“Tần Ninh, chuyện này không liên quan đến ta, ngươi tha cho ta đi!”
Lúc này, Vạn Trường Sinh đã mất sạch bộ dạng cao thủ uy phong lẫm liệt vừa rồi, cười nói: “Ta đảm bảo, ngươi tha cho ta thì Trường Thiên Minh của ta tuyệt đối sẽ không tính toán với ngươi”.
“Ông có tư cách bàn điều kiện với ta sao?”
Tần Ninh không thèm quan tâm, bàn tay vung lên, một cây côn mảnh lao vùn vụt đến, rơi vào lòng bàn tay.
Hắn gần như không nhìn Vạn Trường Sinh, ánh mắt rơi xuống ba người Lăng Thế Thành, Sở Sơn Hà và Lâm Chiến Thiên.
“Sở Sơn Hà, đừng nói con gái ông đã đạt tới tầng 1 Linh Hải cảnh, cho dù đạt tới tầng 3 Linh Hải cảnh thì Tần Ninh ta nói giết là giết!”
Phập một tiếng, cây côn mảnh kia lao thẳng tới cắm vào lưng Vạn Trường Sinh, máu tươi chảy ra thành dòng.
“Ông yên tâm, sau khi ông chết, Sở Ngưng Thi sẽ đi theo làm bạn với ông. Dù sao, con rể hờ như ta đây cũng hiếu thuận lắm đấy!”
Nghe câu nói này, trong lòng Sở Sơn Hà dâng lên một nỗi xót xa, ân hận.
Lúc đầu, Lăng Thế Thành tìm lão ta hợp tác. Lão ta nhất thời động lòng, đồng ý ngay.
Nhưng ai mà ngờ được, giờ lại đi tới con đường chết.
Dựa vào thiên phú của Tần Ninh, ngay cả khi không có Tinh Môn thì tương lai cũng sẽ trở thành một vị cường giả đỉnh cấp, không thể thua kém Lăng Thiên.
Nhưng bây giờ hối hận… cũng đã muộn rồi!
Trong khoảnh khắc đó, trong mắt Sở Sơn Hà không còn gì hối tiếc.
Đã đi tới đường cùng thì chỉ còn cách liều mạng mà chiến đấu thôi.
“Hối hận rồi sao?”
Tần Ninh lạnh lùng cười, cây côn mảnh được rút ra theo bóng người lao đi.
Phập một tiếng, Sở Sơn Hà cảnh giới cửa thứ chín, không có đủ thời gian để phản ứng. Đối với hắn mà nói, bây giờ, lão ta chẳng đáng nhắc đến!
Máu tươi bắn ra, côn gỗ đâm xuyên qua lồng ngực của Sở Sơn Hà.
“Chết tiệt!”
Lăng Thế Thành và Lâm Chiến Thiên muốn xông ra đánh giết nhưng lại không dám tiến lên.
Chúng đã không còn dã tâm mà giết người nữa rồi.
Sức mạnh của Tần Ninh đã mạnh hơn bọn chúng quá nhiều.
Đánh thế nào được?
“Hai vị dắt tay nhau xuống Hoàng Tuyền nhé!”
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
“Tần Ninh, ta sẽ đợi ngươi!”
Lăng Thế Thành gầm lên: “Con trai ta sẽ báo thù cho ta, báo thù cho Lăng gia, không lâu nữa, Tần gia của ngươi sẽ bị tiêu diệt!”
“Chuyện này không cần ông phải lo đâu!”
Tần Ninh lại một lần nữa rút ra cây côn mảnh. Nhìn thấy nó, Lăng Thế Thành như nhìn thấy một cái khoá đoạt mạng, trong lòng run rẩy.
“Ta nói rồi, ông cứ chờ con trai của ông. Ta sẽ để gã đi theo ông!”
“Con người ta, không thích nuốt lời!”
Âm thanh vun vút lại vang lên, tốc độ cái bóng của Tần Ninh quả thật nhanh tột độ.
Đây là tốc độ mà con người khó tưởng tượng được.
Thật sự quá nhanh!
So với vừa rồi, thực lực của Tần Ninh lúc này lại tăng nhanh tới mức nhảy vọt.
Bụp bụp…
Trong chớp mắt, hai cái đầu của Lăng Thế Thành và Lâm Chiến Thiên đã không còn trêи cổ.
Tần Ninh siết chặt cây côn mảnh trong tay.
“Tiểu Thanh, giúp ta!”
“Bòooo…”
Nghe vậy, Tiểu Thanh xông thẳng lên ngay lập tức.
Lúc này, đại quân của ba đại gia tộc đã hoàn toàn tan rã.
Không có sự lãnh đạo của trưởng tộc, lại thêm sự tấn công của Thanh Ngưu đáng sợ như thế, khiến chúng gần như không có cách nào tổ chức tiến công hiệu quả, từng người hoang mang tháo chạy.
Lúc này, Tần Ninh mới nghiêm giọng hét lớn: “Thành viên dòng chính của tam đại gia tộc, giết không thương tiếc. Còn những hộ vệ không trong họ thì không cần đuổi giết, muốn ở lại thì ở lại, không muốn ở lại thì tự cút đi!”
“Vâng!”
Hộ vệ Tần gia hô vang đáp lại ngay lập tức.
Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đều gật đầu.
Tần Ninh đã ra lệnh, đương nhiên họ sẽ không có ý kiến.
Thành viên dòng chính của tam đại gia tộc thì phải giết không thương tiếc, nghe ra có vẻ tàn nhẫn nhưng nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu không sẽ để lại hậu hoạ cho mình.
Một thiếu niên 16 tuổi lại có thái độ kiến quyết như vậy thì có lẽ họ cũng không cần lo lắng con đường võ đạo của hắn.
