Đêm đến, trong căn phòng đơn sơ tại nhà họ Mục.
Mục Lâm Thần và Mục Thanh Vũ đứng đối diện nhau.
“Lâm Thần, mấy năm nay đệ phải chịu khổ rồi."
“Ha ha... Đại ca đừng khách sáo. Huynh nỗ lực vì nhà họ Mục nhiều hơn đệ”, Mục Lâm Thần cười đáp, cơ mặt dần thay đổi.
Thoáng chốc, gương mặt của ông ấy xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, biến thành một người hoàn toàn khác.
Nhìn kỹ có thể thấy gương mặt này giống hệt Mục Thanh Vũ.
“Vỹ Nhi cũng phải chịu nhiều khổ cực. Đệ nhìn nó lớn lên, liệu có biết tại sao nó lại... thay đổi nhiều như vậy không?”
“Đệ cũng không biết. Đôi khi trông đứa trẻ này ngang ngược càn rỡ, nhưng thỉnh thoảng lại có chút u buồn, khiến người khác không thể nắm bắt.
“Thôi bỏ đi, người làm phụ thân như ta quả thực không xứng”.
“Đại ca!"
Mục Lâm Thần nói: “Chuyện năm đó cũng không thể trách huynh. Dù sao mẫu thân của Vỹ Nhỉ cũng tới từ nơi đó, trong mắt nhà họ Mục chỉ là sâu kiến”.
“Ta hiểu, vậy nên lăn này mới để nó kế nhiệm vị trí trưởng tộc. Có như vậy, ta mới có thể buông tay làm chuyện của ta.”
“Nhưng mà Vỹ Nhi lớn lên ở thành Bắc Vân, trong nhà họ Mục có nhiều thế lực phức tạp, lại thêm nhà họ Tiêu, nhà họ Cổ, nhà họ Lâm và hoàng thất nhúng tay, nó có thể làm được sao?”
“Trước kia ta cũng nghĩ là không thể, chỉ muốn nó sống bình an cả đời ở đây với đệ. Nhưng bây giờ xem ra cũng không phải không có khả năng. Dù sao hiện giờ nhà họ Mục cũng nằm trong tay hai ta, để nó làm loạn cũng được, miễn cho một số người có ý đồ xấu".
“Đệ hiểu rồi!"
Mục Thanh Vũ và Mục Lâm Thần vốn là huynh đệ. Mục Lâm Thần đồng ý đứng phía sau Mục Thanh Vũ là vì bất cứ lúc nào đối phương cũng nhìn xa trông rộng hơn ông ấy.
Mục Lâm Thần cũng tin tưởng nhà họ Mục dưới sự dẫn dắt của Mục Thanh Vũ sẽ ngày càng lớn mạnh.
...
Đêm rằm, Mục Vỹ ngồi xếp bằng trong phòng, chân nguyên nhàn nhạn tản ra quanh người.
“Phù.”
Hắn chậm rãi thở phào, nhíu mày mở mắt.
“Vẫn chưa được...”
Sau trận chiến, hẳn đã đột phá tới cảnh giới Tụ Khiếu, tầng thứ mười của thân xác.
Nhưng từ cảnh giới Tụ Khiếu tới cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất cần dùng chân nguyên mạnh mẽ để đá thông huyệt Hợp Cốc. Chân nguyên thì hẳn có thế dựa vào Tru Tiên Đồ, nhưng muốn tăng cảnh giới thì vẫn cần tích lũy từng chút một.
Thế nên hắn mới không mượn sức Tru Tiên Đồ.
Ngoài ra, bởi vì hẳn luôn chú trọng đề cao sức mạnh thân xác nên ở cảnh giới tầng thứ mười, một quyền của hẳn nặng chừng 50 tấn, mạnh hơn cả một vài võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất,
Cũng chính vì thế, hắn gặp phải lực cản rất lớn trước khi đột phá cảnh giới Linh Huyệt.
