'Vậy cứ như vậy ởi, Trương tiên sinh xin cho một số tài khoản, hồi
tôi sắp xếp tài chính chuyển qua cho cậu.'
Tô Viễn cũng không đi ra khỏi quỷ vực mà vẫn ẩn nấp như trước,
lại có một tấm thẻ ngân hàng quỷ dị xuất hiện ở trước mặt mọi
người.
"Tôi thích tiếp xúc với người sảng khoái, mỹ nữ, tôi đánh giá cao
cô, tiền chuyển vào thẻ này. Nhớ rõ, một tỷ bốn, một phần cũng
không thể thiếu, đương nhiên nếu cô muốn cho nhiều một chút
tôi sẽ không để ý." "1,4 tỷ?" Trên mặt Nhan Chân xuất hiện vẻ
ngạc nhiên: "Sao lại là 1,4 tỷ, không phải là 200 triệu sao?'
'Ha ha ha, hình như tôi... chưa từng nói qua, tôi chỉ bán một con
lệ quỷ sao?"
Nói dối chứt
Nhan Chân sửng sốt, sau đó trong lòng chợt hiện ra một loại cảm
giác khó có thể tin được, không chỉ một mình cô, toàn bộ câu lạc
bộ ở đây nghe được những lời này, cơ hồ đều trợn tròn mắt.
Không, không! Không ai thực sự có thể làm điều đó, phải không?
Điều này là hoàn toàn không thểt Có ai có thể giam giữ bảy lệ
quỷ, nhìn qua lại không tổn hao gì?
Đây căn bản không phải là chuyện người ta có thể làm được.
Phải biết rằng, ngự quỷ giả sử dụng lực lượng có hạn, mà lệ quỷ
chân chính lại không có hạn chế này, cho nên khi tham dự sự kiện
linh dị, tuyệt đại đa số tình huống đều kết thúc do thất bại của
ngự quỷ giả, thậm chí là ngự quỷ giả chết trong sự kiện linh dị
cũng không ít.
Hơn nữa còn phải xem cấp bậc linh dị sự kiện đến tột cùng như
thế nào, nếu như cấp bậc quá cao, cho dù ngự quỷ giả đi theo
nhóm cũng rất có thể đoàn diệt ở bên trong.
Mà ngự quỷ giả có thể giam giữ bảy lệ quỷ, sự kiện linh dị tham
dự tuyệt đối không chỉ có bảy vụ, bởi vì còn phải cân nhắc vấn đề
lỗi, cũng không phải mỗi một sự kiện đều có thể được giải quyết
trăm phần trăm.
Hơn nữa.. Cậu chàng này không gặp vấn đề lệ quỷ hồi sinh sao?
Thật sự có thể giam giữ nhiều lệ quỷ như vậy, coi như là đặt ở
tổng bộ cũng không có mấy người chứ?
Cho nên thái độ của bọn họ lúc này vô cùng kinh ngạc.
Không ai có thể tin rằng một ngự quỷ giả mới có thể làm điều
này. Nhất là mấy ngự quỷ giả vừa rồi xung đột với Tô Viễn, hiện
giờ nội tâm cơ hồ bị sợ hãi bao phủ.
Nếu như đối phương nói dối thì tốt, nhưng nếu là thật...
Đắc tội với nhân vật đỉnh cao như vậy, bọn họ còn có đường sống
sao?
Kể cả Hạ Thiên Hùng giờ phút này cũng không thể tin được,
mang theo một thái độ hoài nghi.
Trương Vĩ, cậu xác định không lừa chúng tôi?”
Trong không khí truyền đến thanh âm lạnh lùng của Tô Viễn.
"Tại sao tôi phải lừa gạt các người, chẳng lẽ các ngươi không móc
ra được tiên?" "Tiên không phải là vấn đề, lệ quỷ bị giam giữ bất
kể đặt ở đâu đều là thứ thiếu thốn, nhưng cậu thật sự có thể lấy
ra?"
"Ngươi phải làm rõ một chút, không phải tôi có thể lấy ra hay
không" Tô Viễn nói: "Mà là tôi đã lấy ra rồi!"
Gã này có điên không?
Hạ Thiên Hùng nghe xong trong lòng căng thẳng, vội vàng nhìn
bốn phía đại sảnh: Sợ lỡ như không cẩn thận chạy ra một con lệ
quỷ thì phiên toái.
Nhưng mà anh ta nhìn hồi lâu, vẫn như cũ không thể nhìn thấy
bảy lệ quỷ bị giam giữ mà Tô Viễn nói.
"Cậu đang đùa giốỡn tôi?" Sắc mặt Hạ Thiên Hùng trở nên vô
cùng khó coi, anh ta hận nhất chính là có người lừa gạt mình.
"Mở to hai mắt anh nhìn rõ ràng một chút, đừng ngậm phun
người, bên kia đứng bảy người không phải sao."
Hạ Thiên Hùng quay đầu nhìn lại, phát hiện bảy ngự quỷ giả đang
đứng bên kia có chút ngơ ngạc.
Đó là những người trong câu lạc bộ.
Tên nhóc này! Lại biến biến ngự quỷ giả thành người sống để
bán, một người còn có thể bán hai trăm triệu!
Thao tác này khiến anh ta có chút ngơ rồi, quả thực ưu tú đến
không chịu nổi.
Giống như anh thấy trên đường phố có một em gái xinh đẹp cảm
thấy cô ấy rất nai xừ, anh rất thích nên bắt cô ấy về thả vợ.
Tương tự như vậy, hắn biến bảy ngự quỷ giả đều trở thành hàng
hóa.
Ý thức được điểm này, Hạ Thiên Hùng có chút khó chịu, tên này
lại bán ngự quỷ giả, vậy ở trong mắt hắn, mình có phải cũng có
thể trở thành đối tượng buôn bán hay không?
Một thứ có giá trị hơn, bốn trăm triệu?
Hôm nay hắn có thể vì thiếu tiên mà bán lệ quỷ của ngự quỷ giả
với giá hai trăm triệu, vậy hôm khác hắn có thể bán hai lệ quỷ do
mình khống chế bán với giá bốn trăm triệu không?
Cái này quả thực không khác gì cướp trắng trợn!
Người anh em, cậu nói như vậy không khỏi quá đáng, bọn họ
chính là thành viên của câu lạc bộ, không phải thứ cậu muốn
bán." Nhan Chân ở một bên nhàn nhạt nói.
Mấy tên ngự quỷ giả kia xấu hổ phẫn nộ nhìn nhau hai mắt gân
như phun lửa, từ khi khống chế lệ quỷ trở thành ngự quỷ giả, cho
dù đi tới đâu, người biết thân phận của bọn họ ai không phải tôn
kính có thừa, coi như là thượng khách đối đãi, ai dám không tôn
kính họ?
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 125
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...