“Chuyện này...”
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Tần Viễn Sơn chùn bước, ngón tay run lên, không nói được lời nào.
Lúc này trong sân vỡ nát, hai vị trưởng lão quần áo xốc xếch, tóc tai tán loạn, trêи người bê bết máu, giống như vừa bị móng vuốt cào nát.
Hai thân ảnh nửa quỳ trêи mặt đất thở hổn hển, nôn ra máu, sắc mặt tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi nhìn Tần Ninh.
"Phản bội Tần gia, phải xử tội chết!"
Tần Ninh bước ra từng bước, bước chân không tiếng động, nhưng khí tức lạnh như băng.
"Đại trưởng lão, nhị trưởng lão, kiếp sau các ông nên làm người trung thành với gia tộc".
Cạch cạch...
Hai tiếng lách cách vang lên, Tần Ninh đi qua, trực tiếp cứa cổ cả hai người.
Tiếng đập thình thịch vang lên, hai thi thể dần trở nên lạnh lẽo...
“Đại ca!”
Lúc này, Tần Viễn Sơn vội vàng đi tới bên cạnh Tần Thương Sinh, thị vệ và chấp sự đều ngẩn ra.
"Đại ca, chuyện này... huynh giết bọn họ?"
“Không phải là ta!”
Tần Thương Sinh cười khổ lắc đầu, ánh mắt lóe lên nhìn sang Tần Ninh.
“Là Ninh nhi!”
Cái gì!
Những lời này giống như hòn đá rơi xuống mặt hồ phẳng lặng, không ít hộ vệ cùng chấp sự kinh hãi nhìn Tần Ninh.
Với thực lực của chính mình, Tần Ninh đã giết chết đại trưởng lão, nhị trưởng lão, ngũ trưởng lão, cùng với sáu bảy vị chấp sự này sao? Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Chuyện này làm sao có thể?
Mọi người đều cảm thấy khó tin.
Tần Viễn Sơn nhìn Tần Ninh, nhưng trong lòng hiểu rõ.
Tần Ninh gặp đại nạn không chết, còn được Cửu U Đại Đế truyền thừa, tương lai nhất định sẽ phát triển rực rỡ.
"Tốt, tốt!"
Tần Viễn Sơn đỡ Tần Thương Sinh dậy, nhìn Tần Ninh, không ngừng gật đầu.
Tần Thương Sinh trong giờ phút này đã khôi phục lại sắc mặt. Ông ấy nhìn mọi người, giọng nói đầy uy nghiêm.
"Tam trưởng lão Tần Phong Vân nghe lệnh!"
“Có thuộc hạ!”
"Lập tức dẫn đầu đội hộ vệ tinh nhuệ Tần gia, bắt gọn đường dây phản tặc của đại trưởng lão, nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão rồi tra khảo cẩn thận. Bất cứ kẻ nào tham gia âm mưu đều giết không tha!"
“Vâng!”
Tần Thương Sinh lại nói: "Tứ trưởng lão Tần Phong Thương, ngươi dẫn đầu một nhóm hộ vệ, bắt đầu từ hôm nay, ngày đêm canh giữ an toàn cho Tần gia!"
“Tuân mệnh!”
“Nhị đệ!”
“Đại ca phân phó!”
Tần Thương Sinh gật đầu nói: "Lần này đại trưởng lão, nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão có ý định giết ta, tuy Tần Ninh đã chém đầu ba người bọn họ, nhưng thực lực Tần gia của ta đã suy giảm rất nhiều. Lăng gia, Sở gia cùng Thẩm gia chắc chắn sẽ hành động, đệ phải giám sát chặt chẽ công việc kinh doanh ở phố đan dược". Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
"Đại ca hãy yên tâm!"
Tần Thương Sinh không hổ là trưởng tộc Tần gia, chỉ trong phút chốc đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện sau đó.
"Cha, cha không sao chứ?"
Tần Ninh lúc này có chút lo lắng.
"Không sao đâu, cha chỉ bị thương nhẹ thôi!"
Tần Thương Sinh lắc đầu nhìn đống hỗn độn trêи mặt đất mà lộ vẻ lo lắng.
Tần Ninh biết cha mình đang lo lắng cái gì.
Lần này chém chết ba vị trưởng lão của gia tộc, thực lực của gia tộc bị tổn hại không nhỏ, nếu như Lăng gia tam tộc động thủ vào lúc này, Tần gia nhất định sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.
"Ninh ca, Ninh ca, Thánh Tâm Duệ của Thánh Đan các mang theo Đỗ Triết cùng Đỗ Tư Viễn tới, có gặp hay không?", lúc này Tần Hâm Hâm chạy tóe khói tới nói.
“Hắn ta tới đây làm gì? Không gặp!”
Tần Ninh thẳng thừng phất tay từ chối.
"Hả, hắn ta nói là đã tìm được thứ mà Ninh ca muốn!"
“Ồ, là thứ gì?”
“Viêm linh chi!”
Viêm linh chi?
Nghe vậy, ánh mắt Tần Ninh lộ ra vẻ thả lỏng.
