“Ừm!”
Diệp Viên Viên gật đầu, dáng vẻ khá ngoan ngoãn, nếu bị con ông cháu cha kiêu ngạo Đế Đô nhìn thấy, e rằng họ sẽ không nhịn được mà hét ra tiếng mất.
“Mặc dù muộn hơn ta tưởng, nhưng cũng có thể hiểu được!”
Tần Ninh lại nói: “Ta từng nói, chỉ cần cô cam tâm tình nguyện ở bên cạnh ta làm tỳ nữ, ngoan ngoãn gọi ta một tiếng công tử thì ta sẽ không để cho cô chịu thiệt!”
Tần Ninh vừa dứt lời thì lại nói tiếp: “Cô là Hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung thể. Hoàng thể này trời sinh mang tính chất không ngừng thay đổi, không ngừng cường hóa cơ thể của cường giả”.
“Nhưng nếu như không có pháp môn thì cường độ thay đổi sẽ giảm xuống vài lần!”
“Hiện giờ ta sẽ truyền lại cho cô một loại linh quyết”.
Tần Ninh nghiêm túc nhìn Diệp Viên Viên: “Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết!”
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Nghe đến đây, vẻ mặt của Diệp Viên Viên trở nên kỳ lạ.
“Sao thế? Có vấn đề gì sao?”
“Sao ngươi lại có được Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết?”
Diệp Viên Viên thật sự khó có thể hiểu được: “Thi triển Cửu chuyền linh lung thể và Cửu chuyền ngọc thân quyết tốt nhất nên tự nhiên, phụ thân của ta đã từng nghiên cứu rồi.”
“Nhưng Cửu Chuyền Ngọc Thân quyết là linh quyết cấp chín!”
“Hiện nay, đừng nói là trong đế quốc Bắc Minh, trêи cả cái Cửu U đại lục địa này, hầu như không có ai có linh quyết cấp chín, chứ đừng nói là linh quyết thâm sâu và huyền bí như vậy!”
“Cô đang nghi ngờ ta?”
“Ta không dám!”, Diệp Viên Viên lập tức cúi đầu, lại nói: “Chỉ là ta... thật sự không hiểu nổi...”
Nàng thật sự không hiểu.
Rõ ràng Tần Ninh chỉ là một thiếu niên miệng còn hôi sữa, hơn nữa chỉ sống 16 năm trong Lâm gia.
Ngoại trừ việc đánh thức Tinh Môn, trở thành võ sĩ Tinh Mệnh thì cũng không có gì đặc biệt.
Hơn nữa, Tần Ninh còn từng bị đánh cắp tinh môn.
Nhưng hiện giờ, sức mạnh của Tần Ninh lại... rất khủng khϊế͙p͙.
Hơn nữa, trông hắn có vẻ rất bí ẩn, không giống một thiếu niên mà lại giống như người mang linh hồn của một lão yêu quái vậy.
Nếu như không phải bây giờ Tần Ninh luôn làm mọi việc theo ý mình thì nàng thật sự sẽ nghi ngờ liệu Tần Ninh liệu có phải bị cái gì ám rồi hay không!
“Không nên hỏi thì đừng hỏi!”
Tần Ninh dễ dàng hiểu, nói thẳng: “Hiện giờ ta sẽ truyền cho cô Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết tầng thứ nhất, đợi sau khi cô đạt đến cảnh giới Linh Đài rồi thì sẽ bắt đầu tu luyện tầng thứ hai!”
“À, đúng rồi, cô đừng luyện kiếm nữa!”
Tần Ninh cực kỳ nghiêm túc nói: “Kiếm thuật thật sự... không hợp với cô!”
Nghe thấy vậy, Diệp Viên Viên có chút không phục.
Trong Đế Đô, có thể nói kiếm thuật của Diệp Viên Viên nàng là đứng đầu, biết bao nhiêu người tài trong thiên hạ đều bại dưới kiếm của nàng.
Nhưng Tần Ninh lại nói như vậy, kiếm thuật không hợp với nàng, hơn nữa, không chỉ nói một lần.
“Cô không phục đúng không?”
Tần Ninh thản nhiên nói.
“Đưa kiếm cho ta!”
Tần Ninh duỗi tay ra, Diệp Viên Viên giao thanh trường kiếm cho Tần Ninh.
“Linh khí nhất phẩm, cũng không tệ!”
Tần Ninh nhận lấy thanh kiếm, phất phất tay, thanh trường kiếm liền phát ra tiếng vù vù.
Sau đó, Tần Ninh tung ra một chưởng, một cái cây to bằng cái bát cách hai người không xa nhè nhẹ rung lên.
Lá cây rơi xuống, Tần Ninh đứng yên tại chỗ, thanh trường kiếm trong tay đột nhiên chém ra.
Tiếng xé gió phá tan không trung vang lên, thanh trường kiếm vào hóa thành từng đạo kiếm khí, trong nháy mắt đã bắn ra ngoài.
Mặt đất từ từ nứt ra, trêи đó xuất hiện từng tia sáng.
Hiện giờ, những chiếc lá rơi trêи mặt đất được cắt tỉa thành hình bóng người.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha.
Nếu nhìn kỹ thì bóng người đó khá giống với Diệp Viên Viên.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên khẽ giật mình.
Điều khiển kiếm khí đến trình độ này đúng thật là không thể tin nổi, thậm chí nàng cũng chưa từng nhìn thấy đạo sư, trưởng lão nào có thể làm được thế này trong học viện Thiên Thần.
