*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơ thể Minh Ung khẽ run rẩy rồi quỳ một chân xuống, nói với Tần Ninh: “Cảm ơn Tần công tử đã ra tay giúp đỡ!”
“Đứng dậy đi!”
Tần Ninh phất tay đáp: “Nếu ông thật sự có thể biến đế quốc Bắc Minh trở nên mạnh mẽ thì cũng khiến lão tổ của ông vui hơn chút”.
Tần Ninh không nói tiếp câu sau nữa.
Để lần sau gặp lại thằng nhóc Minh Uyên kia thì cũng đỡ cho nó trách người làm sư tổ này không quan tâm đến hậu bối của nó.
Nhưng thời gian trôi đi, hắn từ Cửu U Đại Đế của đời thứ nhất thành Tần Ninh của hiện tại, qua chín đời, hàng chục ngàn năm, đã không rõ tình trạng của mấy vị đồ đệ, đồ tôn là thế nào rồi.
Nói không chừng, một vài người đã tiến vào liên minh Cửu Thiên Vân rồi đấy...
Minh Vũ lúc này đã hoàn toàn không biết nên nói gì nữa rồi.
Ban nãy Tần Ninh còn nói nếu phụ hoàng dám lừa hắn thì cũng không ngại giết chết phụ hoàng.
Phụ hoàng không hề tức giận, mà bây giờ lại còn quỳ xuống nữa!
Cho đến giờ, phụ hoàng đã quỳ trước ai đâu cơ chứ?
Đây là đế vương đó!
Mấy người tiếp tục đi về phía trước, cũng đến trước một tòa cung điện.
“Không biết hoàng thượng giá đáo, thần thϊế͙p͙ không nghênh đón từ xa được!”
Một phụ nữ xinh đẹp trong cung điện chậm rãi đi ra rồi cúi người hành lễ.
“Không có gì, Thư phi, đây là Tần Ninh Tần công tử!”
Minh Ung nhìn Tần Ninh, lại nói: “Tần công tử, đây chính là Thư phi!”
“Tần Thư Nguyệt, con cháu của Tần Thiên Nguyên!”
Tần Ninh nhìn Tần Thư Nguyệt, đánh giá: “Đúng là cũng có chút tương tự với tổ tiên của bà năm xưa”.
Nghe vậy, Tần Thư Nguyệt không biết nên trả lời thế nào.
Nhà họ Tần năm đó đi theo hoàng thất Bắc Minh, có thể nói là cực kỳ thịnh vượng.
Năm đó, hoàng thất Bắc Minh chính là cương quốc Bắc Minh, thực lực còn mạnh hơn các thế lực đỉnh cao của Cửu U Đại Lục gấp mấy lần. Khi Minh Uyên đại đế còn thì không ai dám phản nghịch lại cương quốc Bắc Minh.
Nhà họ Tần năm đó cũng vì lập được chiến công lớn nên bản thân cũng mạnh ngang một thượng quốc. Địa vị trên Cửu U Đại Lục cũng là có một không hai, ai ai cũng biết.
Nhưng giờ đây, hoàng thất Bắc Minh tụt lùi, nhà họ Tần lại càng thảm hơn.
“Vào trong rồi nói!”
Minh Ung gật đầu cười nói.
Nói thật, hoàng thất Bắc Minh bây giờ không quá coi trọng nhà họ Tần nữa.
Còn không bằng nổi các nhà Diệp, Từ, Quách.
Dù gì thì đế quốc Bắc Minh suy tàn, nhà họ Tần cũng suy tàn mạnh hơn, không thể giúp đỡ cho hoàng thất Bắc Minh. Cho nên vị trí của nhà họ Tần cũng vì thế mà giáng xuống.
Đi vào trong viện, Tần Ninh từ từ ngồi xuống, những người khác thì lại đứng.
Nhưng lúc này, không một ai cảm thấy việc Tần Ninh ngồi là sai.
“Bà cũng ngồi đi!”
Tần Ninh nhìn Tần Thư Nguyệt, cười nói: “Ta cũng có chút chuyện muốn nói với bà đây”.
“Mời Tần công tử nói!”
Tần Thư Nguyệt biết tri thức hiểu lễ nghĩa, mỉm cười đáp.
Tần Ninh lúc này nhìn sang những người khác.
Thánh Đăng Phong hiểu ra, liền cười nói: “Tần công tử nói chuyện đi, chúng ta ra ngoài chờ!”
Rồi ông ta vội vàng kéo con trai mình ra ngoài.
Diệp Viên Viên cũng rất chủ động.
Khi Tần Ninh truyền Âm Dương Uẩn linh quyết cho mẹ của nàng thì cũng là như vậy.
Hôm nay có lẽ Tần Ninh lại có chuyện quan trọng gì cần nói.
