“Diệu Tiên Ngữ, mọi người đều nói ta và ngươi là hai thiên tài luyện đan của thành Bắc Vân, nhưng ta thấy ngươi không bằng ta. Nếu không nhờ có ông nội là các chủ Thánh Đan Các, ngươi phải kém xa ta mười tám nghìn dặm!”
Uông Vân Kỳ mặc trường bào, gương mặt xinh đẹp, lời nói lại gay gắt.
Từ nhỏ cả hai đều thể hiện thiên phú xuất chúng, danh tiếng vang xa trên con đường luyện đan nên vẫn luôn bị người ta lấy ra so kè.
Hôm nay chính là ngày quyết định giữa hai người, rốt cuộc ai mới là thầy luyện đan thiên tài số một của thành Bắc Vân!
“Đừng có kiêu ngạo quá!”, Diệu Tiên Ngữ cười đáp: “Trận đấu hôm nay không phải để ta và ngươi tranh cái danh thiên tài luyện đan số một thành Bắc Vân, mà là vì thầy Mục!”
Cuộc đấu còn chưa bắt đầu, không khí đã trở nên căng thẳng.
“Bởi vì cả hai đều là thầy luyện đan một sao nên đan dược để thi đấu lần này do thầy cô bốc thăm quyết định. Ai có thể luyện chế thành công nhanh nhất, phẩm chất của đan dược tốt nhất sẽ là người chiến thắng!”
Advertisement
Trọng tài vừa dứt lời, một bóng người chậm rãi bước lên lôi đài.
Lục Khiếu Thiên!
Trông thấy ông ấy tới, mọi người đều sợ ngây người.
Không ai ngờ trận đấu luyện đan đầu tiên sẽ do viện trưởng Lục tự mình bốc đề.
Vậy thì trận đấu lần này sẽ cực kỳ công bằng!
Advertisement
Cả học viện Bắc Vân làm gì còn ai công tâm hơn viện trưởng Lục?
“Đan dược của trận đấu luyện đan là Thất Khiếu Thư Mạch Đan!”
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi.
Thất Khiếu Thư Mạch Đan là loại cực phẩm trong số đan dược nhất phẩm, có tác dụng rất lớn đối với võ giả từ tầng thứ nhất đến tầng thứ tư của thân xác.
Hơn nữa sau khi luyện thành, xung quanh đan dược sẽ có thất khiếu, sinh động như thật, hương thơm ngào ngạt.
Tuy nó chỉ là đan dược nhất phẩm nhưng lại rất ít người có thể luyện thành thất khiếu.
Thầy luyện đan một sao chỉ có thể luyện ra được tam khiếu, tứ khiếu. Chỉ một số thầy luyện đan hai sao mới có thể luyện chế ra được thất khiếu đầy đủ.
Thất khiếu hợp thành, viên đan dược Thất Khiếu Thư Mạch Đan ấy mới được coi là hoàn mỹ.
Dùng nó để kiểm tra năng lực của thầy luyện đan một sao đúng là không có gì thích hợp bằng!
“Thất Khiếu Thư Mạch Đan…”
Nghe thấy cái tên này, Uông Vân Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
“Diệu Tiên Ngữ, ngươi thua chắc rồi. Một tháng trước ta đã có thể luyện chế ra Thất Khiếu Thư Mạch Đan có ngũ khiếu. Bây giờ ta dung hợp được thú hoả, ít nhất cũng có thể luyện chế được lục khiếu!”
Uông Vân Kỳ hưng phấn nói: “Còn ngươi vốn không thể luyện chế ra thất khiếu! Bởi vì chỉ có thầy luyện đan hai sao mới làm được điều này. Thế nên trận này ta thắng chắc rồi!”
Nghe thấy Uông Vân Kỳ tự tin như vậy, Diệu Tiên Ngữ nhếch miệng mỉm cười, không thèm giải thích.
Thắng thua phải đợi đến cuối cùng mới biết được.
