Cô bé này mà lớn lên sẽ không phải hồng nhan họa thủy đâu, mà là một cái mầm họa lớn thì có!
Tần Ninh ôm cô bé lên, cười nói: “Yên tâm đi, ca ca không lo bị ế đâu mà!”
Hai bóng người cứ thế đi ra ngoài.
Tần Ninh hơi dừng lại, quay người nói: “Nếu hôm nào cô nghĩ lại thì có thể tới học viện Thiên Thần tìm ta, nhưng với điều kiện là ta vẫn ở đó!”
“À mà điều kiện không đổi nhé, ta vẫn còn thiếu một tỳ nữ nữa, nếu đến muộn thì ta sẽ không cần nữa đâu!”
Nghe vậy thì Mạc lão này cũng phát điên.
“Tiểu thư, tên nhãi này quá ngông cuồng!”
Mạc lão hừ nói: “Cảnh giới cửa thứ 9 nho nhỏ mà đã kiêu ngạo vậy rồi, còn đòi tiểu thư làm tỳ nữ chứ, lão phu...”
“Thôi bỏ đi!”
Vân Sương Nhi cười đáp: “Ta thấy người này là người rất thú vị mà!”
“Huynh ấy nói hối hận thì đến học viện Thiên Thần à? Vừa hay lần này chúng ta cũng tới đó tìm Ám thúc thúc, có thể cùng đường rồi!”
“Tiểu thư...”
“Mạc lão, thôi nào, ta đã quyết rồi!”
Vân Sương Nhi ngáp một cái rồi nói tiếp: “Mấy ngày này đi đường liên tục, mệt chết ta mất, Mạc lão, ông cũng nghỉ ngơi sớm đi!”
“Vâng!”
...
Cùng lúc đó, Tần Ninh đã về đến phòng.
“Tần Ninh ca ca, Sương Nhi tỷ tỷ xinh đẹp lắm, sao huynh lại để người ta làm tỳ nữ chứ? Bảo sao người ta từ chối huynh!”
Lăng Tiểu Phi làm dáng người lớn, chỉ trích nói.
“Vì cô ấy đủ tư cách làm tỳ nữ của ta chứ sao. Mặc dù là hỗn độn thể chục ngàn năm có một, nhưng... cũng chỉ là đủ tư cách mà thôi...”
“Tần Ninh ca ca, huynh giỏi thật đấy!”
Lăng Tiểu Phi không hiểu gì, nhưng vẫn tỏ vẻ rất tán đồng.
“Thôi được rồi, ngày mai còn phải lên đường nữa, có khi đám kia vẫn sẽ tới tiếp đó, nhóc mau đi ngủ đi!”
“Ta muốn ngủ với Tần Ninh ca ca cơ!”
Lăng Tiểu Phi lúc này ôm lấy hai chân Tần Ninh nói: “Ta sợ ở một mình lắm!”
“Ặc...”
“Được không ạ? Tần Ninh ca ca...”
Tần Ninh từ khi giác tỉnh ký ức của chín đời chín kiếp thì luôn coi bản thân mình là một lão quái vật, nhưng lúc này cũng không cự tuyệt được lời thỉnh cầu của cô bé.
“Được rồi được rồi, thế muội ngủ trên giường đi!”
“Ồ yeee!”
Lăng Tiểu Phi nhảy lên trên giường, kéo chăn rồi nằm xuống.
Tần Ninh cười khổ, lắc đầu, đến bên giường rồi ngồi xếp bằng xuống.
Không bao lâu sau, Lăng Tiểu Phi đã ngủ say.
Tần Ninh thở phào nhẹ nhõm.
“Hậu duệ của Cửu U Chu tước lại lưu lại ở Cửu U đại lục, thần kỳ quá...”
“Xem ra trong mấy chục ngàn năm nay, có nhiều chuyện phát sinh thật đấy!”
Tần Ninh thở ra rồi ngồi thiền, lòng bàn tay hướng lên trên, giữa hai tay có chín luồng khí xoáy, lúc này nó đang ngưng tụ.
Chín luồng khí xoáy trải qua thời gian dài ngưng luyện đã có thể ngưng thực. Mỗi một luồng khí xoáy đều đều tràn đầy linh khí.
Trong lúc ấy, Tần Ninh đã nuốt một viên linh đan.
Chính là Cửu Chuyển Ngọc kim đan.
Cửu Chuyển Ngọc kim đan có hiệu quả cực kỳ mạnh, nhất là với những người ở cảnh giới thứ 9 mở ra cảnh giới Linh Hải.
Uống xong, Tần Ninh mới tràn đầy linh khí, nó bao trùm khắp cơ thể của hắn.
Trong giây phút ấy, lòng bàn tay Tần Ninh tỏa ra 9 luồng khí xoáy.
“Hợp!”
Tần Ninh hét nhỏ một tiếng, đem 9 luồng khí xoáy đánh vào trong lòng bàn tay mình.
