Thánh Đan Các, thành Bắc Vân!
“Ông nội, trận tỉ thí lần này, ông coi thầy Mục đang có dự định gì ạ? Mặc Dương là một tên ăn chơi đua đòi, học hành không đến nơi đến chốn, mà thầy ấy lại để cậu ta đấu với Mặc Hải, kiểu này là thua chắc rồi!”
“Còn nữa, đúng là ngày xưa cha của Tề Minh là một thiên tài hiếm có. Nhưng bây giờ, ông ấy là người tàn phế rồi, Tề Minh thì biết gì về luyện khí chứ!”
Tại lầu ba của Thánh Đan Các, Diệu Tiên Ngữ bĩu mỗi, có vẻ bực bội.
“Hả? Sao con không nhận xét về mình nữa?”
Thấy cháu gái mình nói vậy, Diệu Thanh bật cười.
“Hừ, Uông Vân Kỳ vốn chẳng phải đối thủ của con. Bọn con đều là thầy luyện đan một sao, con mà phải sợ cô ta à?”, Diệu Tiên Ngữ nắm chặt bàn tay mềm mại thành quyền, hừ nói.
Advertisement
“Hả? Ông nội con bé Uông Đông Vân là một trong những thầy luyện đan ba sao giỏi nhất ở thành Bắc Vân đấy. Hơn thế nữa, ta nghe nói mấy hôm trước, Uông Đông Vân đã thu thập được thú hỏa vào trong cơ thể của Uông Vân Kỳ rồi!”
“Thú hỏa?”
Đương nhiên Diệu Tiên Ngữ biết thú hỏa là gì!
Với thầy luyện đan và thầy luyện khí mà nói, lửa là thứ có sức hấp dẫn nhất!
Thầy luyện đan và thầy luyện khí bình thường khi luyện chế đan dược và binh khí phải dựa vào ngọn lửa của lò luyện.
Mà đại sư cao cấp thật sự thì lại dựa vào lửa của bản thân.
Advertisement
Thú hỏa chỉ có thể lấy được từ trên người của linh thú.
Dù là linh thú cấp thấp nhất, nếu trong người chúng có thú hoả, mà võ giả có thể thu phục được chúng, khi luyện đan hoặc luyện khí dẫn thú hỏa vào thì khả năng luyện chế thành công cực kỳ cao.
Còn thiên hoả thì chỉ có trong truyền thuyết thôi…
“Thú hỏa. Đồ hồ ly tinh đó dám dung nhập thú hỏa để thi luyện đan với mình, đúng là vô liêm sỉ! Mình phải tìm thầy Mục để tính kế sách cho chuyện này mới được…”
Nói rồi, Diệu Tiên Ngữ chạy thẳng.
“Con…”
Thấy dáng vẻ nóng vội của Diệu Tiên Ngữ, biểu cảm trên gương mặt Diệu Thanh thay đổi liên tục.
“Con nhóc này bỏ qua đại sư luyện đan ba sao là ta ở đây không thèm hỏi, lại chạy đi tìm Mục Vỹ… Không lẽ trong mắt con bé, ta không bằng Mục Vỹ ư?”
Diệu Thanh lẩm bẩm một mình, nhìn về phía Diệu Tiên Ngữ rời đi, nhưng ông ấy lại mỉm cười.
“Ngưng Mạch Đan có rất nhiều công hiệu. Mục Vỹ này đúng là không hề đơn giản, nói vậy thì cậu ấy quả là một thầy luyện đan hai sao thực thụ!”
Một thầy luyện đan hai sao chỉ mới mười chín tuổi, ngẫm nghĩ một hồi mà mãi lâu sau Diệu Thanh cũng không bình tĩnh lại được.
Lúc này, trong lớp năm sơ cấp của học viện Bắc Vân.
Phòng học trống trơn, chỉ có hai bóng người.
Đó chính là Tề Minh và Mục Vỹ.
