"Chết tiệt, tên khốn này!”
Giờ đây, người áo xanh cực kỳ sợ Mục Vỹ.
Rõ ràng chỉ có cảnh giới Tụ Đan - tầng thứ tám của thân xác mà lại có thể bùng nổ sức mạnh cường hãn đến như vậy. Rốt cuộc kẻ này là ai?
“Lớn tiếng như thế làm gì? Chết đến nơi còn chưa chịu yên à?"
Mục Vỹ nhíu mày, kiếm Thanh Khuyết vững vàng trong tay.
"Yên tâm, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhanh gọn!"
Nhấc tay, kiếm Thanh Khuyết sắp chém xuống.
"Khoan, khoan!"
Bị cắt mười ngón tay, người áo xanh vội quỷ xuống, thê lương thét lên: "Đừng giết ta, đừng giết ta! "Ta có bảo vật mà chủ nhân sơn động này để lại!"
"Bảo vật?"
"Đúng vậy!”
Thấy Mục Vỹ động lòng, người áo xanh ra sức thuyết phục: "Ta vô tình phát hiện ra sơn động này mới dừng chân ở đây, còn tung tin trong thành Bắc Vân để dẫn dụ người khác tới cho mình luyện chế huyết thi, nhưng trong này đúng là có một bảo vật!”
"Bảo vật gì?"
"Một cái lò luyện!"
Nói xong, y run rẩy dùng đôi bàn tay mất hết ngón để lấy một mặt dây chuyền ra khỏi ngực.
Mục Vỹ nhấc trường kiếm để lấy mặt dây chuyền. Nhìn kỹ, hắn thấy bên dưới quả thật có một cái lò luyện nhỏ.
Có điều cái lò này nhỏ ơi là nhỏ, chỉ lớn bằng ngón tay cái, nhưng cầm trong tay lại nặng mấy lạng.
"Ngươi lấy được nó từ đâu?”
"Ta lấy được từ cái xác này, cũng ở trong hang động. Nó nhỏ bé nhưng lại được chạm trổ rất tỉnh xảo, mà rốt cuộc đặc biệt ở chỗ nào thì ta không biết!"
“Đương nhiên ngươi không biết rồi!', Mục Vỹ nở nụ cười xấu xa: "Vì ngươi có phải thầy luyện đan đâu!"
Dứt lời, bất chợt một tiếng "phịch” vang lên, lò luyện nhỏ trong tay hắn được phóng to.
"Đây là..."
Lò luyện vốn nhỏ bé đột ngột tăng kích thước, cao ngang một người bình thường.
Lò luyện có ba chân, hình tròn, toàn thân khắc đầy đường vân màu xanh cổ xưa, giữa những đường vân dường như còn hơi lấp lánh.
Nhìn thấy lò luyện ba chân màu xanh này, người áo xanh ngẩn ngơ, khuôn mặt hiện lên sự hối hận.
"Ngươi khỏi phải hối hận làm gì, cái lò ba chân này có cho ngươi cũng không làm được gì đâu, chỉ có thầy luyện đan mới biết cách sử dụng nó thôi!
Vừa nói, Mục Vỹ vừa tiến lên cẩn thận quan sát.
"Ha ha, cái lò luyện này là bảo bối duy nhất, ta đã cho ngươi, giờ ta đi được rồi chứ?"
"Nghĩ hay quá, trong động Phong Lĩnh này chắc. chắn có cỏ Phong Linh. Ta hỏi ngươi, chúng đâu rồi?"
"Thì..."
"Nói!"
Người áo xanh run rẩy khai ra: "Hơn một nửa cỏ Phong Linh đã bị ta luyện chế thành huyết thi rồi, cơ mà loại thảo dược mà còn tác dụng khác nên ta có chừa lại một cây!"
"Một cây?"
Nhìn dáng vẻ run lẩy bẩy đó, Mục Vỹ chỉ thiếu điều vung kiếm chém chết v.
