Ý thức được điểm này, Tô Viễn chăm chú nhìn cô gái vẫn luôn
lẩm bẩm muốn tìm em gái này, ngay sau đó biến mất ở khỏi
phòng.
Thời điểm xuất hiện lần nữa, Tô Viễn đã dùng quỷ vực xâm nhập
nội bộ bệnh viện.
Không thể kéo dài thêm nữa, nếu không số người chết tăng lên,
chỉ sợ bà lão kia sẽ ngày càng khủng bố.
Quỷ vực của hắn trong nháy mắt khuếch trương phạm vi bệnh
viện, xua tan sương mù. Chu Băng đến để giải quyết sự kiện linh
dị, như vậy tất nhiên đã từng tiếp xúc với bà lão, nhưng kết quả
có thể tưởng tượng được, bà lão kia quá mức khủng bố, không
phải một ngự quỷ giả khống chế một lệ quỷ có thể đối phó.
Kết quả cuối cùng rất có thể là bởi vì sử dụng lực lượng của lệ
quỷ quá độ, từ đó chết trong lúc lệ quỷ hồi sinh, cho nên cho dù
cô ta chết vì lệ quỷ hồi phục thì cũng ở lại trong bệnh viện mới
đúng, bởi vì ngay cả quỷ nhãn cũng không thể nhìn thấu sương
mù này, những lệ quỷ khác cũng rất có khả năng bị nhốt ở nơi
này.
Quả nhiên, sau khi quỷ vực bao trùm toàn bộ bệnh viện, Tô Viễn
phát hiện vị trí của đối phương. Nhưng rõ ràng, trạng thái của đối
phương dường như có chút bất thường.
Bóng đen chớp chớp động, thân hình Tô Viễn xuất hiện trong nhà
xác dưới đất, Chu Băng đang ở đó.
Đáng ngạc nhiên, trạng thái của cô dường như hơi kỳ lạ, chỗ
bụng thiếu một mảng lớn, lộ ra xương trắng và cơ quan, thân thể
vặn vẹo không tự nhiên, có vẻ lúc trước cô đã gặp phải đả kích
nghiêm trọng nào đó.
Đã nghiêm trọng đến mức máu tươi đây đất, đôi môi vốn nên bị
khâu, giờ phút này ngay cả cả miệng cũng không thấy đâu, chỉ có
thể nhìn thấy hàm răng khép kín, cùng với hai má không ngừng
rung lên, hình như có thứ gì đó muốn từ trong miệng kia bò ra.
Giờ phút này Chu Băng làm cho người ta có chút vi diệu, cô hoàn
toàn không khác gì lệ quỷ, nhưng ánh mắt tỏa ra sáng ngời, vẫn
thuộc vê người sống.
An toàn, Tô Viễn quyết định đánh dấu trước.
"Hệ thống, đánh dấu cho tôi!"
Hệ thống đã Đánh dấu thành công, lấy được vật phẩm 1 hương
quỷ.
Cô ta bị phán định là lệ quỷ sao? Vậy bây giờ cô ta đang ở đâu?
Tại sao hắn cảm thấy hình như cô ta vẫn còn có ý thức? Tô Viễn
như có điều suy nghĩ, trực tiếp lộ diện.
"Chậc chậc chậc, thảm như vậy? Thành thật mà nói, bộ dạng hiện
tại của cô là người chết tồi tệ nhất trong số những người phụ
trách mà !
"Di ngôn của tôi đã viết xong trước rồi, cũng không có gì để nói.
Chu Băng tựa hồ có chút mệt mỏi, hoặc là nói, theo cát trong
đồng hồ càng ít, cô cũng sắp không chịu nổi nữa, sở dĩ hiện tại
còn có thể duy trì tỉnh táo, hoàn toàn dựa vào lực lượng linh di.
"Nếu như nói tiếc nuối, chẳng qua là phải chết một mình ở đây,
không thể ở bên cạnh người thân đến già."
Nói tới đây, đôi mắt cô lộ vẻ bi thương, đại khái là không bỏ được
vướng bận trong lòng.
"Cậu nhất định phải nghĩ biện pháp giam giữ lệ quỷ kia, nó vô
cùng đáng sợ, không thể để mặc nó tiếp tục giết người."
Bỗng nhiên, cô ta tựa hồ định chống đỡ đứng dậy, đáng tiếc thân
thể vặn vẹo kia lại không để cô hoàn thành động tác như vậy, thử
vài lần cũng không thành công, cô đành buông tha.
"Nếu như cậu không giam giữ được nó, vậy thì mau chóng rời đi,
đi tìm tổng bộ phái người trợ giúp, điện thoại vệ tinh của tôi đã
mất khi đối kháng, nếu không..." Tô Viễn trực tiếp cắt ngang lời
cô: "Chuyện này sẽ không phiên lòng cô, tôi có biện pháp của
tôi."
Nói xong, hắn lấy ra một cái bao, đó là bao đựng xác, bên trong
hỗn hợp có cả vàng, có thể dùng để hạn chế lệ quỷ.
"Vì phòng ngừa một sự kiện linh dị khác phát sinh, cho nên tôi dự
định nhân dịp cô còn ý thức, nhét cô vào đây, cô không có ý kiến
chứ?"
Đừng nói không có ý kiến, ngay cả khi cô ta có ý kiến vẫn phải
giả vời
Cái bao này là Tô Viễn lấy được từ trong tay hai ngự quỷ giả đã
chết trong quán bar, hai người kia còn ý đồ dùng nó để trùm hắn,
đáng tiếc không thể thành công, cuối cùng thứ này rơi vào trong
tay Tô Viễn.
Vốn nghĩ đồ chơi này cho dù không có tác dụng, trực tiếp câm đi
tinh luyện vàng cũng không tệ, không nghĩ tới hôm nay lại phát
huy tác dụng.
Trở vê hắn phải bán nó cho tổng bộ để bù đắp tổn thất mới được.
Tô Viễn nghĩ như vậy, mở bao đựng thi thể ra, thúc giục nói: "Cô
mau tiến vào đi, nếu không chờ lệ quỷ hồi phục còn phải phiền
tôi ra tay, ta nói với cô, cô có thể kiếm được nhiều tiên, có quan
tài nào có giá trị như vậy chứ, cái bao này là dùng vàng làm ra
đấy, đây chính là đãi ngộ ngay cả hoàng đế cổ đại cũng không
có."
Đây là cảm tình riêng hay hắn đang chiếm lợi?
Chu Băng cứng ngắc không nói nên lời, vẻ mặt tức giận trừng
mắt nhìn Tô Viễn, nếu như trước khi lệ quỷ hồi sinh, chỉ sợ sẽ làm
cho người ta cảm thấy rất phong tình, nhưng hiện giờ chỉ làm cho
người ta có một loại cảm giác sởn tóc gáy.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 136
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...