Đột nhiên, đúng vào lúc này, động tác của lệ quỷ trong gương và
Sử Tiến đồng nhất, như thể con lệ quỷ kia hoàn toàn đã biến
mất, trong gương chỉ còn lại một hình ảnh, không thể phân biệt
được nữa rồi.
Lúc này, trong nháy mắt, Tô Viễn cảm giác được có một lực hút
kỳ dị xuất hiện trong quỷ vực của hắn.
Bên trong quỷ vực ở trước gương đột nhiên bị bóp méo, như thể
muốn kéo cả quỷ vực vào trong gương, cho dù Sử Tiến đang
được Tô Viễn bảo vệ cũng bị kéo vào giữa gương.
Cùng lúc đó, dường như có thứ gì đó đang xâm chiếm quỷ vực
của Tô Viễn, chính là con lệ quỷ kia. Nó muốn đến hiện thực thay
thế vị trí của Sử Tiến.
Một khi hoán đổi thành công, có thể lường trước được tình huống
này sẽ tiếp tục xảy ra, Sử Tiến sẽ có kết cục giống như Hứa Tú
Trân, sau khi bước vào trong gương rồi, con lệ quỷ kia sẽ thay thế
cậu ta ở hiện thực.
"Đấn lúc rồi."
Cảm nhận được linh dị đang xâm nhập, Tô Viễn trực tiếp ra tay,
Sử Tiến ở quỷ vực trong nháy mắt lập tức biến mất, sau đó xuất
hiện ở phía xa, tạm thời được bảo vệ.
Thay thế vị trí của cậu ta là một chiếc ghế sô pha dài trong quầy
bar.
Một khắc sau.
Chiếc sô pha trước gương lập tức biến mất, trong nháy mắt tiến
vào trong gương, nhưng Sử Tiến trong gương cũng đã biến mất.
Thế nhưng nó không xuất hiện trước mặt Tô Viễn.
Bởi vì Sử Tiến vẫn chưa tiến vào trong gương, lệ quỷ chưa thành
công hoán đổi với cậu ta nên không có danh tính, vì vậy nó vẫn
tồn tại nhưng không thể nhìn thấy.
Nhưng vào lúc này, quỷ vực của Tô Viễn dựa theo vị trí đối lập ở
trong gương, ở chỗ lệ quỷ vừa đi ra kia, mở ra một thông đạo
tiến vào không gian trong gương.
Chỉ trong chốc lát.
Hứa Tú Trân trong gương đột nhiên biến mất, rồi xuất hiện trong
quỷ vực của Tô Viễn.
Hắn đã thành công.
Nếu bây giờ đã cứu được người rồi thì không cần tiếp tục ở đây
chờ đợi thêm nữa.
Còn chuyện nhốt con lệ quỷ kia lạ, Tô Viễn không nghĩ đến
chuyện này, vì rất khó thực hiện, đừng nói đến chuyện hao công
tổn sức nhưng có thể thành công hay không lại là một chuyện
khác. "Nên đi thôi."
Ánh sáng màu đen lóe lên, đám người Tô Viễn đột nhiên biến mất
trong quán rượu.
Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, trong chiếc gương ở nhà vệ
sinh ở quán rượu vốn không hề có bất kỳ vật gì thì đột nhiên xuất
hiện một bóng người.
Vẫn là bộ dạng của Hứa Tú Trân.
Lúc này, Hứa Tú Trân trong gương xoay người đi về phía sâu
trong gương, càng lúc càng xa, rồi hoàn toàn chìm sâu vào bóng
tối không đáy hoàn toàn không thấy lối ra kia.
Không ngoài dự liệu, bất kỳ ai đứng trước gương quá lâu đều có
khả năng là mục tiêu của lệ quỷ tập kích.
Cảnh tượng kỳ dị trước mắt, sau khi tỉnh dậy, đám người Sử Tiến
phát hiện mình đang đứng trước cửa bệnh viện.
Bây giờ là hơn một giờ sáng, không ai nhìn thấy nhóm người đột
nhiên xuất hiện.
Rõ ràng vừa rồi vẫn còn ở trong quán rượu, nhưng trong nháy
mắt đột nhiên xuất hiện ở bệnh viện, thủ pháp thân bí khó lường
này dường như có thể sánh ngang với thần vậy.
"Đưa cô ấy đi băng bó trước đi. Cô ấy bị đập đầu, chắc có lẽ phải
khâu vài mũi.'
Giọng Tô Viễn bình tĩnh vang lên, mấy người còn lại mới giật
mình nhận ra, tay chân luống cuống gọi nhân viên trực bệnh viện.
Lúc này, Tô Viễn có thể cảm nhận được đôi lúc ánh mắt của bọn
họ nhìn sang vừa kính nể lại vừa sợ hãi, vừa đố ky lại vừa
ngưỡng mộ.
Tô Viễn thở dài, từ sau khi chuẩn bị, hắn đã tính trước đến vấn
đề này rôi nhưng có một số việc nên nói ra cũng tốt, sau khi trở
thành ngự quỷ giả thì có một số việc không thể tránh được.
Dù là tình cảm gia đình, tình bạn hay những thứ khác, sau khi
khống chế được mấy con lệ quỷ rồi thì những thứ này sẽ vô tình
bị ảnh hưởng, khó tránh khỏi.
Tô Viễn quay đầu lại nhìn Sử Tiến mấy máy môi mấy lần, do dự
không nói rồi lại thôi, hắn nhìn Sử Tiến nói: "Muốn hỏi gì cứ hỏi,
những thứ có thể nói, tôi sẽ nói cho cậu biết, những thứ không
thể nói, cậu có hỏi cũng vô dụng."
Sử Tiến ổn định tinh thần lại rồi nói: "Cậu là người tu tiên à?
Thân tiên? Siêu năng lực?”
Tô Viễn: "... Làm gì có chuyện đó.
"Nhưng không phải cậu nói có quỷ hay sao?"
"Đúng rồi.' Tô Viễn gật đầu.
"Nếu trên thế giới này đã có quỷ, sao lại không có thần, không có
người tu tiên?
Cậu hỏi câu hỏi này rất hay, tôi cũng muốn biết, nhưng cái này
cân phải hỏi nguyên tác mới được. Tác giả cập nhật chậm quá,
tôi xuyên không rôi mà tác giả vẫn chưa hoàn, con lừa của tổ sản
xuất cũng không dám nghỉ như vậy.
"Vấn đề này, tôi không thể trả lời được, tôi cũng muốn biết."
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 100
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...