Mặt ngoài quỷ quỷ thủ chảy ra từng sợi tơ đỏ tươi, máu không
ngừng nhỏ xuống, xua tan cái loại màu xám xanh quỷ dị lan tràn
tới, quỷ huyết nhỏ giọt rơi trên móng vuốt nắm chặt tay Tô Viễn
không buông, đối phương lập tức tựa như bị nóng bỏng, rụt tay
trở về.
Trực tiếp sử dụng hai khả năng để chống lại một bàn tay, chiến
thắng là áp đảo, nhân cơ hội này, Tô Viễn rút tay ra. Trong nháy
mắt, quỷ vực lại một lần nữa khuếch trương.
Quỷ vực màu đen bao trùm bản thân, đồng thời khuếch trương
về phía khu vực bên kia, mất đi quỷ vực áp chế của Tô Viễn,
sương mù dày đặc kia lại một lần nữa bay lên từ trong thân thể
nhỏ gầy của bà lão.
Sương mù quỷ dị này lại một lân nữa khuếch tán ra, hơn nữa bao
phủ toàn bộ bệnh viện, đồng thời bà lão đáng sợ trước mắt Tô
Viễn cũng theo đó biến mất không thấy đâu.
Cũng không phải lệ quỷ biến mất không thấy, mà là Tô Viễn dùng
quỷ vực rời bệnh viện, rời xa bà lão đáng sợ kia.
Nhưng loại biến cố này, làm cho Chu Băng trong quỷ vực cảnh
giác, cô cũng không biết loại tình huống này là do ngự quỷ giả và
lệ quỷ giao thủ tạo thành, cho nên lấy điện thoại vệ tinh ra, báo
cáo biến cố này cho tổng bộ, dùng hồ sơ ghi chép lại.
“Tôi vào bệnh viện nhưng cũng không tìm được lệ quỷ kia, đồng
thời lệ quỷ cũng không tập kích tôi. Nhưng không biết vì sao,
sương mù tiêu tán một hồi rồi lại xuất hiện nhanh chóng."
"Tôi hoài nghi đây là năng lực nào đó của lệ quỷ... cho đến bây
giờ, lệ quỷ không xuất hiện... tôi sẽ giữ liên lạc, nếu tôi chết, xin
vui lòng giúp tôi chuyển thư cho gia đình tôi.'
"Rốt cục đi ra rồi..."
Bên kia, Tô Viễn cảm khái một tiếng, tuy rằng nguy hiểm rất lớn,
nhưng thu hoạch cũng rất phong phú, tục ngữ nói rất đúng, cầu
phú quý trong hiểm nghèo, cổ nhân đúng là không lừa hắn.
Chủ yếu nhất chính là, hắn đạt được năng lực khởi động lại, lần
này thật sự có thể tung hoành ngang dọc.
Trước mặt lệ quỷ không dám nói, trước mặt ngự quỷ giả còn có
thể.
Nhưng thời điểm hắn dùng quỷ vực rời đi, hắn cũng không dẫn
theo Chu Băng cùng đi.
Cũng không phải muốn hãm hại cô, bởi vì đối phương phải phụ
trách thu dọn, đây là trách nhiệm của người phụ trách, ngôi ở vị
trí nào thì phải làm chuyện đó.
Mà Tô Viễn cũng không can thiệp vào chuyện không phải của
mình.
Nhưng với cấp bậc khủng bố lệ quỷ kia mà nói, một khi Chu Băng
thật sự chống lại nó, phỏng chừng khả năng chết ở nơi đó sẽ rất
lớn.
Nhưng không sao, nếu cô ta chết ở nơi đó, hắn có thể đi vào giúp
đỡ nhặt thi thể, ồ... không thể để cho thi thể người phụ trách nơi
hoang dã, như vậy không tốt.
Chứ... chứ không phải vì muốn đánh dấu thêm một lân nữa mới
đil
Một câu hỏi khác là, tại sao bà lão này lại chết ở đây mà không ai
biết? Đó là một câu đố.
Theo lý mà nói, ngự quỷ giả đứng đầu như vậy sẽ không có khả
năng không biết thời gian chết của mình, cho dù không biết, cũng
có thể xác định một thời gian đại khái.
Giống như trong nguyên tác, bà lão trong không gian linh dị kia
đều có thể sắp xếp tang sự cho mình từ trước, không có lý do gì
mà ngự quỷ giả dân quốc ngay cả cái này cũng không biết.
Trong đó khẳng định có ẩn tình!
Tô Viễn không khỏi nghĩ đến quỷ gõ cửa, cái chết của ông ta
cũng tràn ngập bí ẩn, sự đáng sợ của ông ta từ sau khi chết lệ
quỷ hôi sinh có thể nhìn ra được, tuyệt đối cũng là một ngự quỷ
giả đứng đầu, hơn nữa còn nghi ngờ là quản lý quỷ bưu điện.
Một người như vậy sẽ chết vì nhảy lầu tự sát, quả thực là vô căn
cứ, buồn cười chết mất!
Đoán không ra, đoán không ra, người biết quỷ khủng bố, quỷ
hiểu lòng người độc.
Loại vấn đề hại não này, vẫn là để lại cho người thông minh đi
giải quyết đi
Tô Viễn lắc đầu, xoay người đi vào trong bóng tối dưới màn đêm,
hắn không vận dụng quỷ vực mà là đi lại giống như một người
bình thường, chậm rãi đi.
Dưới ánh đèn đường, cái bóng của hắn bị kéo dài, nhưng vẫn có
thể nhìn ra, đó là bóng dáng của một người phụ nữ, yên lặng đi
theo bước chân của hắn.
Vẫn chưa thoát khỏi khủng bối
Trang viên Nguyệt Cầm.
Đây là địa điểm của tổ chức quỷ giả dân gian Tân Hải, Tô Viễn
cũng từng nghe nói tới nơi này, đó là một nơi tiêu thụ cao cấp,
mức tiêu thụ thấp nhất ít nhất phải một trăm ngàn tệ.
Đương nhiên, đây là nghe Sử Tiến nói, cả ký túc xá, cũng chỉ có
cậu ta mới có tài sản kia có thể đi tiêu xài, nhớ rõ lúc ấy cậu nói
đến nơi đó, cậu ta còn chép miệng, vẻ mặt hồi tưởng lại. .
Chỉ là Tô Viễn không nghĩ tới, nơi đó lại là nơi tụ tập của ngự quỷ
giả dân gian.
Địa chỉ trang viên Nguyệt Câm năm ở ngoại ô, như vậy đã rõ, lúc
trước hắn còn cảm thấy lạ vì sao một câu lạc bộ lại đặt ở một nơi
hẻo lánh như vậy.
Hóa ra là bởi vì có một đám ngự quỷ giả tụ tập ở nơi đó.
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 113
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương tiếp
Loading...