"Thôi được, bây giờ nói cho ta biết mục đích của ngươi khi đến thành Bắc Vân là gì?", lấy cây cỏ Phong Linh duy nhất còn sót lại từ người áo xanh, hẳn hỏi.
"Ta là..."
"Vèo... Phập!"
Y vừa định mở miệng kể ra thì chợt một tiếng kêu xe gió truyền đến. Ngay sau đó, người áo xanh bị đâm xuyên cổ, máu tươi bản hết vào người Mục Vỹ.
"Sột soạt!"
Trong chớp mắt lại có hai thứ bản ra từ trong sơn động, phóng qua người hắn.
Nhìn thấy hai bóng dáng ấy, Mục Vỹ đứng sững tại chỗ, không nhúc nhích được.
Sức mạnh của hai thứ vừa rồi lớn đến mức làm hắn không hít thở nổi, kể cả nghĩa phụ Mục Lâm Thần của hẳn cũng không thể gây ra áp lực to lớn đến thế.
“Hỏng rồi!”
Không kịp nghĩ nhiều, Mục Vỹ lao nhanh ra ngoài như tên bắn, lại sực nhớ ra Mặc Dương vẫn còn ở bên ngoài.
Cất lò luyện ba chân đi, Mục Vỹ lách người rời khỏi sơn động.
Thế nhưng, sau khi hẳn đi, người áo xanh đã bị đâm thủng cổ đần đần cử động, một người chui ra khỏi thân xác y như rắn lột da.
Người này có làn da trắng nõn, toàn thân không mảnh vải như một đứa trẻ sơ sinh.
"Khà khả, Lữ Sán, lần này ngươi bị chơi một vố thê thảm rồi!"
Nam tử trắng trẻo kia mới vừa đứng dậy thì một giọng cười đây quái gở vang lên
"Phi Sất, nếu ngươi là ta thì cũng thế này thôi, bớt nói mát đi. Hóa thân bị hủy thì ta dùng mấy năm tu luyện trở lại là được, lò luyện ba chân kia mới quan trọng. Đó là một món bảo bối, giao cho đặc sứ đại nhân thì sẽ lập được công lớn!"
"Khả khả! Lữ Sán ơi là Lữ Sán, tuy ngươi và ta đều là hộ pháp của tông môn nhưng chỉ số thông minh lại không bằng nhau chút nào!"
"Ngươi..."
"Tên nhóc kia chỉ có cảnh giới Tụ Đan - tầng thứ tám của thân xác nhưng vừa nhạy bén vừa có kiếm thuật cao siêu, ngươi nghĩ rằng cậu ta sợ ta nên mới bỏ chạy à? Do lo lằng ta xuất hiện rồi gây bất lợi cho tên ngoài kia nên mới vội vàng bỏ đi đất
"Hả?"
Lữ Sán giật mình. Một người đã bước vào cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ hai như Phi Sất mà vẫn không phải đối thủ của tên đó ư?
Làm sao có thể!
"Ngươi khỏi cần đoán, chúng ta chỉ vâng mệnh đến điều tra động Phong Lĩnh này thôi, kế hoạch của đặc sứ đại nhân không phải chỉ gói gọn tại nơi này thôi đâu. Phải trở về báo cáo thôi!"
"Phi Sất, ngươi có biết đặc sứ đại nhân muốn làm gì không?"
"Làm gì?", Phi Sất nhếch mép: "Mười nghìn năm trước, Lục Ảnh Huyết Điện chúng ta nổi tiếng khắp Thiên Vận Đại Lục, hiện nay lại chỉ còn là Lục Ảnh Huyết Tông, trốn chui trốn nhủi. Đặc sứ đại nhân đang chuẩn bị tiến hành một chiến lược lớn để nuốt chửng toàn bộ đế quốc Nam Vân, bắt đầu từ thành Bắc Vân, từ từ thực hiện kế hoạch, cuối cùng là chiếm đoạt toàn bộ đại lục!"
Mục Thần
Chương 125
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...