Thân xác quá mạnh mẽ, muốn mở được huyệt Hợp Cốc càng cần nhiều chân nguyên hơn.
“Ăn một miếng cũng không béo lên được bao nhiêu, sao mình lại cuống lên rồi?”
Mục Vỹ cười khổ, đứng dậy suy tư.
Hắn ở thành Bắc Vân suốt nửa năm, đã dần có tình cảm với vùng đất này.
Kiếp này hẳn không còn là Tiên Vương, chỉ là một người thầy, một đứa con trai, một người đàn ông.
Ngày mai hẳn sẽ phải rời khỏi nơi đây, về Đế Đô - thành Nam Vân. Thử thách lớn hơn đang chờ đợi ở phía trước.
Đêm đã khuya, lẽ ra Thánh Đan Các phải đóng cửa từ lâu. Thế nhưng giờ phút này, sảnh lớn của Thánh Đan Các lại đèn đuốc sáng trưng.
Một bóng người già nua ngồi cạnh bàn tiệc rượu đã dọn sẵn như đang chờ đợi ai đó.
Một người chậm rãi đi vào, tự nhiên ngồi xuống.
“Ha ha, xem ra đại sư Diệu đã biết ta sẽ đến!”
Mục Vỹ cầm đũa gắp lấy một miếng thịt, cười nói.
“Thằng nhóc nhà cậu vẫn luôn muốn hỏi ta vài chuyện, không ngờ lại nhịn được. Ta chờ cậu ba ngày nay rồi”, Diệu Thanh lắc đầu cười khổ.
Ông ấy giấu mình ở thành Bắc Vân bao nhiêu lâu không ai phát hiện, không biết tại sao Mục Vỹ chỉ căn liếc mắt đã nhìn thấu thân phận của mình.
“Đại sư Diệu nói đi”.
“Nói cái gì?"
“Thân phận của ông chứ sao..”
"..."
Đại sư Diệu ho khan một tiếng, nhìn bộ dạng ăn uống th ô tục của Mục Vỹ nói: "Tên của ta thật sự là Diệu Thanh. Nhưng ta không phải thầy luyện đan ba sao, mà là thầy luyện đan bảy sao.”
"Ồ..."
Ồ!
Ồ?
Thấy Mục Vỹ tùy ý đáp lại một tiếng, Diệu Thanh suýt giận phun máu.
“Thầy luyện đan bảy sao cũng chỉ mạnh hơn Mạt Vấn kia một chút thôi mà!", Mục Vỹ bĩu môi nói.
“Cậu...”
Diệu Thanh đang định nổi giận lại nghĩ tới Mục Vỹ đã từng gặp Mạt Vấn, còn có thể khiến thầy luyện đan sáu sao như ông ấy xưng huynh gọi đệ. Cậu ta nghe được thân phận của mình không ngạc nhiên cũng dễ hiểu.
“Thế còn cậu?”
“Ta?”, Mục Vỹ khó hiểu nói: “Ta là Mục Vỹ mà. Không phải đại sư Diệu định đòi lại lò luyện Phong Thiên của Thánh Đan Tông các ông về đấy chứ?”
“Ha ha... Có lẽ tặng lò luyện Phong Thiên cho cậu còn tốt hơn. Trước giờ, thiên tài tinh thông cả luyện đan và luyện khí vô cùng hiếm có.”
“Vậy thì tốt rồi", Mục Vỹ khoa trương vỗ ngực thở phào.
“Nói về cậu đi! Năm xưa phụ thân của cậu là thiên tài nổi danh toàn bộ đế quốc Nam Vân. Ta cũng từng nghĩ chắc hắn cậu sẽ không tầm thường, nhưng không ngờ..."
“Không ngờ thiếu gia ta đây lại lợi hại như vậy đúng không?”
Diệu Thanh nhìn bộ dạng tự luyến vô sỉ của Mục Vỹ, đột nhiên phát hiện mình thực sự không thể phản bác lại hắn.
Mục Thần
Chương 173
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...