Hiện giờ, Mục Vỹ đang đứng trên bục giảng, cầm phấn không ngừng tô vẽ trên tấm bảng đen.
Tề Minh ngồi dưới nhìn Mục Vỹ, trên gương mặt cậu ấy lộ rõ vẻ sùng bái điên cuồng.
“Luyện khí đúng như lời cha trò nói, là luyện vũ khí, nhưng là một món vũ khí sống. Là một thầy luyện khí, tất cả việc trò cần làm là hợp thành một thể với món vũ khí mà trò đang luyện!”
“Đầu tiên, điều quan trọng nhất là chế tạo phần thân của vũ khí. Tiếp đến là ngưng tụ chân nguyên thành khế văn, dung nạp vào thân vũ khí!”
Mục Vỹ nghiêm túc nói: “Khế văn có thuộc tính khác nhau, chúng khiến vũ khí có những tác dụng khác biệt. Khế văn hàn băng khiến vũ khí có thuộc tính hàn băng; khi chiến đấu, phối hợp với võ kỹ của võ giả có thể phát huy được tốt hơn. Khế văn hoả diệm, khế văn giết chóc, khế văn mềm dẻo và các loại khác cũng vậy!”
“Đại thế giới Vạn Thiên có vô vàn các loại khế văn. Mỗi ngày, có lẽ đều có thầy luyện khí sáng tạo ra một loại mới. Là một thầy luyện khí giỏi giang thì không phải học khế văn của người khác là tài, mà mình phải tự tạo ra khế văn cho mình thì mới là lợi hại nhất!”
Nhìn Mục Vỹ giảng giải trên bục với khí thế hiên ngang, Tề Minh chỉ cảm thấy một cánh cửa lớn đang dần mở ra trước mặt mình.
Cánh cửa của thầy luyện khí!
Dù cậu ấy đã nghe khá nhiều những kiến thức về luyện khí từ cha mình, nhưng so với những gì mà Mục Vỹ vừa giảng dạy, rõ ràng là thua kém hơn nhiều.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Tề Minh thấy ngạc nhiên.
Cậu ấy biết rõ mười lăm năm trước, cha mình đã là một thầy luyện huyền khí.
Thầy luyện huyền khí độc nhất vô nhị ở thành Bắc Vân.
Nhưng bây giờ, những điều mà thầy Mục dạy còn hay hơn cả cha cậu ấy…
Dù sao đi nữa, Tề Minh biết thầy Mục đã thay đổi, trở nên xuất chúng!
Đột nhiên, trong đầu cậu ấy nhóm lên ý chí chiến đấu.
Trước kia, cậu ấy thấy thương thầy Mục nhát gan, nhưng cậu ấy thì có gì khác chứ?
Đối mặt với Tề Vân, phản ứng đầu tiên của Tề Minh là mình không bằng Tề Vân, nhưng cậu ấy thua kém ở điểm gì?
Đến bây giờ, Tề Minh mới hỏi chính mình.
“Tập trung nghe giảng!”
Bụp một tiếng, một viên phấn rơi vào đầu Tề Minh.
Hai tay Mục Vỹ chống nạnh, hắn nghiêm mặt nói: “Trò phải biết là một tiết học ta dạy cho trò này đủ để các đại sư luyện khí của cả đế quốc Nam Vân nghe đấy!”
“Dạ, dạ!”
Không biết tại sao, Tề Minh cảm thấy bây giờ, Mục Vỹ không hề khoác lác về bản thân, mà hắn thật sự rất giỏi, khiến người ta ngưỡng mộ.
“Cái tên này…”
Cùng lúc đó, Tần Mộng Dao mặc bộ váy màu hồng bất thình lình đứng ở cửa phòng học.
“Tên này bình thường trông có vẻ kiêu căng, nhưng lúc giảng bài thì... đẹp trai thật đấy!”
Mục Thần
Chương 75
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...