Nghe vậy, gương mặt Diệp Viên Viên đỏ lên.
Dường như Tần Ninh từ lâu đã phát hiện ra điều gì đó không ổn.
Chỉ có điều cảnh giới Linh Hải tầng 4 của nàng vẫn không thể phản ứng nhanh bằng hắn.
Tần Ninh nhìn về phía trước, chậm rãi nói: "Nếu đã tới, vậy thì đi ra đi!"
"Nửa đêm không về nhà ngủ với vợ con, chờ trong gió lạnh thế này chắc không phải là để ngắm trăng sao chứ?"
Tiếng xé gió vang lên, từng bóng người giờ phút này xuất hiện ở trên phố, vây chặt ba người Tần Ninh.
"Á…"
Nhìn thấy mấy thân ảnh mờ nhạt, Lăng Tiểu Phi đột nhiên hét lên.
"Đừng sợ!"
Tần Ninh trấn an: "Chỉ là bọn chó chuột, muội không cần phải lo lắng!"
"Được!"
Lăng Tiểu Phi gật đầu, nép sát vào Tần Ninh.
"Ha ha, tên nhóc, sắp chết tới nơi mà vẫn còn cứng miệng!"
Giọng nói hơi khàn chậm rãi vang lên.
Trong số mấy chục tên, tên đứng đầu mặc áo giáp đen, trên mặt quấn khăn che, nhìn ba người Tần Ninh.
Diệp Viên Viên rút kiếm ra, lãnh đạm nói: "Nơi này là thành Bắc Minh. Các ngươi dám hại người vào đêm hôm khuya khoắt, đã nghĩ tới hậu quả chưa?"
"Diệp tiểu thư!"
Tên cầm đầu cười nói: "Quốc sắc thiên hương như cô, đi với tên nhóc này làm cái gì? Chỉ cần Diệp tiểu thư rời khỏi nơi này, những chuyện ở đây bảo đảm không liên quan gì đến cô!"
Nghe vậy, Diệp Viên Viên bước lên phía trước, giữa hai lông mày của nàng từ từ tụ lại một tia sát khí.
"Thôi vậy, nếu như cô đã muốn thế, thì ta cũng không ngại vùi hoa dập liễu!"
"Diệp Viên Viên, trông chừng Tiểu Phi đi!"
Tần Ninh lúc này trực tiếp lên tiếng.
"Chỉ là một đáp ô hợp, vừa hay ta cũng muốn xem thử, ai, là đứa nào muốn giết ta!"
Tần Ninh bước tới.
Diệp Viên Viên muốn xuất chiến, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên định của Tần Ninh, nàng liền lùi lại, đứng chắn ở trước mặt Lăng Tiểu Phi.
Tần Ninh đập tay một cái, nhìn mười mấy tên kia rồi nói: "Nói thử xem, các ngươi là người của Minh Triệt hay là người của nhà họ Từ?"
"Người chết không cần biết những thứ này!"
Tên cầm đầu hừ một tiếng nói: "Tên nhóc thối tha, chịu chết đi!"
Lời nói vừa dứt, tên cầm đầu trực tiếp xuất chiêu, khí tức trong cơ thể bộc phát, chính là cảnh giới Linh Hải tầng 4.
Đồng thời, hai tên hai bên cũng lao lên, sát ý hướng về phía Tần Ninh.
Hai tên này đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 3.
Giờ phút này, ba tên lao thẳng tới chỗ Tần Ninh, không chút lưu tình, đao kiếm trong tay lóe lên những luồng sáng lạnh lẽo.
"Rốt cuộc là ai không biết sống chết?"
Tần Ninh cười gằn, bước lên trước một bước, tung ra một quyền.
Phi Long Trường quyền!
Một quyền tung ra xé gió phần phật, ngưng tụ nên một đạo quyền kình vô hình.
Ba thân ảnh còn chưa kịp tới gần Tần Ninh đã bị chặn lại.
Thấy vậy, Tần Ninh lại tiến lên, một tay đưa ra nắm lấy.
Nhưng ba tên này hợp tác với nhau vô cùng sắc bén, lại lùi về sau, cả hai bên trong lần đầu tiên đối mặt vẫn chưa thể phân cao thấp.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh cũng có hơi kinh ngạc.
Ba tên này phối hợp vô cùng hoàn hảo, nếu không, vừa rồi một tên trong số chúng đã phải chết. .
||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||
"Xem ra lai lịch của các ngươi thật sự không đơn giản!"
Tần Ninh vỗ tay.
"Tên nhóc này đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 2!"
Tên cầm đầu hừ một tiếng, nói: "Xem ra tên nhóc này lại thăng lên được một tầng nữa!"
"Lão đại, cứ làm thịt hắn, mặc kệ hắn có thăng được mấy tầng, đêm nay chính là đêm hắn phải biến mất!"
"Đúng!"
Ba thân ảnh lại tiếp tục lao thẳng tới.
Lúc này, Tần Ninh cười gằn, cũng lao về phía trước.
"Á…"
Nhưng vào lúc này, một tiếng thét đột nhiên vang lên.
Khuôn mặt của Lăng Tiểu Phi tái nhợt, nhìn xung quanh.
"Tần Ninh ca ca, cứu bọn ta..."
Tần Ninh quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy có hai tòa trận pháp đang từ từ bay lên bên cạnh Lăng Tiểu Phi và Diệp Viên Viên.
Lúc này, có hai tên mặc đồ trắng xuất hiện ở hai bên trái phải.
