Chậc... Dựa theo tính cách của tên kia... Rất có thể, chết tiệt, hắn
đã chủ quan rồi!
Cái tên thất đức này! Chết rồi còn muốn bẫy mình một hối
Tô Viễn thâm hận, nhưng hắn ta cũng đã chết, cũng không còn
cách nào, chỉ có thể cẩn thận một chút, đê phòng bị tổng bộ nhớ
thương.
"Đó là lệ quỷ trong thân thể hắn hồi sinh.”
Tô Viễn gật đầu nói với Dương Gian: “Anh ta còn nói với cậu cái
gì không?” "Nói cho tôi biết một số kiến thức chung.
Đương nhiên Dương Gian sẽ không lựa chọn nói thật, dù sao cậu
và Tô Viễn cũng không quen biết nhau, huống chi đến bây giờ
cậu cũng không nghĩ ra đột nhiên Tô Viễn xuất hiện là muốn làm
gì, vê phần Chu Chính suy đoán quỷ gõ cửa có liên quan đến Tô
Viễn, Dương Gian hoàn toàn không bận tâm đến việc hắn có dẫn
quỷ tới hay không.
Bởi vì anh ta nghi ngờ rằng lão già khủng khiếp kia đến đây là vì
mình.
"Đây là một chuyện tốt, cũng là những gì cậu nên biết." Tô Viễn
thừa nhận rồi sau đó đi thẳng vào chủ đề.
"Cậu đang bị quỷ theo dõi."
"Cái gì? Dương Gian nghe xong sắc mặt lập tức thay đổi, chẳng lẽ
lão già kia thật sự tới đây là vì anh ta?
Giống như nhìn thấu suy nghĩ của anh ta, Tô Viễn nói,Giống như
cậu đang nghĩ, hơn nữa còn có hai con?
Cái gì?
Từ lúc nào anh ta lại dẫn thêm một con khác đến rồi?
Nghe Tô Viễn nói như vậy, Dương Gian khẽ trợn mắt, nhưng anh
ta nhanh chóng thông suốt, lập tức liên tưởng đến quỷ anh bò ra
từ trong bụng Chu Chính. Chẳng lẽ là thứ kia...
Lúc này, Tô Viễn lạnh nhạt nói: "Đó là quỷ anh giai đoạn một, nếu
như tôi không đoán lầm, có lẽ quy luật giết người của nó là tập
kích người mà nó nhìn thấy đầu tiên.
Dương Gian nhất thời hiểu ra, đúng lúc quỷ anh sinh ra, anh ta
đã bị nhìn thấy?
"Cái gì, Thối ca, cậu sắp chết? Cậu cứ yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc
bạn gái cậu.'
Người có thể nói ra những lời này vẫn là bạn thân Trương Vĩ, Tô
Viễn và Dương Gian mờ mịt, khó hiểu. Nhưng anh ta lại nghe ra
bạn thân của mình muốn mình gặp xui xẻo. Tô Viễn không để ý
tới tên nhóc luôn muốn tìm cảm giác tồn tại này, hắn nói thẳng
với Dương Gian: "Mau rời khỏi nơi này đi, lão quỷ kia rất khủng
bố, tôi không phải đối thủ của nó, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn
cản nó một lúc, tranh thủ cho các cậu một chút thời gian. Dưới
lâu còn có vài tên vừa mới bị biến thành quỷ nô, tạm thời sẽ
không gây nguy hiểm cho các cậu, không cần để ý tới...
Hắn còn chưa nói xong, bỗng dưng, một tiếng kêu cổ quái vọng
lại từ cầu thang, tiếng kêu này xuyên qua từng tâng hắc ám,
không để ý sự ngăn cản của quỷ vực, truyền vào trong tai mọi
người. Tô Viễn lập tức biến sắc, khẩn trương nói: "Là quỷ anh
đuổi theo, các cậu đi mau, tôi đi xem tình huống một chút."
Nói xong cũng không đợi Dương Gian trả lời, lập tức đi theo
hướng âm thanh truyền đến, hắn bước vài bước đã biến mất
hoàn toàn trước mắt Dương Gian.
Không kịp nghiên cứu sâu hơn vê ngự quỷ tên giả tên Tô Viễn
này rốt cuộc có ý gì, nhưng Dương Gian biết người này không có
ác ý. Đáng tiếc hiện tại cũng không phải lúc suy nghĩ những vấn
đề này, bây giờ chuyện cần lo lắng là lệ quỷ bò ra từ cơ thể Chu
Chính, cái thứ tên là quỷ anh kia.
Mặc dù chưa biết rõ cấp độ nguy hiểm của nó nhưng nó chắc
chắn rất nguy hiểm.
"Thứ đó chắc hẳn rất nguy hiểm, chúng ta hãy đi nhanh."
"Mẹ kiếp, hôm nay ra ngoài không xem hoàng lịch, đúng là xui
xẻo, treo cổ cũng phải để mình thở dốc chứ." Trương Vĩ hoảng sợ
run lên, vội vàng bỏ chạy.
Mọi người tăng nhanh tốc độ, dưới sự dẫn dắt của Dương Gian
dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi tòa nhà.
Bọn họ rời đi không lâu, đột nhiên, thân hình Tô Viễn vừa rồi đột
nhiên hiện lên.
Vừa rồi hắn mới thoát khỏi tâm mắt Dương Gian sau đó trốn vào
trong quỷ vực, quỷ thủ kết hợp cùng quỷ nhãn thành công gạt
được quỷ nhãn của Dương Gian.
Ngoại trừ quỷ vực được tăng cường, năng lực của quỷ che mắt
cũng được tăng lên, đương nhiên cũng có thể là bởi vì hiện tại
Dương Gian còn quá yếu. Nhìn theo bóng lưng bọn họ chạy trốn,
Tô Viễn bắt đầu suy tính trong lòng.
Bây giờ Dương Gian vẫn còn quá yếu, mới mở ra một quỷ nhãn,
vẫn chưa ôm đùi được, muốn ôm đùi ít nhất phải chờ anh ta
khống chế được quỷ anh. Hơn nữa hiện tại muốn anh ta mở ra
quỷ vực của bản thân, nếu như hắn nhớ không lầm, ít nhất cũng
phải mở ra sáu quỷ nhãn, xem ra... Phải để cho anh ta bị quỷ anh
tập kích một chút mới được, bằng không anh ta sẽ không mở
được, đúng rồi, còn có tấm da người kia...
Hai mắt Tô Viễn lóe lên, quyết định trước tiên đi tìm tấm da người
kia đánh dấu, vừa rồi quỷ vực của hắn được tăng cường, đại khái
đã thăm dò rõ ràng tình huống của những người còn sống.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 15
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...