiên Ngữ bắt đầu hấp thu sức mạnh của đan dược, Mục Vỹ mới quan sát lò luyện đan một cách kỹ càng.
Hắn chuyển động chân nguyên trong lòng bàn tay, sau đó từ từ nhóm lửa trong lò.
Mục Vỹ không ngừng tổng hợp lửa của củi và yêu đan để khởi động lò luyện đan, hiển nhiên cách này mang lại hiệu quả hơn hẳn cách nhóm lửa bằng củi đơn thuần.
Sau một hồi tìm hiểu rõ ràng, Mục Vỹ đã dần quen thuộc với quán tính của chiếc lò luyện đan này.
“Phù… Chờ nha đầu kia tỉnh lại là mình có thể luyện chế được rồi!”
Hắn ngồi xếp bằng dưới đất, điều chỉnh tinh thần sang trạng thái tốt nhất.
“Ưm…”
Trong phòng luyện đan im ắng chợt vang lên một tiếng ngâm nga.
Âm thanh này phát ra từ miệng của Diệu Tiên Ngữ, trên mặt cô ta có mồ hôi nhỏ xuống, y phục trên người cũng ướt đẫm, làm bộ đồ mỏng manh trở nên trong suốt, thậm chí có thể nhìn thấy da thịt bên trong.
Cô ta chậm rãi mở mắt ra.
Cô ta đã đột phá cảnh giới Tráng Tức tầng thứ tư của thân xác!
Cảm nhận được luồng sức mạnh vững vàng trong khắp kinh mạch và xương cốt của mình, Diệu Tiên Ngữ có vẻ mừng rỡ.
Cô ta đã giậm chân tại chỗ ở tầng thứ ba ba tháng trời, cuối cùng thì cũng đột phá được rồi.
Không chỉ có vậy, cô ta còn có thể cảm nhận rõ rằng những bộ phận có vấn đề trong cơ thể mình cũng đã thông suốt, được đẩy ra khỏi cơ thể bằng cách hít thở.
Mỗi một hơi thở của cô ta, sức mạnh lại lớn thêm gấp mười lần.
“Đoàn Cốt Đan quả là đan dược thần kỳ!”
Diệu Tiên Ngữ không nhịn được lên tiếng.
“Đương nhiên, mà còn phải xem do ai luyện chế ra nữa!”
Khi Diệu Tiên Ngữ đang vui mừng khôn xiết, bên tai chợt vang lên một giọng nói.
“Thầy Mục, thầy… sao thầy vẫn chưa luyện đan, mà cứ ngồi ở đây tu luyện thế ạ?”, thấy thầy Mục ngồi cạnh mình, Diệu Tiên Ngữ hơi ngẩn ra.
Mục Thần
Chương 56
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...