“Hiện giờ đã chuẩn bị xong các dược liệu cần thiết và lò luyện đan tốt để luyện chế đan dược. Về phần lửa luyện đan, học viện cung cấp đan hoả của yêu thú thuộc tính hoả. Nếu bản thân học trò có sẵn yêu hoả cũng có thể sử dụng. Cuộc thi chính thức bắt đầu!”
Trọng tài nói xong, cả quảng trường chìm vào yên tĩnh.
Lúc luyện đan kiêng kị nhất là bị quấy rầy, ai ai cũng biết điều này.
Dược liệu cần để luyện chế Thất Khiếu Thư Mạch Đan gồm có cỏ Linh Lung, quả Thư Tâm, gỗ Thiết Ti và yêu đan của yêu thú cấp bốn hổ vằn trắng!
Trong đó, quả Thư Tâm quý giá nhất. Một quả Thư Tâm trị giá ít nhất năm nghìn linh thạch hạ phẩm.
Cuộc thi đấu bắt đầu. Uông Vân Kỳ và Diệu Tiên Ngữ cùng bước lên lôi đài, đứng ở chỗ của mình.
Đám người phía dưới đã kiềm chế hơi thở.
Ngoại trừ một người, chính là Mục Vỹ!
Lúc này hắn đang lười biếng dựa vào ghế, Tần Mộng Dao đứng cạnh xoa bóp vai cho hắn. Cảnh tượng này khiến một nửa số người trong học viện Bắc Vân muốn xông lên đánh hắn một trận tơi bời.
Nhưng Tần Mộng Dao thấy hắn hơi híp mắt nằm trên ghế lại đau lòng.
Ngày thường Mục Vỹ luôn mang bộ dạng tiêu sái phóng khoáng, nhưng đến khi chính thức ở bên hắn, cô mới biết mỗi ngày hắn dùng phần lớn thời gian để tu luyện.
Hôm qua vì lĩnh ngộ một chiêu kiếm, hắn thức đến tận sáng sớm mới ngủ được một lúc.
Trên lôi đài, Uông Vân Kỳ và Diệu Tiên Ngữ gần như đồng thời ra tay. Các loại dược liệu được bỏ vào lò luyện theo thứ tự.
Thế nhưng người nào quan sát cẩn thận sẽ dần phát hiện, số lượng và thứ tự thả dược liệu của Diệu Tiên Ngữ khác hẳn Uông Vân Kỳ.
Nói chính xác là một thủ đoạn luyện chế Thất Khiếu Thư Mạch Đan khác hoàn toàn cách luyện chế được công nhận hiện nay.
Mọi người đều biết muốn luyện chế Thất Khiếu Thư Mạch Đan cần phải thả gỗ Thiết Ti vào trước, bởi vì nó rất cứng, không thể nhanh chóng dung hợp.
Thế nhưng cách làm của Diệu Tiên Ngữ lại trái ngược. Cô ta bỏ quả Thư Tâm dễ luyện hoá nhất vào lò luyện đan trước.
“Diệu Tiên Ngữ đang làm cái gì vậy?”, Tề Minh thấy vậy cũng không khỏi nghi hoặc.
“Các trò biết cái gì?”
Đúng lúc này, Mục Vỹ vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên lên tiếng: “Luyện chế Thất Khiếu Thư Mạch Đan, quan trọng nhất là mở thất khiếu. Mở thế nào? Đương nhiên phải dùng dược khí công phá đan dược!”
“Cho quả Thư Tâm vào trước, hoá thành dược khí bao quanh mặt trong của lò đan. Sau khi gỗ Thiết Ti bị luyện hoá, dược khí sẽ bám vào nó, giây phút đan dược luyện thành sẽ xông phá mở khiếu từ ngoài vào trong!”, Mục Vỹ giải thích tỉ mỉ: “Phương pháp luyện chế bình thường đều là cho gỗ Thiết Ti vào trước, để dược hiệu của quả Thư Tâm bao bọc trong đan dược, phá từ trong ra ngoài!”
“Vậy cách nào có hiệu quả tốt hơn?”, Tề Minh không nhịn được tò mò hỏi.
Mục Thần
Chương 90
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...