“Cái này... mới là kiếm thuật thực sự!”
Tần Ninh thu lại kiếm rồi nói: “Cô không hợp luyện kiếm, hãy nghe lời ta, đổi thành roi dài đi!”
“Kỹ thuật dùng roi chú trọng sự mềm mại để khắc chế sự cứng rắn, mà Cửu chuyền linh lung thể của cô cũng giống vậy, tu luyện đến độ mềm dẻo cực hạn, thì sẽ phá hủy được tất cả những thứ cứng rắn.”
“Có lẽ... cô nên hiểu điều này!”
Hiện giờ, Diệp Viên Viên im lặng.
Ít nhất thì, từ khi quen biết Tần Ninh đến bây giờ, nàng chưa từng thấy Tần Ninh nói được không làm được bao giờ.
Điều này cũng đủ để chứng minh câu nói của Tần Ninh.
“Vâng!”
Cuối cùng Diệp Viên Viên cũng gật đầu.
Cuối cùng, Tần Ninh dạy cho Diệp Viên Viên Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết tầng thứ nhất, dặn dò nàng đừng nóng vội, rồi cất bước rời khỏi Diệp phủ.
Trêи đường lớn, hai người Tần Ninh, Khương Vinh sánh bước bên nhau.
Hai người Thánh Đăng Phong và Thánh Tâm Duệ theo sát phía sau.
Cảnh tượng ngày hôm nay khiến hai cha con Thánh Đăng Phong và Thánh Tâm Duệ càng thêm ngạc nhiên và tôn kính Tần Ninh.
Một thiếu niên 16 tuổi, sức mạnh mà hắn thể hiện ra, hoàn toàn nằm ngoài khả năng hiểu biết của bọn họ.
Trở lại Thánh Đan Các, đại sư Khương Vinh quấn lấy Tần Ninh một hồi lâu, miệng thì nói muốn cùng Tần Ninh thưởng thức trà đạo nhưng thật ra thì lại muốn hỏi Tần Ninh mấy vấn đề mà thường ngày mình không hiểu rõ.
Mà Tần Ninh thì cũng không so đo.
Mặc dù đan thuật của Tần Ninh khiến người khác kinh ngạc, nhưng qua nhiều năm như vậy rồi, trêи Cửu U đại lục địa cũng có rất nhiều thay đổi, nên không chừng hắn sẽ có một số tin tức từ miệng Khương Vinh.
Nếu không hắn đã sớm đuổi Khương Vinh đi rồi.
Sau khi màn đêm đã buông xuống, Tần Ninh mới trở lại quán rượu Phong Diệp, cô nhóc Lăng Tiểu Phi này tu hành theo Cửu U quyết vô cùng sung sướиɠ.
Theo cách nói của cô bé thì lần trước gặp nguy hiểm, Tần Ninh đã thi triển vài pháp môn độc đáo chỉ vì mình
Lần sau, cô ta sẽ bảo vệ Tần Ninh.
Tần Ninh chỉ mỉm cười đáp lại.
Dù thế nào, rốt cuộc Lăng Tiểu Phi có phải là hậu duệ của Cửu U nhất tộc như hắn suy nghĩ hay không? Liệu có phải hậu nhân của Mạc thúc hay không?
Chuyện này, hắn không thể chắc chắn được.
Dù sao thì, trong khoảng thời gian hàng vạn năm từ khi Tần Ninh rời khỏi Cửu Thiên Vân Minh, nhiêu đó cũng đủ để xảy ra vô số chuyện rồi.
Nhưng cho dù chỉ là có lẽ, khi gặp được Tiểu Phi, hắn cũng phải bảo vệ bằng được cô bé.
Đêm khuya, Lăng Tiểu Phi đã chìm vào giấc ngủ, còn Tần Ninh thì ngồi xếp bằng trêи giường, khẽ nhắm mắt lại.
Hiện giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Linh Hải tầng hai, hai cánh tay đã tụ linh hải, nguồn linh khí liên tục, không ngừng tràn vào từ chung quanh.
Tuy nhiên, Tần Ninh lại không hề hài lòng với việc này.
Dựa vào uy năng của Thiên Hỏa Linh Tinh, hắn đã nâng lửa luyện đan lên thành lửa luyện đan cam hạ đẳng nhưng tu vi cũng nên được cải thiện.
Thiên Hỏa Linh Tinh có vô số công dụng thần kỳ, chứ không phải chỉ là nâng cao cấp bậc lửa luyện đan của đan sư.
Tần Ninh từ từ nhắm mắt lại, linh khí trong cơ thể cũng chậm rãi vận chuyển.
Mấy ngày nay thật sự có rất nhiều chuyện, không thể yên ổn ngồi tu hành được.
Nhưng khi đến Đế Đô, điều khiến Tần Ninh lo lắng nhất vẫn là đại ca của mình - Tần Sơn.
Linh hải bị vỡ có thể nói là việc đau đớn tột cùng đối với một võ giả cảnh giới Linh Hải.
May mà, chỉ có vài ngày trôi qua, hơn nữa, nếu không điều tra ra được ai là người đứng phía sau thì Tần Ninh cũng sẽ không từ bỏ.
Chính vì vậy nên hắn mới bằng lòng gia nhập học viện Thiên Thần.
Một khi hắn đã biết là ai thì đối phương... chỉ có con đường chết!
Phong Thần Châu
Chương 96
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...