Lời còn chưa dứt, Thái thú đã dẫn theo nha dịch phá cửa xông vào.
Hoắc thị lập tức chạy ra đón, túm lấy tay áo hắn: “Con rể, con rể à, đây là chuyện gì vậy? Chúng ta buôn bán từ trước tới nay đều theo quy củ, ngươi là biết rõ mà…”
Chương thái thú hất tay bà ta ra: “Hiện tại là Điện Soái đại nhân muốn hỏi chuyện, ngươi nên nghĩ kỹ xem nên giao đãi thế nào mới phải. Nhớ kỹ, có một số người chẳng qua chỉ là khách qua đường trên sân khấu, đánh chết cũng chẳng ảnh hưởng gì, đến lúc rồi, bọn họ tự nhiên sẽ rút lui. Nếu ngươi nói ra lời gì không nên nói… đừng trách ta làm con rể mà ra tay độc ác.”
Câu cuối cùng là ông ta khẽ ghé vào tai Hoắc thị nhắc nhở.
Hoắc thị lập tức hiểu ý, sắc mặt giãn ra đôi chút, lại nhẹ gật đầu với tâm phúc đứng cách đó không xa.
Chương thái thú liếc mắt ra hiệu, lập tức có người tiến lên bắt bà ta đi.
Lục Diễm lật xong quyển sổ trong tay, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm nữ nhân đang quỳ trên mặt đất.
“Ngươi là Hoắc thị?”
Hoắc thị từ sau khi mấy vị đương gia Hoa gia qua đời, liền theo biểu đệ bên Hoắc gia quản lý việc làm ăn. Bao năm qua tiếp xúc không ít nhân vật, nhưng người tuổi còn trẻ mà khí thế cường đại như vậy, bà ta thật là lần đầu gặp.
Ngay cả bà ta cũng không nhịn được hít sâu mấy hơi, mới dám cúi đầu đáp: “Khởi bẩm đại nhân, dân phụ đúng là Hoắc thị.”
Ánh mắt bà ta liếc về sổ sách trong tay hắn, không kìm được mà nuốt nước miếng.
Lục Diễm rũ mắt, đánh gãy ánh nhìn đó: “Không sai, chính là bản sổ cất sau ám môn trong phủ ngươi. Nếu không phải có người trong phủ tự tay lấy ra, chúng ta cũng chưa chắc tra ra nhanh như vậy.”
Hoắc thị trong lòng chấn động, cưỡng ép giữ vững vẻ trấn định: “Trong phủ chúng ta có rất nhiều sổ sách, mỗi quý đều có chép riêng. Nếu đại nhân muốn xem, dân phụ đều có thể cung cấp.”
Lục Diễm không đáp, chỉ lật mấy trang, rồi đọc một đoạn rõ ràng rành mạch:
“Năm trước tháng Giêng, tặng Định Vương một tôn ngọc san hô.”
“Tháng Hai, đưa ca nữ Tây Vực hai mươi người.”
“Tháng Năm, tặng bạc trắng mười vạn lượng.”
…
Hoắc thị vội vàng biện giải: “Đại nhân minh giám, những thứ đó chẳng qua là nhân tình qua lại, nào được xem là chứng cứ hối lộ? Cái gì Định Vương, nghe tên thì oai, nhưng dân phụ thiển cận, trước giờ chưa từng gặp qua.”
Lục Diễm cười lạnh: “Chưa nghe qua cũng không quan trọng.”
Hắn đưa ra thêm chứng từ có chữ ký của Định Vương, so chiếu hoàn toàn với những mục trong sổ sách lục soát được.
“Tên, số lượng, thời gian đều trùng khớp. Ngươi còn muốn chối?”
Hoắc thị sắc mặt đại biến, biết không thể giảo biện được nữa.
Loại người như thế này, ngoài mặt thì nho nhã, kỳ thật ra tay tàn độc, bà ta đã thấy nhiều, chẳng lạ gì.
Bà ta đành đứng dậy, lặng lẽ lấy ra mấy thỏi bạc, nhẹ nhàng đặt lên bàn: “Đại nhân đường xa mà đến, vất vả tra án, đây xem như dân phụ kính trà. Về sau tại Lương Nguyên thành, hễ là cửa hàng của Hoa gia, đại nhân có gì cần, cứ việc mở miệng.”