Thực ra, nói cho cùng thì bây giờ, hắn đã không cần họ lo lắng nữa rồi.
“Cha, nhị thúc, đây là hai viên Cửu Chuyển Ngọc kim đan!”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha.
Lúc này, Tần Ninh cười nói: “Hai người uống mỗi người một viên, có lẽ trong vòng một tháng sẽ đạt tới Linh Hải cảnh cũng không có vấn đề gì, mà linh đan này có thể giúp tăng tốc độ tu luyện trong cảnh giới Linh Hải!”
“Cửu Chuyển Ngọc kim đan?”
Tần Thương Sinh sững sờ.
Ông ấy chưa từng nghe đến tên loại linh đan này.
Mà theo ý tứ của Tần Ninh thì có thể giúp võ giả cửa thứ chín đạt tới Linh Hải cảnh, thậm chí trong Linh Hải cảnh còn cứ thế nâng cao hơn nữa.
“Ninh Nhi, con lấy những linh đan này ở đâu vậy?”
Cộng thêm linh đan trước đây Tần Ninh đã đưa ra thì quả thật là… một món tiền khổng lồ!
“Cha quên rồi à?”
Tần Ninh cười thản nhiên: “Lần này con ra ngoài, thật ra là ý của vị Đại Đế kia. Trong núi Lăng Vân, có một con đường bí mật, con đi vào trong đó thì thấy không chỉ có những linh đan này đâu!”
“Ngọn núi bí mật!”
Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn không khỏi sững sờ.
Đây quả thật là một món tiền không lồ!
Tần Ninh thật sự là trong hoạ có phúc đó!
“Cha, đệ tử của Tần gia ta cũng có thể tới đó tu luyện. Chuyện này sẽ nói cụ thể sau!”
Tần Ninh nói chi tiết: “Bây giờ, có lẽ nên phái binh lính canh giữ bốn cửa thành, không thể để người chạy mất, hơn nữa cũng phải… tịch thu tài sản nữa!”
“Được!”
Tần Thương Sinh bỗng chốc mở lời.
“Tam trưởng lão, ngươi dẫn 100 người, canh giữ cửa Nam!”
“Tứ trưởng lão, ngươi mang quân canh giữ cửa Bắc!”
“Nhị đệ, đệ canh giữ cửa Tây”.
“Ta đem người canh giữ cửa Đông”.
Tần Thương Sinh sắp xếp ổn thoả, nói: “Không cần phải đuổi cùng giết tận những hộ vệ khác họ kia, còn Lăng gia, Sở gia, Thẩm gia, Lâm gia thì không bỏ qua một ai!”
Tần Ninh khẽ gật đầu.
Lúc này, không thể có một chút mềm lòng.
“Còn con…”
Tần Thương Sinh nhìn Tần Ninh.
“Con?”
Tần Ninh sững người, nói: “Không phải còn nhị ca ở đây sao ạ? Huynh ấy đưa người đi tịch biên là được rồi, con không đi đâu!”
Tần Ninh khó mà giải quyết những rắc rối này, hiếm lắm mới được nhàn nhã nên không muốn lo mấy chuyện nhỏ.
“Nhị ca của con vừa mới hồi phục, chưa đủ sức để làm. Con không lo chuyện này thì ta không yên tâm!”
“Được rồi, được rồi ạ!”
Tần Ninh tỏ vẻ bất lực nói.
“Tiểu Thanh, đi thôi!”
“Bòoooo…”
Nghe thấy câu nói này, Tiểu Thanh mừng rỡ kêu lên một tiếng, bước chân thong dong rời đi theo Tần Ninh.
“Chúc mừng trưởng tộc!”
Tam trưởng lão chắp tay, cười nói: “Tam công tử được thiên mệnh che chở, trong tương lai nhất định sẽ là long phượng trong loài người”.
“Đúng vậy…”, Tần Viễn Sơn cũng cảm động nói.
Hơn một tháng nay, có thể nói sự thay đổi của Tần Ninh quả thật kinh thiên động địa.
Tần Thương Sinh cau mày, nắm chặt Cửu Chuyển Ngọc kim đan trong tay.
“Lăng Thiên và Sở Ngưng Thi vẫn chưa xử lý được, hơn nữa, Lăng Thiên còn có Thiên Tử của Thiên Tử đảng chống lưng!”
Ông ấy đã từng nghe về Thiên Tử đảng.
Học viên Thiên Thần là đệ nhất đại viện của đế quốc Bắc Minh, thực lực thâm sâu, nghe nói còn có cường giả Thiên Võ cảnh.
Thiên Võ cảnh chính là sự tồn tại đỉnh cao nhất trêи toàn đế quốc Bắc Minh.
Linh Hải cảnh thì chỉ là giun dễ trong mắt võ giả Thiên Võ cảnh.
“Đại ca!”
Tần Viễn Sơn cười nói: “Chuyện của Ninh Nhi, suy cho cùng vẫn phải do nó tự nỗ lực phấn đấu, chúng ta lo lắng cũng vô dụng!”
“Hơn nữa, bây giờ, không phải chúng ta đang được thằng bé bảo vệ hay sao!”
Nói rồi, Tần Viễn Sơn lắc lắc viên đan dược trong tay.
“Ừ!”
Tần Thương Sinh khẽ gật đầu.
Nhưng, là một người cha, ông ấy sẽ vĩnh viễn canh giữ thành Lăng Vân, cho dù Tần Ninh trải qua bao nhiêu vấp ngã, trở về đây thì ông ấy vẫn sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ cho con trai mình.
“Trưởng tộc, trưởng tộc, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Đúng lúc này, thì có một bóng người lao đến như tên bắn, vừa nói vừa thở dồn dập.
Phong Thần Châu
Chương 54
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...