“Bảo hắn ta vào gặp ta!”
“Được rồi!”
Tần Ninh quay đầu nhìn Tần Thương Sinh cùng Tần Viễn Sơn, cười nói: "Cha, lo lắng trong lòng cha có thể sẽ được giải quyết!"
Nhìn thấy nụ cười của Tần Ninh, Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đều cảm thấy khó hiểu.
Đây là ý gì?
Không lâu sau, ở bên ngoài tiểu viện, có mấy bóng người xuất hiện.
Thánh Tâm Duệ cả người mặc y phục màu trắng, là một công tử thiếu niên nho nhã, Đỗ Triết và Đỗ Tư Viễn thận trọng đi theo phía sau.
“Tần đại ca!”
Nhìn thấy Tần Ninh, Thánh Tâm Duệ lập tức tươi cười chào hỏi.
Còn Đỗ Triết đi về phía Tần Thương Sinh, chắp tay cười nói: "Trưởng tộc Tần, thực xin lỗi, ta già rồi nên quá hồ đồ. Lần trước ta chẩn bệnh sai cho thiếu gia, là lỗi của ta, hôm nay ta tới đây để chuộc tội!"
“Mang lên đây!”
Ngay lập tức, những người đi theo phía sau mang mấy hộp gỗ lớn bước lên.
Nhìn thấy những hộp gỗ lớn kia, Tần Thương Sinh sửng sốt.
Ông ấy là trưởng tộc Tần gia, làm sao có thể không nhìn ra mấy cái hộp gỗ lớn này không đơn giản, chúng được làm ra từ gỗ Tử Thiền thượng hạng.
Tác dụng của gỗ Tử Thiền là dùng để bảo quản phàm đan.
Đỗ Triết ngay lập tức chắp tay nói: "Nghe nói có hai vị đan sư của Tần gia đã phản bội, những hộp này đều chứa phàm đan hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm được Thánh Đan các chúng ta cất giữ, đủ để đảm bảo sự hoạt động bình thường của phố đan dược Tần gia trong vòng một tháng!"
Tần Thương Sinh nghe đến lời này, con ngươi đều phải trừng ra ngoài.
Mấy hộp thuốc này có giá trị ít nhất cũng tới trăm vạn lượng vàng, một khoản tiền vô cùng khổng lồ.
Chỉ vì muốn chuộc lỗi mà ông ta lại cho đi một cách dễ dàng như thế?
Tần Thương Sinh nhìn Tần Ninh không lên tiếng.
“Tần đại ca, huynh phải nhận đó, đây là tâm ý của tiểu đệ!”, Thánh Tâm Duệ lại nói.
"Thứ mà ta cần đâu?"
Tần Ninh không trả lời mà hỏi thẳng.
"Mang tới rồi, mang tới rồi, ở trong đây!"
Thánh Tâm Duệ ngay lập tức lấy ra một chiếc hộp gấm.
Hộp gấm hình vuông ngay ngắn, Thánh Tâm Duệ mở hộp gấm ra, trong mắt mọi người lập tức xuất hiện một loại dược liệu giống như linh chi.
Chẳng qua cây linh chi đó trông khác với linh chi thông thường, nó mang một ngọn lửa mờ nhạt trêи khắp thân thể, khi đến gần còn có thể cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt.
"Viêm linh chi!"
Khóe miệng Tần Ninh hơi nhếch lên. Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Thánh Tâm Duệ thở phào nhẹ nhõm khi thấy Tần Ninh vui vẻ.
Lửa độc trong người ngày đêm hành hạ hắn ta, chưa đầy nửa năm đã khiến cho hắn ta phải ngày đêm đau đớn.
Thật là khó chịu khi lúc nào cũng phải chờ đợi cái chết.
Tần Ninh có cách chữa cho hắn ta, hắn ta phải dựa vào Tần Ninh.
Tần Ninh thẳng thừng phất tay từ chối.
"Hả, hắn ta nói là đã tìm được thứ mà Ninh ca muốn!"
“Ồ, là thứ gì?”
“Viêm linh chi!”
Viêm linh chi?
Nghe vậy, ánh mắt Tần Ninh lộ ra vẻ thả lỏng.
“Bảo hắn ta vào gặp ta!”
“Được rồi!”
Tần Ninh quay đầu nhìn Tần Thương Sinh cùng Tần Viễn Sơn, cười nói: "Cha, lo lắng trong lòng cha có thể sẽ được giải quyết!"
Nhìn thấy nụ cười của Tần Ninh, Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đều cảm thấy khó hiểu.
Đây là ý gì?
Không lâu sau, ở bên ngoài tiểu viện, có mấy bóng người xuất hiện.
Thánh Tâm Duệ cả người mặc y phục màu trắng, là một công tử thiếu niên nho nhã, Đỗ Triết và Đỗ Tư Viễn thận trọng đi theo phía sau.
“Tần đại ca!”
Nhìn thấy Tần Ninh, Thánh Tâm Duệ lập tức tươi cười chào hỏi.
