*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương đại sư chầm chậm nói.
“Nếu ta đoán không nhầm thì có lẽ tên Trữ Phương Chính kia muốn dung hợp Thiên Hỏa Linh Tinh để nâng cao cấp bậc lửa luyện đan của mình, nhưng lại quá nóng vội, từ đó khiến cấp bậc của lửa luyện đan trong cơ thể nhanh chóng tăng lên nhưng lục phủ ngũ tạng lại không thể chịu nổi!”
“Trước đây còn có thể áp chế, nhưng một khi sử dụng linh quyết sẽ khiến lửa luyện đan bạo phát, Tần Ninh... đã nắm bắt được điểm yếu của linh quyết, đó là nó nối thẳng với căn cơ lửa luyện đan, chỉ một tia linh khí đã làm tổn hại đến sự ổn định của lửa luyện đan”.
“Như giọt nước tràn ly, sau đó khiến lửa luyện đan trong cơ thể Trữ Phương Chính biến thành đại dương gào thét, muốn nuốt chửng chính hắn!”
Những lời này vừa nói xong, bọn họ mới hiểu ra.
Nhưng dù vậy, họ vẫn sợ mất mật.
Lời nói từ miệng đại sư Khương Vinh nghe thì nhẹ, nhưng làm được thì còn khó hơn gấp trăm lần.
Ngay cả họ cũng không nhìn ra được, thế nhưng, dường như Tần Ninh đã sớm đoán được.
Tri thức, tâm tính và sự dũng cảm này không hề giống một thiếu niên 16 tuổi chút nào?
Mà lúc này, trong lòng Thánh Tâm Duệ lại cảm thấy kỳ lạ.
Lần trước, Tần Ninh đuổi bọn họ ra ngoài phòng luyện đan nhưng lại chữa trị cho Diệp Viên Viên, mà quá trình đó lại rất bí ẩn...
Lần này, Tần Ninh lại đuổi họ ra ngoài, chỉ để lại hai mẹ con Cốc Nguyệt Hàn và Diệp Viên Viên.
“Chẳng lẽ...”
Thánh Tâm Duệ đột nhiên nói với vẻ mặt kỳ lạ.
“Chẳng lẽ cái gì?”, nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của con trai, Thánh Đăng Phong khó hiểu nói.
“Hả? Không... không có gì...”
Thánh Tâm Duệ không dám nói, nếu hắn ta nói ra chuyện này, mà nhỡ đâu lại đúng như hắn ta nghĩ thì sự “dâm dê” của Tần Ninh đã lên một tầm cao mới.
Nếu Tần Ninh có ham mê đó thì trên đầu của Diệp Thông Nguyên lại mọc cái sừng rất dài, đến lúc đó ông ta cũng không mang ơn Tần Ninh một phen mà trực tiếp làm thịt hắn luôn!
Lúc này, nếu Tần Ninh biết được suy nghĩ bẩn thỉu của Thánh Tâm Duệ thì chắc chắn hắn sẽ trục xuất tên khốn này khỏi môn phái của mình!
Trong căn phòng, Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh, cảm thấy nghi ngờ.
Mẫu thân đã khỏe rồi, nhưng tại sao Tần Ninh lại nói, mẫu thân vẫn còn vấn đề?
Tần Ninh nhìn hai mẹ con, bình tĩnh nói: “Võ giả cảnh giới Cửu Môn, cảnh giới Linh Hải thì tụ linh hải, cảnh giới Linh Đài cảnh thì đúc linh đài; cảnh giới Linh Luân thì ngưng cửu luân, và cảnh giới Linh phách... thì sẽ vận chuyển linh hải, lấy linh đài làm cơ sở, linh luân làm lực chuyển động, chế tạo linh phách trong cơ thể”.
“Hiện giờ, cảnh giới Linh Phách, linh hải, linh đài và linh luân của bà đều đang ở mức độ tràn đầy, nhưng linh phách lại bị tổn hại!”
“Bà có thể thử ngưng tụ linh phách, vận chuyển linh khí xem!”
Tần Ninh vừa dứt lời, mặc dù Cốc Nguyệt Hàn nghi ngờ nhưng vẫn làm theo.
Một hồi, Cốc Nguyệt Hàn từ từ mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Có phải cảm giác được rất rõ ràng là trong cơ thể, giữa linh phách có hai luồng khí xoáy một âm một dương, khi bà vận hành linh phách thì mới phát hiện được, đúng không?”
“Đúng vậy!”
Vừa nghe thấy vậy, Cốc Nguyệt Hàn lại càng ngạc nhiên.
Dường như Tần Ninh... đã rõ như lòng bàn tay?
“Vậy thì đúng rồi!”
Tần Ninh lại nói: “Hàn độc Cửu U Tý Hiết và viêm độc của Thiên Hỏa Linh Tinh đã kết hợp với nhau, trong cơ thể bà xảy ra sự thay đổi kỳ lạ. Ta đã chuyển hóa hai loại độc này thành hai luồng sức mạnh trong cơ thể, nhưng một khi bà thi triển sức mạnh linh phách thì hai sức mạnh này sẽ gây ra trở ngại cho bà!”
Nghe thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Viên Viên thay đổi.