Lục Diễm hơi nhướng mày, quay đầu dặn dò quan viên ghi chép: “Nhớ kỹ chưa? Công nhiên hối lộ bổn quan, tội thêm một đẳng.”
Hoắc thị giật mình, cuống quýt chạy tới, lại không dám giật giấy bút trên tay hắn, chỉ đành quỳ sụp, van lạy rối rít.
Bà ta cắn răng, đem toàn bộ tiền bạc trên người dốc hết ra.
“Đại nhân, kỳ thật ta là nhạc mẫu của Chương thái thú, ngài tha cho ta một mạng, cũng coi như cho gã một thể diện. Sau này các ngài đều là đồng liêu, giúp nhau cũng thuận tiện hơn mà.”
Lục Diễm cầm lấy số bạc.
Hoắc thị sắc mặt vui mừng, trong lòng đắc ý, cho rằng vẫn là nhờ con rể hữu dụng.
Ai ngờ chưa kịp cười, đã nghe hắn nói lạnh tanh: “Ghi lại hết chưa?”
“Điện Soái, đã ghi rõ.”
Hoắc thị còn định mở miệng, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Lục Diễm đã khiến bà ta rét run, lời tới miệng cũng nghẹn lại.
Lát sau, hắn phất tay cho người chép sổ lui ra.
Hoắc thị thầm thở phào một hơi.
Quả nhiên, trên thế gian này không có gì là không thể giải quyết bằng tiền, nếu có, chỉ là bởi vì bạc chưa đủ.
Bà ta còn đang mừng rỡ thì đã nghe giọng nói lãnh đạm truyền đến:
“Người đâu, áp giải Hoắc thị về kinh, giao cho Hình Bộ thẩm tra.”
Hoắc thị lập tức tái mặt, ngã sụp xuống đất, run giọng kêu: “Quan gia, ta dù gì cũng là nhạc mẫu của Thái thú, ngài còn chưa hỏi rõ ràng đã định tội, có phải quá vội vàng không?”
“À.” Lục Diễm lạnh nhạt: “Bổn soái nghi ngờ Chương thái thú cũng liên đới, ngươi đã nhiều lần nhấn mạnh mối quan hệ, vậy cùng nhau về kinh tra rõ là hợp lý.”
Phi Thập dẫn binh tiến vào, chuẩn bị mang người đi.
Hoắc thị thấy không ổn, vội phủ phục trên đất, không biết moi từ đâu ra một tờ giấy, run giọng: “Đại nhân, chuyện này thật sự không liên quan đến dân phụ!”
Lục Diễm nhìn qua, thu giấy vào ngực, lạnh lùng hỏi: “Nói như vậy, việc kinh doanh của Hoa gia đều do hai huynh muội kia đảm nhiệm, chẳng liên quan gì tới ngươi?”
“Phải, đúng là như thế. Đây là di ngôn của Hoa lão thái gia, giao lại toàn bộ sản nghiệp cho chính thê cùng một đôi nhi nữ.”
“Vậy thì theo lời ngươi, nên bắt bọn họ mới phải.”
“Phải rồi! Nhưng… đại cô nương kia thật sự…”
Bà ta nói tới đây, vỗ tay một cái, mang vẻ bất đắc dĩ:
“Người ta vẫn nói tài sản không nên để lọt ra ngoài, nhưng vì lão nhân gia căn dặn, ta mới tạm quản giúp. Chẳng qua… đại cô nương kia tâm cao khí ngạo, không vừa ý những gì ta an bài. Ngay cả mối hôn sự tốt ta tìm cho nàng cũng không nhận, còn một thân một mình lên kinh tìm nam nhân kia.”
“Sau này lại nghe nói nàng tiếp rước một gã thư sinh ốm yếu không rõ lai lịch. Việc hôm nay xảy ra, chẳng qua đều do nàng gieo gió gặt bão.”
Hoắc thị nói tới đây, ánh mắt âm lãnh, cười lạnh nói tiếp:
“Lúc này nếu ta đoán không lầm, bọn họ đang trốn ở An Ninh Hầu phủ. Ta tận mắt thấy Hoa Thanh Nguyệt – cái thứ ti tiện đó – bước vào phủ, quan gia mau bắt bọn họ đi!”
Sau Khi Thanh Lãnh Quyền Thần Luân Hãm Truy Thê Thành Nghiện
Chương 200
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương tiếp
Loading...