*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Với những chuyện xảy ra trong cung, Tần Ninh không biết, và đương nhiên là cũng không có hứng thú đi tìm hiểu.
Sau một đêm tu hành, mãi đến khi trời sáng, Tần Ninh mới duỗi eo ngồi dậy.
Tiểu Phi ngủ thẳng đến sáng, nhìn thấy Tần Ninh không ngủ cả đêm thì âm thầm nắm chặt tay, thề rằng phải cố gắng tu hành.
Kết quả vừa thề xong thì... đói!
Mới sáng sớm, hai người đã đi ra khỏi quán rượu Phong Diệp.
Đành chịu thôi, cái miệng nhỏ của Tiểu Phi đã bị đầu bếp ở quán rượu Thánh Tước nuông chiều quá rồi. Giờ cô bé còn chẳng thèm nhìn đến đồ ăn của quán rượu Phong Diệp nữa.
Hai người vừa mới đi xuống thì một bóng người đã chậm rãi tiến lên.
“Lại là ngươi?”
Nhìn thấy người này, Tần Ninh chau mày, lộ ra vẻ khó chịu.
“Tần công tử!”
Minh Vũ lúc này cực kỳ cung kính, cười nói: “Tần công tử, lần trước là ta không đúng. Tần công tử đã tìm được bảo vật của hoàng thất ta, ta đáng ra nên cảm tạ chứ không nên bỏ qua như vậy!”
“Biết ngươi không đúng là được rồi, ta cũng chẳng cần ngươi phải xin lỗi!”
Tần Ninh phất tay: “Giờ ta cần đi ăn sáng đã, ngươi tốt nhất đừng có làm ta mất vui vào lúc này”.
“Ngươi làm sao thế hả!”
Thống lĩnh Đỗ Khiết ở bên cạnh lại hừ lạnh: “Hoàng tử nhà ta giờ đã là Vũ thân vương rồi đó!”
“Thì?”
Tần Ninh lộ ra vẻ khinh miệt.
“Tổ tiên của đế quốc Bắc Minh các ngươi là Minh Uyên đại đế đã tạo ra hoàng thất Bắc Minh, mở ra cương quốc Bắc Minh. Giờ các ngươi nhìn lại xem Bắc Minh còn những gì?”
“Đời nào cũng làm sản nghiệp của tổ tiên mình tệ đi, giờ vẫn còn có mặt mũi để khoe ra thân phận của mình à?”
“Cái gọi là đế quốc cũng chỉ là chút thể diện xưa cũ của tổ tiên mà các ngươi không nỡ bỏ đi thôi. Các ngươi của hiện tại chỉ được tính là một nước thôi, còn xa lắm mới tới đế quốc, chứ nói gì đến thượng quốc, cương quốc!”
Nghe được lời này, sắc mặt Minh Vũ cứng lại.
Trên Cửu U đại lục hiện giờ có vô số tông môn lớn và rất nhiều bá chủ.
Mà những quốc gia chỉ đứng sau tông môn thì được gọi là cương quốc. Năm đó tổ tiên bọn họ không kiến tạo được nhiều như vậy nhưng vẫn chỉ đứng sau các tông môn đỉnh cấp hiện giờ.
Mà sau đó là thượng quốc, rồi đến đế quốc, cuối cùng mới là quốc gia.
Đế quốc Bắc Minh bọn họ nhìn thì xác thực chỉ có thể coi là một quốc gia thôi. Gọi là đế quốc thì miễn cưỡng lắm.
Nhưng những chuyện đó Tần Ninh chỉ thuận miệng nói ra mà thôi, mà vẫn khiến Minh Vũ phải kinh ngạc.
Càng ngày càng có ít người biết về lịch sử hàng vạn năm của đế quốc Bắc Minh.
Tần Ninh mới chỉ 16 tuổi mà đã hiểu rõ như thế, thật sự đáng kinh ngạc.
“Cho nên bớt khoe khoang trước mặt ta về thân phận hoàng tử hay thân vương đi. Dù các ngươi có mạnh mẽ như cương quốc Bắc Minh năm đó thì ngươi, cũng không có tư cách này!”
Lời nói của Tần Ninh thật sự quá ngông cuồng.
Đế quốc Bắc Minh hưng thịnh được gọi là cương quốc Bắc Minh, có nơi nào khác dám làm càn? Trên Cửu U lục địa này, ai dám phản nghịch?
Thế mà có người lại coi thường?
Thật sự là ngông cuồng đến mất não.