"Diệp Viên Viên đã thức tỉnh Hoàng thể, thiên tài Diệp gia, đệ tử cao quý của học viện Thiên Thần, giết đi rồi cũng thật đáng tiếc!"
Một trong những tên mặc đồ trắng nói.
"Có điều, kẻ nào ngáng đường thì tuyệt đối phải bị giải quyết!"
Tên còn lại cũng cười nhạt nói.
"Linh trận sư!"
Sắc mặt Tần Ninh lúc này cũng đã không còn bình tĩnh.
Hai tòa trận pháp chồng lên nhau đó là linh trận cấp 1.
Linh trận cấp 1, dù là đơn giản nhất, cũng có thể bẫy và giết chết các võ giả từ cảnh giới Linh Hải tầng 1 đến tầng 3.
Đúng lúc này, Hoàng thể của Diệp Viên Viên khai mở, tay nàng cầm trường kiếm, kiếp pháp bay vùn vụt chống đỡ bên trong trận.
Tuy nhiên, hai tòa linh trận chồng lên nhau khiến cho ngay cả võ giả cảnh giới Linh Hải tầng 4 như Diệp Viên Viên cũng khó mà chống đỡ!
"Linh trận cấp 1, Phá Bại linh trận!"
"Linh trận cấp 1, Bách Sát trận!"
Tần Ninh lãnh đạm nói.
“Cũng có kiến thức đó!”, một tên áo trắng cười nhạt nói: “Phá Bại linh trận khiến đối phương suy yếu, sau đó Bách Sát trận sẽ giết nốt. Để đối phó với Diệp Viên Viên, bọn ta cũng tốn công không ít!"
"Đám bên kia, mau động thủ đi".
Một tên áo trắng nhìn về phía đối diện, nhếch miệng cười.
"Được!"
Đúng lúc này, ba tên áo đen lại phối hợp tấn công, hướng về phía Tần Ninh chém giết.
"Cút!"
Tần Ninh hừ một cái, lại mở tay đánh về phía trước.
"Tu La Viêm ấn!"
Tiếng rít mạnh vang lên, một đạo ấn kí trong lòng bàn tay của hắn được đánh thẳng ra.
Phụt…
Ngay lập tức, ấn kí khiến cho phía trước nổ tung. Một tên bên trái đối đầu trực diện với ấn kí đã bị trúng đòn nổ tung, máu tươi văng tung tóe.
Hai tên còn lại hoàn toàn chết lặng.
"Lưu Hàn, Triển Hạo, hai người các ngươi, mau thúc giục trận pháp giết chết con nhóc đó với Diệp Viên Viên!"
Một tên mặc đồ đen hét lớn.
Hắn không ngờ rằng Tần Ninh có thể trong phút chốc bùng nổ, sinh ra uy lực cường đại như vậy.
Điều này thật sự không thể nào tin được.
Cảnh giới Linh Hải tầng 2, sao linh khí lại mạnh mẽ như vậy?
Hơn nữa, Viêm ấn vừa rồi bùng nổ uy lực thật kinh khủng.
Nó có thể khiến cho một võ giả cảnh giới Linh Hải tầng 3 không có cách nào chống lại, cuối cùng bị nổ tan xác mà chết!
"Được!"
Hai tên áo trắng lúc này cũng liên tục thi triển ra linh ấn, đánh về phía linh trận, muốn thẳng tay giết chết Lăng Tiểu Phi và Diệp Viên Viên.
Phụt một tiếng, cơ thể của Diệp Viên Viên suýt nữa là té ngã, một vết thương xuất hiện, phòng ngự xuất hiện chỗ sơ hở, một tiếng phụt khác lại vang lên, trên cánh tay Lăng Tiểu Phi đột nhiên cũng xuất hiện vết máu.
"Oa..."
Trong phút chốc, Lăng Tiểu Phi oa oa khóc lớn.
Dù gì Lăng Tiểu Phi cũng chỉ là một cô bé bảy tám tuổi, làm sao có thể không hoảng sợ khi thấy tính mạng mình đang bị đe dọa.
"Các ngươi tìm chết!"
Tần Ninh xoay người lại đánh tới.
“Ngăn cản hắn, bất kể sống chết cũng phải ngăn hắn lại!”, tên áo đen cầm đầu lập tức nói.
Rất nhiều âm thanh xé gió liên tục vang lên.
Bọn chúng từng người từng người một dùng cả thân thể để ngăn cản Tần Ninh.
Bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của Tần Ninh, nhưng bọn chúng cũng không dám không tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân!
Cho dù có thể oanh kích được mấy tên lao ra ngăn cản, bước chân của Tần Ninh vẫn bị chặn lại.
Không lâu sau, trên người Diệp Viên Viên xuất hiện nhiều vết máu hơn.
Linh trận cấp 1 không phải chuyện đùa.
Một linh trận cấp 1 cường đại, thì cho dù là võ giả cảnh giới Linh Hải tầng 9, nếu bất cẩn cũng sẽ phải ôm hận mà chết.
"Đáng ghét!"
Sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh, giờ phút này xông tới, đã là không còn kịp rồi.
"Nếu các ngươi đã muốn chết, ta sẽ tác thành cho các ngươi!"
Vừa dứt lời, Tần Ninh hạ thấp người, hai tay chạm mặt đất, đột nhiên mặt đất vang lên một tiếng nổ vang.
Phong Thần Châu
Chương 86
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...