"Các vị, Tụ Tiên Các là nơi các thiên tài trên toàn đế quốc Nam Vân chúng ta tụ tập, những người tới đây đều có bản lĩnh bất phàm. Hôm nay, một thiên tài đã đến Tụ Tiên Các, chỉ là vị thiên tài này vừa mới tới thành Nam Vân không lâu, hơn nữa còn đến từ thành Bắc Vân, có phải chúng ta nên mở tiệc chào mừng không?"
“Thiên tài?"
"Lại một thiên tài mới đến, còn đến từ thành Bắc Vân?"
"Cổ Càn Vũ, ngươi đừng vòng vo nữa, rốt cuộc người đó là ai?"
Thấy đám đông trở nên xôn xao, Cổ Càn Vũ hả hê cười: "Thiếu trưởng tộc nhà họ Mục ~Mục Vỹ!"
Nói rồi y khiêu khích nhìn về phía Mục Vỹ.
"Các vị đừng xem thường thiếu trưởng tộc Mục, nghe nói hiện thiếu trưởng tộc đã 19 tuổi, cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất nhưng có thế vượt cấp giết võ giả tầng thứ ba, thiên tư bất phàm”.
"Hừ! Cổ Càn Vũ, ngươi có nhầm không thế? 19 tuổi mà cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất? Thiên tài?
"Đùa gì thế!”
"Phải đấy, không phải khoác lác chứ võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ hai, thứ ba ở cái thành Bắc 'Vân đấy ta hạ gục được một đống".
"Chứ sao, không biết trưởng tộc Mục Thanh Vũ nghĩ sao mà cho người này làm thiếu trưởng tộc nữa, xem ra nhà họ Mục đã sa sút rồi".
Đám đông nghe thấy lời của Cổ Càn Vũ đều cười phá lên.
Họ đều chế giễu nhìn Mục Vỹ.
Ôi, các vị không thể nói vậy được, thiếu trưởng tộc Mục có tài lâm. Hôm nay, Cổ Càn Vũ ta đây bất tài nhưng muốn lãnh giáo thiếu trưởng tộc Mục, được chứ?"
'Vừa nói Cổ Càn Vũ vừa khom người nhìn hẳn.
"Được, tất nhiên là được!"
Mục Vỹ mim cười, nhảy lên lôi đài.
Giờ mà nhịn được thì không phải người nữa.
Nhảy một bước lên lôi đài, hân tủm tỉm nhìn Cổ Càn Vũ ở phía đối diện, nói: "Cổ thiếu gia, đấu võ ở Tụ Tiên Các không được gây chết người nhỉ?”
“Thiếu trưởng tộc Mục yên tâm, không thể giết người đâu, ta sẽ nương tay”
Nương tay?
Được lắm!
Mục Vỹ thầm nói: Ta cũng sẽ nương tay.
Hai người bắt đầu tranh tài.
Cổ Càn Vũ phải cất công như vậy là để ép Mục Vỹ lên lôi đài, thấy hẳn đã lên đây thì không nhẫn nại được nữa.
“Mạt Nhật Thiên Tai!”
Khẽ quát một tiếng, lần này Cổ Càn Vũ thi triển tuyệt chiêu của mình.
Trong trận đấu vừa rồi với Lâm Triết Vũ, vì chân nguyên trong cơ thể bị tiêu hao quá mức nên y không thể sử dụng chiêu này, nếu không đã không thua rồi
Giờ đây đã hoàn toàn bình phục, y có thể sử dụng nó rồi.
Điều Cổ Càn Vũ muốn là đánh cho Mục Vỹ phải tháo chạy, không tiếp nổi một chiêu của mình, triệt để làm bẽ mặt nhà họ Mục.
'Đòn tấn công của y đã đến nhưng Mục Vỹ chỉ đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Những người xung quanh thấy cảnh này đều không rõ nguyên do,
Dù thế nào Mục Vỹ này cũng có thể đánh trả được chứ? Sao cứ đứng sững ra đó, tính mặc kệ Cổ Càn Vũ đánh bại mình sao?
"Keng!"
Đột nhiên có tiếng kêu lanh lảnh vang lên, bầu không khí chìm vào im lặng.
"Á!"
Ngay sau đó, tiếng hét đau đớn như đâm thủng màng nhĩ mọi người, một người loạng choạng lùi ra sau.
Không ngờ lại là Cổ Càn Vũ.
Vừa đụng phải Mục Vỹ, cả quần áo của y đều nổ tung, hai tay cũng cháy đen y hệt Cổ Phần.
Chuyện này là sao?
Thấy dáng vẻ này của Cổ Càn Vũ, Mục Vỹ chỉ khịt mũi coi thường.
Những ngày qua hẳn luôn ở trong Lôi Âm Cốc để tu luyện Thiên Lôi Thần Thế Quyết, đã đến tầng thứ ba.
Sức mạnh sấm sét cuồng bạo ngập tràn toàn thân.
Chỉ cần hắn muốn, sức mạnh sấm sét sẽ hội tụ trong cơ thể, Cổ Càn Vũ với cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất này có gọt nhọn đầu cũng không phá được.
“Bạn nhỏ, đã biết chưa?”
"Biết gì?"
"Biết tại sao ta là thiếu trưởng tộc của nhà họ Mục chưa?”
"Ngươi..."
Mục Vỹ cười ha ha: "Làm sai thì phải gánh lấy hậu quả, hậu quả của cậu là..."
Lời vừa dứt, nơi hắn vừa đứng chỉ còn lại bóng dáng.
"Ầm!!"
Tiếng động vang trời nổ ra, Mục Vỹ xuất hiện sau lưng Cổ Càn Vũ từ lúc nào.
Thiên Lôi Thần Thể Quyết không chỉ mang lại sức mạnh mà còn cả tốc độ như sấm sét.
"Vốn định làm lơ nhưng cậu cứ cố tình kiếm chuyện. Này thì kiếm chuyện, còn dám kiếm chuyện nữa không?", Mục Vỹ vừa nói vừa tóm lấy cổ áo của Cổ Càn Vũ, tung một cú đấm.
Cú đấm này nối tiếp cú đấm kia, hoàn toàn không, ngơi tay, dần đần đầu của Cổ Càn Vũ sưng như đầu con heo.
Thấy cảnh này, những người dưới lôi đài đều trợn mắt há hốc mồm.
Chuyện gì đây?
Sao Mục Vỹ này lại lợi hại đến thế.
Tuy 19 tuổi mà có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất thì có hơi thấp,nhưng không ngờ hắn lại có thể, hoàn toàn áp đảo người xếp thứ ba trên bảng Địa Tiên thứ nhất như Cổ Càn Vũ.
"Giờ đã biết sai chưa?"
"Ưm ưm ưm.."
Cổ Càn Vũ há miệng nhưng không nói nên lời dù chỉ một câu.
"Mục Vỹ, đủ rồi, sau cùng, Tiêu Doãn Nhi không nhịn nổi nữa nên lên tiếng ngăn cản.
"Được thôi!"
Mục Vỹ nói rồi thả tay, Cổ Càn Vũ ngã nhào xuống đất không nhúc nhích như một con chó đã chết.
Mục Thần
Chương 185
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...