Ý của Tần Ninh là mặc dù mẫu thân khỏi bệnh, nhưng sức mạnh... sẽ bị tổn hại rất nhiều?
Đối với Diệp gia, đây là một sự mất mát lớn.
Đặc biệt là phụ thân, là tộc trưởng Diệp gia, cha nàng sẽ thiếu đi một trợ thủ đắc lực như mẫu thân, như thế sẽ có rất nhiều chuyện không được thuận lợi.
“Công tử chắc chắn sẽ có cách đúng không?”, Diệp Viên Viên lo lắng hỏi.
Dù sao thì Tần Ninh đã khai phá Hoàng thể của nàng, hơn nữa còn cứu mẫu thân của nàng trở lại từ bờ vực sinh tử.
Hiện giờ có vẻ nàng đòi hỏi ở Tần Ninh... quá nhiều!
“Chắc chắn là sẽ có cách!”
Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống, hắn nhìn hai mẹ con nói: “Nhưng hai người phải thề, dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì cũng không được lộ ra ngoài, dù là với phụ thân của cô, ông ấy cũng không được biết”.
Nghe thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Viên Viên thay đổi.
Trước đây, khi Tần Ninh giúp nàng khai phá Hoàng thể - Cửu Chuyển Linh Lung thể thì hắn cũng không nghiêm túc như vậy, bây giờ lại tỏ ra nghiêm túc như thế.
“Được!”
Diệp Viên Viên lập tức đồng ý.
Thấy con gái mình quyết đoán như vậy, Cốc Nguyệt Hàn cũng gật đầu.
Hai mẹ con lập tức thề.
Tần Ninh gật đầu.
“Năm đó, dưới trướng Cửu U Đại Đế có rất nhiều đệ tử, đồ tôn còn nhiều hơn, trong đó có một người tên là Âm Dương Thánh Tôn”.
“Âm Dương Thánh Tôn là thể chất âm dương hoàn hảo nhất, lúc ban đầu, hắn tu luyện một loại linh quyết tên là... Âm Dương Uẩn linh quyết!”
“Âm Dương Uẩn linh quyết này là linh quyết tứ phẩm, là bước khởi đầu để Âm Dương Thánh Tôn kiểm soát thể chất âm dương của mình, uy lực của linh quyết này cũng không mạnh mẽ mà nó chính là điển hình cho việc điều hòa thuộc tính âm dương!”
“Chất độc nóng lạnh trong người bà ngưng tụ thành hai luồng khí xoáy một nóng một lạnh giống như âm dương vậy, hiện nay, tu luyện linh quyết này có thể ngưng tụ luồng khí xoáy nóng lạnh đó, khi dùng linh quyết cũng có thể phát huy sức mạnh gấp mười”.
Tần Ninh chậm rãi nói, giống như đang nhớ lại quá khứ.
Vùng đất này có tên là Cửu U đại lục địa, cũng là nơi mà hắn sống ở kiếp đầu tiên.
Cửu U đại lục địa, được đặt tên theo Cửu U Đại Đế, không biết ở lục địa này đã kết tinh bao nhiêu tâm huyết của hắn.
Vô số đồ đệ, đồ tôn trên mảnh đất này mọc rễ nảy mầm, trở thành nhiều đời cường giả.
Minh Uyên Đại Đế - vị hoàng đế sáng lập đế quốc Bắc Minh và cũng là tổ sư sáng lập Thiên Thanh Thạch của học viên Thiên Thần.
Vị Âm Dương Thánh Tôn này cũng là một trong những đồ tôn của hắn.
Ân Điện!
Tên nhóc này năm đó là một tên phế vật khó tu luyện, nói đến cùng thì Âm Dương Ẩn linh quyết cũng là thứ mà hắn đặc biệt nghiên cứu vì tên tiểu tử Ân Điện kia.
Trôi qua hàng vạn năm, những kẻ này không biết đã đạt được thành tựu nào rồi?
Tần Ninh thu hồi lại ánh mắt, nói: “Âm Dương Ẩn linh quyết, chia thành bốn tầng, hiện giờ ta sẽ truyền dạy cho mẫu thân của cô tầng đầu tiên!”
Trong gian phòng, Tần Ninh bắt đầu giải thích.
Hai mẹ con Cốc Nguyệt Hàn và Diệp Viên Viên nghiêm túc lắng nghe.
Thời gian trôi qua từng chút một, tiếng cọt kẹt vang lên, cánh cửa mở ra.
Tần Ninh bước ra ngoài.
“Tần công tử!”
Diệp Thông Nguyên liền bước lên trước chào hỏi.
“Phu nhân của ngài đã khỏe rồi, đừng lo lắng!”
“Đa tạ Tần công tử!”
Dường như tảng đá nặng trịch trong lòng Diệp Thông Nguyên đã rơi xuống, ông ta cũng hoàn toàn yên tâm.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Thông Nguyên thức khuya dậy sớm, dường như khó mà yên tâm được, nghĩ đến cơ thể của phu nhân nhà mình, trong lòng ông ta lại khó chịu.
Diệp Viên Viên cũng đi theo.
Diệp Thông
Phong Thần Châu
Chương 95
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...