Trong viện tử giờ chỉ còn Minh Ung, Minh Vũ và Tần Thư Nguyệt.
“Hai người còn ở lại làm gì nữa?”, Tần Ninh nhìn Minh Ung và Minh Vũ.
“Ơ? À à... Vậy chúng ta cũng đi đây...”
Minh Ung lập tức kéo Minh Vũ ra ngoài.
Mà lúc này Thánh Đăng Phong nhìn thấy hai cha con Minh Ung đi ra thì càng khó hiểu.
Chuyện gì mà thần bí vậy?
Thánh Tâm Duệ lại càng sửng sốt.
Hôm ấy Tần Ninh đã đuổi bọn họ ra khỏi phòng của Cốc Nguyệt Hàn và Diệp Viên Viên, chỉ để lại hai mẹ con.
Hôm nay lại tiếp tục đuổi hết ra.
Không lẽ...
Thánh Tâm Duệ tái mặt.
Rồi ánh mắt hắn ta nhìn hoàng đế Minh Ung bỗng ẩn chứa chút gì đó khác lạ...
Tần Ninh đương nhiên không biết Thánh Tâm Duệ đang hiểu lầm hắn tiếp.
“Tần công tử, không biết công tử có điều gì muốn nói?”, Tần Thư Nguyệt cũng không hiểu gì.
“Ta thấy Minh Vũ thi triển ra Thanh Long ấn, Bạch Hổ ấn, đó là hai trong số Tứ Linh Hóa Thân kinh, nên ta mới tò mò”.
Tần Ninh vừa lên tiếng thì Tần Thư Nguyệt đã sửng sốt.
Tứ Linh Hóa Thân kinh là tuyệt kỹ của nhà họ Tần, không phải ai cũng biết.
“Mời công tử nói!”
“Tổ tiên của nhà họ Tần thật ra không mang họ Tần. Nói chính xác thì là không có họ. Năm đó, tổ tiên nhà họ Tần đi theo hoàng đế Minh Uyên đi đánh giang sơn, từ một binh sĩ trở thành Cương đại sứ, nhưng vẫn không có họ”.
“Một lần vô tình tổ tiên của bà gặp sư tổ của Minh Uyên đại đế, vị sư tổ đó đã ban thưởng cho cái họ là “Tần”!”
Nhìn thần sắc ngơ ngác của Tần Thư Nguyệt, Tần Ninh lắc đầu, cười tự giễu: “Ta lại nói nhiều rồi, chuyện này chắc trong sách sử nhà họ Tần không ghi lại đâu. Ta nói thừa quá!”
“Tần công tử sao lại biết chuyện này?”
“Vì sao ta biết không quan trọng”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Năm đó tổ tiên của nhà họ Tần là Tần Thiên Nguyên, cũng là thiên tài năm đó, mà nhờ có tu hành Tứ Linh Hóa Thân kinh nên thực lực đã vượt qua tứ linh cảnh giới, và cũng là nhân vật số một trong Cửu U Đại Lục”.
“Theo lý mà nói, hoàng thất Bắc Minh có suy tàn thì nhà họ Tần vẫn có thể dựa vào Tứ Linh Hóa Thân kinh chứ không đến nỗi trở thành người giữ một quận như hiện tại chứ!”
Nghe vậy, Tần Thư Nguyệt than nhẹ: “Hàng chục ngàn qua đi, hoàng thất Bắc Minh năm đó suy tàn, linh quyết, linh khí biến mất đi biết bao nhiêu? Nói gì đến nhà họ Tần ta chứ?”
“Bị mất?”
“Vâng!”, Tần Thư Nguyệt gật đầu: “Hai thức sau của Tứ Linh Hóa Thân cảnh là Chu Tước và Huyền Vũ đã bị mất đến mấy chục ngàn năm rồi...”
“Chẳng trách...”
Tần Ninh im lặng rồi nói: “Lấy giấy bút ra đây!”
Mặc dù không hiểu Tần Ninh định làm gì nhưng Tần Thư Nguyệt vẫn làm theo.
Mở giấy bút ra, Tần Ninh từ từ cầm bút và viết ra năm chữ lớn.
“Tứ Linh Hóa Thân cảnh!”
Nhìn thấy chữ đó, Tần Thư Nguyệt sững sờ.
Nhưng sau đó, những gì Tần Ninh viết ra mới khiến bà ta hoàn toàn hóa đá.
Cuốn Thanh Long và Bạch Hổ được Tần Ninh viết ra tỉ mỉ, hoàn toàn chính xác.
Cả Chu Tước và Huyền Vũ cũng đầy đủ như vậy.
Nhưng vì chưa được luyện nên bà ta không biết thật giả thế nào.
“Được rồi!”
Tần
Phong Thần Châu
Chương 107
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...