Nhưng với Tần Ninh thì thật sự đúng là vậy.
Cương quốc Bắc Minh có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ do đồ tôn của hắn tạo ra, mà lại còn có tay hắn âm thầm giúp đỡ nữa, nói gì đến đế quốc Bắc Minh của hiện tại còn không xứng với cái danh đế quốc. Tần Ninh thật sự không thể nào mà coi trọng nổi!
“Ngươi...”, Đỗ Khiết kia tức giận không thôi.
“Câm miệng!”
Minh Vũ lúc này cũng hét lên, quay sang Tần Ninh cười nịnh nọt: “Thật sự xin lỗi Tần công tử, ta quản giáo thuộc hạ không nghiêm!”
Tần Ninh cũng mặc kệ, quay người rời đi.
“Chậc chậc...”
Lúc này có mấy người lại xuất hiện.
“Đây có phải Vũ thân vương không vậy? Sao lại phải hạ mình trước mặt một thằng nhãi thế?”
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Có mười mấy người lại xuất hiện.
Thấy cảnh này, Tần Ninh nhướng mày.
Người đi đầu kia ăn mặc hoa lệ, khí độ bất phàm, mang theo khí thế kiêu ngạo.
Mà hành động còn khiến người ta cảm thấy vô cùng ưu việt.
“Tam đệ, đệ tới đây làm gì?”
Tam đệ? Xem ra lại là một vị hoàng tử khác đến!
Tần Ninh đứng bên cạnh, im lặng không nói.
“Nhị ca, đệ nghe nói thanh kiếm kia huynh mua từ một người. Ta nghĩ tên đó chắc cũng có hiểu biết về thanh kiếm này!”
Người thanh niên kia bước lên trước, nhìn Tần Ninh, mỉm cười: “Đúng là một thanh niên có chút khí chất đấy”.
“Đi theo ta đi!”
Hắn ta lên tiếng là nói thẳng luôn.
Giọng điệu hoàn toàn là mệnh lệnh.
Nghe vậy, Tần Ninh chau mày lại.
“Minh Hiên, đệ có ý gì hả?”
Minh Vũ không kìm được: “Ta đến mời Tần công tử đi cùng, giờ đệ đang định làm gì đây?”
“Mời?”
Minh Hiên bật cười hô hố: “Nhị ca à, cái tên nhãi này có chịu đâu mà. Ta thấy chẳng bằng bắt đi, không chịu thì cho hắn chịu chút khổ là được. Việc gì phải mời chứ?”
“Dù gì huynh cũng là thân vương mà, làm việc kiểu gì mà... thấp hèn thế!”
“Đệ...”
Minh Hiên quay ra nhìn Tần Ninh: “Nhóc con, ta nghĩ chắc ta không cần động thủ đâu nhỉ?”
Nói xong, mười mấy người phía sau hắn ta tiến lên bao vây Tần Ninh và Lăng Tiểu Phi lại.
“Minh Hiên, đừng có làm loạn!”
“Làm loạn? Chỉ là một thằng nhãi đến nhà họ Tần thành Lăng Vân mà thôi, có là cái thá gì đâu? Hoàng tử ta đích thân đến đã là nể mặt hắn lắm rồi”.
Minh Hiên cười khẩy: “Nếu hắn không chịu thì ta cũng không ngại lấy mạng hắn rồi hủy diệt cả nhà họ Tần!”
Hắn ta vừa nói xong thì Minh Vũ cũng biến sắc.
Minh Vũ biết Tần Ninh đã từng không chút khách khí bẻ gẫy tay Minh Triệt rồi treo hắn ta lên mái hiên của Thánh Đan các.
Người thiếu niên nhìn văn nhã trước mắt này không nể mặt một ai đâu!
“Ngươi nói sẽ hủy diệt nhà họ Tần?”
Nghe vậy, Tần Ninh mới bật cười.
“Ngươi nghĩ ta không dám à?”, nhìn nụ cười của Tần Ninh, Minh Hiên “hừ” lạnh: “Ta chỉ cần hạ lệnh đi thì nhà họ Tần của ngươi sẽ cháy thành tro ngay trong hôm nay!”
“Vậy thì e là ngươi không còn cơ hội nữa đâu!”
Tần Ninh lúc này bước ra, hai tay hắn đã có một ấn ký được hình thành.
“Muốn ra tay với ta?”
Minh Hiên bật cười rồi xông lên.
Hắn ta là
Phong Thần Châu
Chương 99
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...