Những tiếng rung vang lên, chín luồng khí xoáy đang bài trừ lẫn nhau, tạo ra phản lực cực lớn, xung kích vào cơ thể Tần Ninh.
“Chút giãy dụa này cũng thường thôi!”
Tần Ninh đấm ra, linh khí từ các vị trí của chín cửa xông ra ngoài.
Linh khí trong chín cửa bắt đầu trấn áp 18 luồng khí xoáy.
“Hợp!”
Tần Ninh lại thấp giọng hét lên, chín luồng khí xoáy lúc này đang dần dần ngưng tụ.
Dần dần, hai tay Tần Ninh đã có một linh hải đang hình thành.
Như vòng xoáy ngưng tụ giữa biển rộng, chín luồng khí xoáy lúc này tụ lại thành một, hình thành ra một luồng linh hải.
“Trấn!”
Hắn nắm chặt tay, một sức mạnh cuồng bạo đang tỏa ra, Tần Ninh âm thầm thở phào.
Hai lòng bàn tay hắn chầm chậm mở ra, linh khí ngưng tụ thành một con dao găm.
“Tầng 1 cảnh giới Linh Hải!”
Tần Ninh khẽ mỉm cười đứng dậy.
“Võ giả cảnh giới Linh Hải, hai tay ngưng tụ linh hải, cảnh giới tầng 1 có 1000 mã lực, lại được xưng là 1 lực giao!”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Mà ta...”
Hắn nắm chặt bàn tay lại, sức mạnh bắt đầu tỏa ra từng tầng.
Rung...
Mà lúc này, Phong Thần châu trong đầu hắn đang chầm chậm xay chuyển.
Đây là lần đầu tiên Phong Thần châu có biến hóa kể từ khi bị đoạt mất Tinh Môn.
Mà lần trước, Phong Thần châu đem ký ức của chín đời chín kiếp dung hợp lại toàn bộ. Lần này... lại có động tĩnh gì đây?
Viên ngọc này không phải là của Tần Ninh mà là của cha hắn đích thân trao lại cho hắn khi rời đi và phân phó hắn phải giữ chặt viên ngọc này bất kể lý do gì.
Nhưng từ đầu chí cuối, hắn không hề biết viên Phong Thần châu này có tác dụng gì!
Khi Phong Thần châu xoay chuyển, Tần Ninh lập tức cảm nhận được nó di chuyển đến lòng bàn tay của mình.
Giây phút ấy, linh hải trong lòng bàn tay không ngừng xoay chuyển, cơ thể Tần Ninh và thiên địa bên cạnh phản phất như dung hòa làm một.
Cơ thể hắn biến thành một điểm, nơi linh khí thiên địa vận chuyển.
“Lấy linh khí tôi thể...”
Tần Ninh vội vàng nhắm mắt lại.
Thời gian từng lúc trôi qua, mãi cho đến sáng, linh khí tôi thể mới ngừng lại.
Trong lòng Tần Ninh có một luồng khí thế khác lan tỏa.
Lại tăng cấp rồi, là sức mạnh tăng lên.
“5 lực giao...”
Tần Ninh lại cảm thấy một cảm giác khác.
Đây là một thay đổi hoàn toàn mới.
Cơ thể hắn khủng bố hơn cả lúc trước.
“Phong Thần châu này... Ảo thật đấy!”
Lúc này, Phong Thần châu đã yên tĩnh quay về trong đầu hắn.
Nhưng Tần Ninh lại phát hiện Phong Thần châu kia phảng phất như có một cái động nhỏ và có thể dùng ý nghĩ để khống chế.
Có thể thấy bên trong Phong Thần châu là một không gian cỡ 10 mét vuông gì đó.
“Một không gian tự lập, có thể đặt đồ vật trong đó được!”
Tần Ninh biết Phong Thần châu này e là sắp yên lặng nữa rồi.
Tần Ninh vận chuyển linh khí thiên địa, lấy bản thân mình thành đổi làm một điểm của thiên địa, mượn linh khí thiên địa để tẩy luyện.
Đúng là gần như thần.
Phong Thần châu khiến hắn kinh ngạc quá.
Hắn tỉnh lại, mở hai mắt ra.
Khi cảm nhận được áp lực phía sau, Tần Ninh không khỏi cười khổ.
Lăng Tiểu Phi không biết từ lúc nào đã bò lên lưng hắn và ngủ, cô nhóc ngủ rất ngon, khiến người ta không dám làm phiền.
Tần Ninh nghỉ ngơi một lúc rồi mới gọi Lăng Tiểu Phi dậy.
Mấy ngày sau đó, vì có Lăng Tiểu Phi ở bên cạnh nên lộ trình của Tần Ninh và Tần Hải không còn nhàm chán nữa.
Nhưng mà Vân Sương Nhi đi theo lại khiến Tần Ninh hơi bất ngờ.
Phong Thần Châu
Chương 63
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...