Còn Đỗ Triết đi về phía Tần Thương Sinh, chắp tay cười nói: "Trưởng tộc Tần, thực xin lỗi, ta già rồi nên quá hồ đồ. Lần trước ta chẩn bệnh sai cho thiếu gia, là lỗi của ta, hôm nay ta tới đây để chuộc tội!"
“Mang lên đây!”
Ngay lập tức, những người đi theo phía sau mang mấy hộp gỗ lớn bước lên.
Nhìn thấy những hộp gỗ lớn kia, Tần Thương Sinh sửng sốt.
Ông ấy là trưởng tộc Tần gia, làm sao có thể không nhìn ra mấy cái hộp gỗ lớn này không đơn giản, chúng được làm ra từ gỗ Tử Thiền thượng hạng.
Tác dụng của gỗ Tử Thiền là dùng để bảo quản phàm đan.
Đỗ Triết ngay lập tức chắp tay nói: "Nghe nói có hai vị đan sư của Tần gia đã phản bội, những hộp này đều chứa phàm đan hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm được Thánh Đan các chúng ta cất giữ, đủ để đảm bảo sự hoạt động bình thường của phố đan dược Tần gia trong vòng một tháng!"
Tần Thương Sinh nghe đến lời này, con ngươi đều phải trừng ra ngoài.
Mấy hộp thuốc này có giá trị ít nhất cũng tới trăm vạn lượng vàng, một khoản tiền vô cùng khổng lồ.
Chỉ vì muốn chuộc lỗi mà ông ta lại cho đi một cách dễ dàng như thế?
Tần Thương Sinh nhìn Tần Ninh không lên tiếng.
“Tần đại ca, huynh phải nhận đó, đây là tâm ý của tiểu đệ!”, Thánh Tâm Duệ lại nói.
"Thứ mà ta cần đâu?"
Tần Ninh không trả lời mà hỏi thẳng.
"Mang tới rồi, mang tới rồi, ở trong đây!"
Thánh Tâm Duệ ngay lập tức lấy ra một chiếc hộp gấm.
Hộp gấm hình vuông ngay ngắn, Thánh Tâm Duệ mở hộp gấm ra, trong mắt mọi người lập tức xuất hiện một loại dược liệu giống như linh chi.
Chẳng qua cây linh chi đó trông khác với linh chi thông thường, nó mang một ngọn lửa mờ nhạt trêи khắp thân thể, khi đến gần còn có thể cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt.
"Viêm linh chi!"
Khóe miệng Tần Ninh hơi nhếch lên. Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Thánh Tâm Duệ thở phào nhẹ nhõm khi thấy Tần Ninh vui vẻ.
Lửa độc trong người ngày đêm hành hạ hắn ta, chưa đầy nửa năm đã khiến cho hắn ta phải ngày đêm đau đớn.
Thật là khó chịu khi lúc nào cũng phải chờ đợi cái chết.
Tần Ninh có cách chữa cho hắn ta, hắn ta phải dựa vào Tần Ninh.
"Vất vả cho ngươi rồi, chờ ngươi tìm được hoa Linh Thanh chín cánh, ta sẽ có thể bắt đầu luyện chế cho ngươi Cửu Linh Thanh đan, chữa khỏi lửa độc bên trong cơ thể ngươi!"
"Làm phiền Tần đại ca quá!"
Thánh Tâm Duệ lúc này mỉm cười và thở ra một hơi.
Thân là cửu thiếu gia của Đế Đô Thánh Đan các, hắn ta còn có triển vọng và tương lai to lớn đang chờ đợi phía trước, hắn ta không muốn chết.
Tần Ninh quay đầu nhìn Tần Thương Sinh: "Cha, con cần một chút thời gian để luyện chế đan dược, có lẽ, chờ con luyện chế thành công, thì cũng đủ để giải quyết những chuyện khó khăn của Tần gia ta rồi!"
Buông lại một câu như vậy, Tần Ninh xoay người rời đi.
Thánh Tâm Duệ ngay lập tức đi theo.
"Tần đại ca, Tần đại ca..."
Thánh Tâm Duệ nhìn Tần Ninh nói: "Đệ biết thuật luyện đan của huynh nhất định là rất siêu cấp, tiểu đệ có một yêu cầu quá đáng".
"Muốn nhìn ta luyện đan?"
"Ừm... cái đó, cái này...", Thánh Tâm Duệ khó xử khi bị Tần Ninh nhìn thấu ý định.
Mỗi một vị đan sư đều có con đường riêng của mình, vì vậy khi luyện đan mà để người khác theo dõi là điều cấm kỵ, nhưng trong lòng hắn ta thực sự rất tò mò.
Tần Ninh chỉ trạc tuổi hắn ta, vậy mà lần trước gặp mặt hắn chỉ cần nhìn thoáng qua là biết trong cơ thể của Thánh Tâm Duệ có vấn đề, hắn nhất định phải là một bậc đại sư.
Hắn ta rất muốn biết kỹ thuật luyện đan của Tần Ninh như thế nào.
“Ngươi có thể giúp ta!”
“Hả?”, Thánh Tâm Duệ ngẩn người.
Giúp? Giúp làm sao?
- ---------------------------
Phong Thần Châu
Chương 22
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...